Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 444: Cứu người

- Lôi Thành muốn dồn phục Vương Song trở thành thủ hạ dưới tay hắn, khả năng cực kỳ bé nhỏ!

- Nói như vậy, phần thắng của chúng ta còn rất lớn, còn có hi vọng, chỉ cần Vương Song không bị Lôi thành ám toán, nhất định sẽ tới cứu chúng ta!

Lương Vân Hải bên cạnh sắc mặt hưng phấn mở miệng nói.

Những người khác nghe vậy vẻ mặt hưng phấn, đều đang âm thầm chờ mong Vương Song có thể cứu bọn họ ra.

Thu Báo Quốc thấy thế, đáy lòng thở dài một tiếng, hắn còn có một số lời chưa nói ra, cũng là chuyện hắn lo lắng nhất:

- Lôi thành cùng Vương Song, căn bản chẳng khác nào thỏ với hổ, đến tận hiện tại Vương Song vẫn không có lý do động thủ, hiện tại, Lôi Thành đã cho Vương Song một lý do vô cùng hoàn mỹ đến thu phục thành phố Hoa Tân!

- Phiền toái nhất chính là bản thân mình cũng bị sa vào, nếu như Vương Song cũng hứng thú với sư đoàn 21 của mình, chỉ sợ tất cả bọn họ vừa thoát khỏi Lang Huyệt, lại rơi vào hổ hố.

- Hy vọng là ta đoán sai...

Thu Báo Quốc tự lẩm bẩm trong lòng.

...

Bên ngoài đã loạn thành một bầy, Thu Báo Quốc cùng đám cao tầng bộ đội biến mất, Lôi Thành cũng bị Vương Song đánh giết, tất cả cao tầng trong nháy mắt đều biến mất không thấy gì nữa, một số Tiến Hóa Giả hạ cấp đều mơ hồ cảm giác được đã xảy ra chuyện lớn, đều không dám ló đầu, thành thành thật thật đợi trong nhà, bên ngoài phát sinh bất cứ chuyện gì cũng không quan tâm.

Vương Song sắp xếp đám người Chu Ảnh, Viên Doanh trấn an những bộ đội đang âm thầm muốn nổi loạn, lại sắp xếp Vương Hổ, Lưu Hâm qua phụ trách xử lý chuyện lớn chuyện nhỏ trong thành, Bạch Tiểu Thắng, Lý Tân, Đặng Mai, Chương Nghiệp đi khắp nơi xuất kích, đánh giết những thủ hạ của Lôi Thành, đạo lý diệt cỏ phải diệt tận gốc hắn cũng hiểu được, nếu đã giết Lôi Thành, như vậy thì phải giải quyết tòa bộ vây cánh của hắn.

Bản thân hắn cũng đi đến chỗ biệt thự của đám người Thu Ảnh Đồng, về phần tại sao biết bọn họ ở chỗ này, là do trước đó Vương Song bắt một thủ hạ của Lôi thành, khảo tra không đến ba giây tên kia đã nói ra hết.

Bên ngoài biệt thự, còn có một số binh lính cầm thương trông coi, thỉnh thoảng nhỏ giọng cười đùa dâm đãng, cũng không dám lớn tiếng, có chút kính sợ nhìn hai tên Tiến Hóa Giả đang tĩnh tọa.

- Không biết Lôi đoàn trưởng nơi đó tiến triển như thế nào rồi? Sao còn chưa phái người tới đón chứ!

Một Tiến Hóa Giả nhíu mày nói, ngữ khí có chút lo lắng.

- Lôi đoàn trưởng xuất thủ chắc chắn mã đáo thành công, có lẽ là đã giải quyết đực tên họ Vương đó rồi! Đến lúc đó, Lôi đoàn trưởng thống nhất lực lượng tam phương, thế lực trong nháy mắt tăng vọt, cái gì mà sư đoàn 21, cái gì mà Thiên Chi Thành, tất cả đều phải thần phục dưới chân chúng ta!

Một Tiến Hóa Giả khác mặt mũi tràn đầy mơ mộng mở miệng cười nói.

- Nhưng mà sao ngươi lại khẩn trương như vậy, Lôi đoàn trưởng giao nhiệm vụ quan trọng như vậy là vì tín nhiệm chúng ta, đây chính là chuyện tốt đó!

Nam tử hơi nghi hoặc một chút nhìn đối phương.

- Ngươi ngốc thật hay là giả ngốc thế, trong này nhốt ai ngươi không rõ ràng sao, bên trong bất luận một vị nào xảy ra vấn đề, chúng ta cho dù chết mười lần cũng không đủ, đây mà là chuyện tốt sao, rõ ràng là đang đi xiếc dây đó!

Nam tử cười khổ nói.

Trong lòng của hắn kinh hồn bạt vía, bên trong chính là đám người Thu Báo Quốc, Trương Thiên Khải, còn chưa kể đến Sư trưởng sư đoàn 21, còn thêm một thị trưởng thành phố Hoa Tân, đều là nhân vật nắm quyền lớn, trước đó đừng nói bọn họ, cho dù là Lôi thành cũng không dám xem thường hai người bọn họ, Thu Ảnh Đồng, Tô Vũ càng là Tiến Hóa Giả nhất lưu, muốn nghiền chết bọn họ cũng đơn giản như nghiền chết một con kiến, mặc dù bây giờ một thân lực lượng đã bị phong ấn, nhưng ai cũng không dám cam đoan bọn họ không có một tia lực lượng phản kháng, tạm giam nhiều nhân vật lợi hại như vậy, hắn cảm thấy như đang ở miệng núi lửa, chỉ cần sơ ý một chút sẽ rơi xuống, ngay cả xương vụn cũng không thừa.

Đồng thời hắn cũng không thể để bọn hắn chết, một khi những người này chết đi, kế hoạch thu phục những binh lính kia của Lôi Thành cũng sẽ thất bại, hắn nhưng biết Lôi thành vô cùng coi trọng thực lực của Tiến Hóa Giả trong đó, mặc dù không bằng Vương Song, nhưng cũng là nhất lưu cao thủ, một khi thu phục, tuyệt đối là một cánh tay đắc lực!

Bởi vậy, hắn ngồi ở chỗ này quả thực như ngồi trên bàn chông, hận không thể để Lôi Thành lập tức điều hắn đi, dù là chiến trường cũng tốt hơn ở chỗ này chịu đựng tra tấn tinh thần.

Nhưng mà, tên kia lại chẳng hề để ý, thấp giọng cười nhạo nói:

- Ta nói này Lão Hà, lá gan ngươi cũng quá nhỏ đi, bây giờ bọn họ chẳng khác nào người bình thường cả, chẳng lẽ còn có thể lật tung trời sao, yên tâm đi, trừ phi có Tiến Hóa Giả đến cứu bọn họ, nếu không, bọn họ muốn trốn...

Nhưng mà hắn còn chưa dứt lời đã nhìn thấy mặt tên kia hiện lên một vòng hoảng sợ, trong mắt dường như cũng không cách nào tin nổi, không khỏi sững sờ, theo ánh nhìn của đối phương, thân thể trong nháy mắt cứng ngắc, con mắt thẳng tắp nhìn về phía trước, một vòng hãi nhiên xuất hiện trong mắt, lập tức nuốt chửng hắn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận