Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2011: Lâm Băng Lam kết minh! (2)

Lâm Băng Lam lĩnh ngộ còn là tinh thần chân ý. Chẳng qua Vương Song nghĩ lại, Kiếm Vạn Sinh đều có thể lĩnh ngộ kiếm ý, Lâm Băng Lam thân là người đứng đầu trong tứ đại Kiêu Dương, lĩnh ngộ tinh thần chân ý cũng không phải chuyện không thể.

– Tôn Ngôn!

Lâm Băng Lam thản nhiên nói, con ngươi như mộng như ảo theo thứ tự nhìn về phía đám người, thời điểm nhìn thấy Vương Song đôi mắt nàng hơi ngưng tụ.

– Băng Lam tỷ tỷ, ta nghe nói ngươi bị Hứa Thiên trọng thương?

Tôn Ngôn nhìn thấy nàng, lập tức ân cần hỏi han, Vương Song có chút kinh ngạc nhìn đối phương, tựa như không nghĩ tới hai người vậy mà quen thuộc như thế.

– Chưa hẳn là trọng thương, chẳng qua ba người bọn hắn liên thủ, ta quả thực không phải đối thủ!

Lâm Băng Lam thản nhiên đáp.

– Ba người, Hứa Thiên quả nhiên có người giúp đỡ, chỉ không biết là cao thủ phương, ngay cả Lâm Băng Lam cũng không phải đối thủ!

Trong lòng Vương Song và đám người Tôn Ngôn vô cùng chấn động, thầm nghĩ.

– Ngoài Hứa Thiên, còn có ai?

Tôn Ngôn tò mò hỏi.

– Ma Kha nhất tộc, Ma Phong và sát thủ cấp Thánh Tử của Minh Điện!

Lâm Băng Lam nhẹ giọng đáp, sau lưng hiện lên hai mảnh Tinh Quang Chi Dực, chậm rãi bay xuống!

– Là Bọn họ!

Nghe vậy, thần quang trong mắt Tôn Ngôn nở rộ, một cỗ khí tức kinh người phát ra.

– Ma Kha nhất tộc, sát thủ Minh Điện, Hứa Thiên đang tự tìm đường chết!

Tôn Ngôn lạnh giọng nói, đối với Ma Kha nhất tộc, hắn thống hận vạn phần, so với Minh Điện còn sâu hơn.

– Băng Lam tỷ tỷ, ngươi cảm thấy thực lực của bọn hắn như thế nào?

Tôn Ngôn hỏi.

– Cùng Hứa Thiên không phân cao thấp, nếu như vẻn vẹn một người, ta có lòng tin trong vòng trăm chiêu thắng được, hai người liên thủ, ta chỉ có thể tự vệ, ba người liên thủ, ta chỉ có thể trốn chạy!

Lâm Băng Lam nói.

– Nếu đã như vậy, chúng ta liên hợp lại, giết trở về, ta ứng phó cao thủ của Ma Kha nhất tộc, Vương Song đại ca ứng phó sát thủ Minh Điện, Băng Lam tỷ tỷ, ngươi ứng phó Hứa Thiên!

Hai mắt Tôn Ngôn sáng lên, hưng phấn đề nghị.

Biết được địch nhân đến, Tôn Ngôn không sợ hãi chút nào, mà nghĩ muốn giết chết đối phương!

– Liên thủ?

Trong mắt Lâm Băng Lam lóe lên một vòng kinh ngạc, tựa như cho tới bây giờ chưa từng có suy nghĩ tới chuyện liên thủ này.

Chẳng qua, trước đó đánh một trận, Lâm Băng Lam cũng nhận được giáo huấn, biết rõ hai tay khó địch lại bốn tay, bản thân có mạnh hơn, cuối cùng chỉ là một người, nếu có Tôn Ngôn và Vương Song, người nên trốn, có lẽ chính là đối phương!

– Đúng vậy, Băng Lam tỷ tỷ, thực lực của chúng ta ngươi hẳn là có thể cảm giác được, tuyệt đối sẽ không kéo chân ngươi, dưới sự liên thủ, ngươi có thể báo mối thù bị phục kích, ta cũng có thể báo mối thù của mình!

Tôn Ngôn trầm giọng nói, không có chút quanh co lòng vòng.

– Ừm, được thôi!

Trong mắt Lâm Băng Lam lóe lên một vòng suy tư, rốt cuộc cũng gật đầu. Nhìn thấy Lâm Băng Lam gật đầu, đám người Tôn Ngôn, Phong Tình Tuyết đều lộ ra một ý cười, có Lâm Băng Lam gia nhập, thực lực của bọn họ sẽ tăng vọt!

– Băng Lam tỷ tỷ, đây là một khỏa đan dược chữa thương, sau khi phục dụng sẽ có chút tác dụng với thương thế của ngươi!

Tôn Ngôn lật bàn tay một cái, một khỏa đan dược trọn trịa trắng như tuyết xuất hiện, tản ra khí tức thoang thoảng.

– Không cần, ta đã dùng đan dược, chẳng qua thương thế trên người ta là do bị sát thủ Minh Điện gây thương tích, cần thời gian từ từ làm tiêu hao U Minh Chi Khí của đối phương!

Lâm Băng Lam lắc đầu, nhìn về phía Vương Song,

– Không biết vị này là ai, thực lực dường như còn mạnh hơn Hứa Thiên!

– Đây là đại ca của ta, Vương Song, thiên kiêu đến từ Tây Tinh Vực, cũng vì Thời Quang Đàm mà tới!

Tôn Ngôn cười hì hì giới thiệu.

– Nếu đã như vậy, chúng ta đi thôi!

Lâm Băng Lam khẽ gật đầu, thân ảnh dẫn đầu bay tới đằng trước, trong nháy mắt đã biến mất tại chỗ.

Đám người Vương Song, Tôn Ngôn thấy thế, cũng nhao nhao chuyển động, bay về phía trước...

Lúc này, bên ngoài Thời Quang Thần Tông, một đỉnh núi cao chừng 10 vạn trượng san sát giống như cây trong rừng, giống như một trường kiếm phá thiên!

Ngọn Thần Sơn này tựa như xuyên qua thiên địa, bị một tầng mê vụ bao phủ, không nhìn thấy dáng vẻ cụ thể, sừng sững đứng giữa Thời Quang, nhìn thấy quá khứ và tương lai!

Nguy nga, cuồn cuộn, thần bí, đây chính là Thời Quang Thần Sơn! Là Thần Sơn Thần Quang Thần Tông khảo hạch hạch tâm đệ tử!

Lúc này, thần sơn đã bị người sử dụng đại thần thông chuyển dời tới bên ngoài tông môn, đồng thời phái ra ba vị Tôn Giả trông coi thần sơn, một là vì phòng ngừa đám người dưới chân núi gây chuyện, hai là vì bảo vệ thần sơn!

Vô số thân ảnh đứng ở dưới núi, có người còn lấy nguyên lực rèn đúc đi ra từng tòa kiến trúc, có khi là kim bích huy hoàng, có khi là đỉnh đài lâu các.

Nhiều người tụ tập cùng một chỗ như vậy, đều là những thiên kiêu nổi danh ở Nam Tinh Vực! Những người này huyết khí phương cương, tụ tập cùng một chỗ, xung đột, ma sát mỗi ngày đều diễn ra, chẳng qua chỉ cần không gây sự quá hung hãn, cao thủ Thời Quang Thần Tông sẽ không để ý!

Lúc này, một bóng người từ phía chân trời từng bước từng bước đi đến, kim quang vạn trượng, một cỗ khí tức cường đại đến cực điểm dâng lên, tất cả mọi người đều cảm nhận được cỗ khí tức này, kinh ngạc nhìn về phía người đang tới.

Bạn cần đăng nhập để bình luận