Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1249: Bát phong đoạt người!

- Trên đó viết rằng từng có một vị cường giả tuyệt thế ra tay, sử dụng một loại thần thông chí cường, một chiêu đã giết chết ba tên cường giả tuyệt thế đang đối địch với mình!

- Mà vị cường giả tuyệt thế này, nghe nói đến từ Huyền Linh Phong!

Mạnh Lãng nói đến đây, đột nhiên cười lên, nói tiếp,

- Đương nhiên, Vương đại ca, ta hoàn toàn cũng chỉ là nghe nói, có thể làcó một số người viết nhảm, không thể xem là thật.

Ánh mắt Vương Song nhíu lại, lập tức nhìn Mạnh Lãng, đột nhiên nói,

- Ngươi thật sự muốn nhận ta làm lão đại? Nhưng tại sao lại là ta?

- Đương nhiên, tiểu đệ ở bên trong Thanh Nguyên Tông này cũng không có chút căn cơ nào, đồng thời thiên phú của ta cũng không mạnh, chỉ có thể đầu nhập vào một cường giả, mới có thể sống sót trong cuộc cạnh tranh tàn khốc này. Dù sao Thanh Nguyên Tông cũng không phải là An Nhac Ổ, cũng phải có cạnh tranh.

Mạnh Lãng rất biết người biết ta, cũng không chút che giấu ý đồ của mình.

- Đồng thời ta cũng không phải là không có giá trị, ta am hiểu làm ăn, trước đó trong ba năm ngắn ngủi ở Thanh U Thành cũng có phát triển cửa hàng, cho nên cũng có chút hiểu biết về thứ này thứ kia, sau này sư huynh cần ta làm gì, chỉ cần nói ra, như thăm dò tin tức, giao lưu với người nào, Mạnh Lãng ta tự nhận số hai, không ai dám nhận số một!

Nghetiểu bàn tử tự giới thiệu mình như vậy, gương mặt Vương Song cũng lộ ra ý cười nhạt,

- Nếu đã như vậy, thì sau khi tiến vào Thanh Nguyên Tông, ngươi có việc gì có thể đến tìm ra!

Kỳ thật, câu trả lời hắn muốn, Mạnh Lãng lại không trả lời được, ví dụ như, tại sao hắn liếc mắt một cái đã lựa chọn mình làm chỗ dựa vững chắc, tuy bản thân mình có tu vi cao nhất, nhưng luận về thiên phúc, những người khác cũng cao hơn mình không ít!

Mạnh Lãng không lựa chọn những người khác, mà vẫn luôn chọn mình, đây chính là một vấn đề!

Vương Song cũng hiểu mỗi người đều có bí mật của riêngmình, cho nên cũng không cưỡng cầu!

Hai người truyền âm qua lại một lúc, mấy người ở bên cạnh đều động tâm, vì Liễu trưởng lão thuyết phục, cũng muốn lên tiếng tiến vào Lạc Tinh Phong!

Nhưng lúc này, một âm thanh già nua vang lên, trong đó có hàm chứa nộ ý,

- Liễu Bạch, cái tên không biết xấu hổ này, sao nào, Lạc Tinh Phong của các ngươi cường đại như vậy, Huyền Hỏa Phong ta sao lại không biết!

- Còn có Bích Lạc Phong ta, cũng không biết Lạc Tinh Phong trở nên lợi hại như vậy từ khi nào!

- Nguyên Khí Phong ta cũng muốn biết tại sao Liễu trưởng lão không giới thiệu vệ Nguyên Khí Phong của bọn ta đây, phải biết, phần lớn vũ khí của Thanh Nguyên Tông đều từ Nguyên Khí Phong mà ra đấy!

- ...

Từng âm thanh vang lên, khí thế hùng hồn giống như núi cao, bảy thân ảnh đáp xuống bên cạnh đám người Vương Song, trong đó có nam có nữ, vẻ mặt bất thiện nhìn đám người Liễu trưởng lão.

- Mấy vị sư huynh, sư muội, các ngươi như vậy là có ý gì?

Liễu trưởng lão nhìn bảy người đáp xuống, sắc mặt hơi thay đổi, nhưng vẫn miễn cưỡng cười nói.

- Ý gì à?

Một lão giả trông cực kỳ nóng nảy cười lạnh nói:

- Quy củ của tông môn, phàm là đệ tử thông qua khảo hạch, đặc biệt là đệ tử nội môn, cần phải giới thiệu kỹ càng một lần tình huống của Thanh Nguyên Tông Bát Phong, ngươi lại chỉ nói rõ về Lạc Tinh Phong, những phong các của bọn ta sao ngươi không giới thiệu!

- Viêm sư huynh, không thể nói lung tung được, ai nói ta không giới thiệu, các ngươi có thể hỏi bọn họ, ta có giới thiệu các phong còn lại hay không!

Liễu trưởng lão nhàn nhạt nói, dáng vẻ thoạt nhìn vô cùng chắc chắn.

- Nói cho bọn họ tên của các phong bọn ta thì xem là giới thiệu à!

Một lão giả lưng mang trường kiếm nhíu mày nói, cả người tựa như thần kiếm xé rách bầu trời!

- Liễu sư huynh, lần này ngươi thật sự rất quá đáng, các phong bọn ta đều dựa theo quy củ, cũng không làm giống như ngươi!

Một nữ tử trung niên diện váy dài lục bích, nhìn cực kỳ ôn hòa khẽ nhíu mày, nhàn nhạt ní, dòng nước xanh biếc ở bên hông nàng tạo thành một dải lụa, trông vô cùng phiêu dật.

- Đúng vậy, Liễu sư huynh, ngươi như vậy là không đung, phải cho nhóm bọn ta một công đạo!

Một nữ tử khác đạm mạc nói,thanh âm lạnh lùng giống như băng tuyết, toàn thân áo trắng, được một mạng che mặt phủ lên, nhìn cực kỳ thần bí.

- Quy củ của tông môn cũng là quy củ, không thể phá hỏng!

Một đại hán vẻ mặt uy nghiêm đạm mạc nói, sắc mặt chính trực, mơ hồ cảm nhận được một cổ chính khí.

- Xem ra các ngươi đến đây hỏi tội ta nhỉ!

Sắc mặt của Liễu trưởng lão trở nên khó coi, bị nhiều người ngang hàng trong tông môn chỉ trích như vậy, sao hắn có thể nhịn được.

- Trương sư huynh, ngươi đến đây là để ra mặt cho bọn họ sao!

Liễu trưởng lão đưa mắt nhìn người cuối cùng, đây là một lão giả, sắc mặt hồng nhuận, tóc trắng áo xám, nãy giờ vẫn không lên tiếng, bây giờ nghe Liễu trưởng lão nói đến, thanh âm có chút khàn khàn,

- Liễu sư đệ, lần này ngươi thật sự quá đáng, quy củ của tông môn đã như vậy, nhất định phải chấp hànhnghiêm ngặt, ngươi như vậy là lợ dụng sơ hở tuy không tính là sai lầm lớn, nhưng ảnh hưởng cực kỳ không tốt!

Bạn cần đăng nhập để bình luận