Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 147: Biến hóa

Vương Song nhìn bộ dáng Thái Hiểu vô cùng thẹn thùng, cảm nhận được khoái cảm lồng ngực bị ma sát, bị loại không khí này kích thích, dục nổi tăng, trong mắt lóe lên một tia dục vọng chiếm hữu vô cùng mãnh liệt. Một tay kéo Thái Hiểu qua, trong nháy mắt nhào tới.

- Ta muốn ngươi!

Theo một tiếng gầm nhẹ, Vương Song cảm nhận một phen hương vị của băng và lửa.

Ngay lúc Vương Song hưởng thụ ôn nhu, bên ngoài cửa phòng tắm, Triệu Hân đứng ở cửa ra vào, vẻ mặt âm tình bất định, nghe bên trong truyền đến tiếng rên rỉ, lửa giận trong lòng tăng lên, nàng không phải tức giận Vương Song, mà là đối với Thái Hiểu thừa cơ mà vào, chính mình có một chút sơ sẩy đã bị người thừa cơ lẻn vào, trong nội tâm nàng hiểu rõ, chỉ sợ chính mình lại sẽ thêm ra một người đến chia sẻ nam nhân cùng mình.

Chờ đến lúc ăn cơm, mọi người kinh ngạc phát hiện Vương Song mang theo sắc mặt hồng hào cùng một chỗ với Thái Hiểu, đều lộ ra biểu tình kinh ngạc.

Triệu Hân phảng phất không nhìn thấy, một mặt mỉm cười gọi Vương Song ngồi xuống, đối với Thái Hiểu bên cạnh cũng là một mặt nhiệt tình, mở miệng gọi một tiếng em gái ngoan, thân là một diễn viên, âm mưu quỷ kế gì chưa thấy qua, mưa to gió lớn đều đi qua quá nhiều, đối với một nữ hài chỉ mười bảy mười tám tuổi, nàng không tin mình lại không đối phó được.

Đợi buổi tối lúc đi ngủ, Vương Song ở cùng Triệu Hân, hắn cũng không muốn làm đại mỹ nữ có kỹ năng trị liệu này đau lòng.

Ngày thứ hai, Vương Song bắt đầu chỉnh đốn đội ngũ của mình, mỗi tiểu đội trường cũng bắt đầu đến quảng trường trong thôn bắt đầu chiêu mộ đội viên, chỉ cần thanh tráng niên, thanh tráng niên trong thôn chỉ có mấy chục người, cộng lại cũng không quá đủ, may mắn có Hùng Kim Lực trước đó bắt đến không ít người đều là một số thanh tráng niên, cũng làm cho bọn người Lý Tân chiêu mộ không hề khó khăn như vậy.

- Nhận người!

- Đội viên chính thức, mỗi người một ngày có thể có sáu cái bánh bao, một mảnh chân thịt nướng, một phần rau xanh, ba bình nước!

Đám người Lý Tân mang theo thủ hạ của mình đi vào quảng trường, Lý Tam lập tức có ánh mắt mở miệng lớn tiếng hét, rất nhanh, những người sống sót đó nghe được thanh âm nhao nhao chạy tới, lương thực của bọn họ đều bị Hùng Kim Lực cướp đoạt, bản thân căn bản không có bao nhiêu lương thực, hơn nữa là mùa thu, lương thực đều sớm đã thu hoạch xong, làm phong phú cho túi tiền của Hùng Kim Lực, bây giờ thì là túi của Vương Song.

Thế nhưng những lương thực này Vương Song lại không thể nào không công cho bọn họ, cần bọn họ nỗ lực lao động mới có thể đạt được. Bây giờ là Mạt Thế, lương thực chính là tất cả, lại nói Vương Song cũng không phải người lương thiện, không có khả năng ở Mạt Thế phát thiện hành, đây không phải lòng dạ ác độc, mà chính là lý trí.

- Cái gì, nhận người?

- Đãi ngộ tốt như vậy, ta muốn ghi danh!

- Ta cũng báo danh!

Mọi người nghe được thanh âm, một đám kích động, bây giờ bọn họ đều nghèo đói, nghe được loại lời này, vẻ mặt kinh hỉ, nhao nhao tiến lên, giơ tay lên tranh nhau chen lấn hướng về phía trước.

- Muốn ta, ta tài giỏi, dám cùng Zombies đọ sức!

- Muốn ta, ta có kỹ thuật, có thể sửa xe!

- Ta có sức lực, có thể trồng trọt!

Một đám người đều nhao nhao mở miệng không ngừng mà chào hàng chính mình, sợ mình không được tuyển chọn.

Bọn người Lý Tân riêng phần mình chọn gần hai mươi người, tăng thêm người ban đầu của mình, cũng vừa vặn đủ ba mươi người. Lưu Hâm cũng thừa cơ hội này chiêu mộ hai mươi người, tạo thành tiểu đội sưu tầm vật tư của mình, bọn họ làm như thế, chỉ còn lại một số người già trẻ em.

Người không được chọn còn lại vẻ mặt thất vọng, có điều Vương Song nghĩ những người này có thể làm một số chuyện khác, phụ nữ có thể đi làm cơm, cũng có thể ở xung quanh thôn làng xây dựng một cái hàng rào tường gỗ thô sơ, hài tử thì học tập ở trường học trong thôn, Vương Song rất rõ ràng hài tử vừa là tương lai vừa là hy vọng của một thế lực mới, bởi vậy, hắn vô cùng coi trọng giáo dục những hài tử này, cố ý để đám người Lâm Du Nhiên, Trương Dao, Vương Đan làm giáo sư văn hóa ở ngôi trường vô cùng cũ nát này, mà Hoàng Bối Bối thì đảm nhiệm lão sư giờ thể dục, nói là thể dục, nhưng chủ yếu cũng là dạy bảo bọn họ một số tiểu kỹ xảo cận chiến. Đổng Châu thì đảm nhiệm chức hiệu trưởng, Đổng Mộng Kỳ thì vẻ mặt vui vẻ đi học chung với những đứa bé kia trong phòng học cũ nát.

Lưu Hâm mang người ngày ngày ra ngoài sưu tầm vật tư, mấy cái thôn lang chung quanh cơ hồ bị hắn cho tìm khắp, chém giết rất nhiều Zombies, đám người Lý Tân thì mang người không ngừng ra ngoài chếm giết Zombies, khắp nơi tìm kiếm người sống sót, mang về Lý gia thôn, Vương Song thì giao những chuyện rườm rà này cho Đổng Châu. Chính mình một thân một mình tìm kiếm Zombies khắp nơi, chỗ nào nhiều Zombies hắn sẽ ở đó, mỗi lần đều sẽ sáng sớm ra ngoài, khuya mới trở về, tất cả mọi người đối hành động tung tích của Vương Song không hiểu, cũng thông minh không đi hỏi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận