Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 518: Dọn dẹp!

Diện tích thành phố Giang Nam nằm trong top 5 của tỉnh Đông Sơn, mà dân cư lại xếp ở vị trí thứ nhất, số lượng dân cư khổng lồ sinh ra phồn vinh của thành phố này, tổng sản lượng kinh tế đứng thứ hai toàn tỉnh, quy mô công nghiệp sản xuất, nhà máy, trung tâm mua sắm sang trọng, khách sạn năm sao rất nhiều, có năm sáu vườn thực vật lớn và công viên, còn có hơn chục sân chơi lớn, có thể nói thành phố Giang nam hội tụ toàn bộ may mắn của tỉnh Đông Sơn, cũng đã sinh ra nhiều nhân vật nổi tiếng và ngôi sao.

Nhưng lúc này bên trong thành phố Giang Nam, rốt cuộc đã không còn tìm thấy náo nhiệt cùng phồn hoa của ngày xưa, rất nhiều nhà cao tầng đã không còn sinh khí của người, một mảnh tiêu điều, đường phố trống rỗng thay vào đó là chi chít Zombie, một trận gió thổi qua, túi bóng màu trắng trên đường cái bị thổi bay, gần đó hơn mười con Zombie nghe thấy động tĩnh đều theo bản năng quay đầu nhìn qua.

Mùa xuân đến, những Zombie này tựa như cũng khôi phục sức sống, hành động càng nhanh hơn, phản ứng cũng ngày càng nhạy bén.

Thỉnh thoảng có một con tốc độ hình, đặc thù hình Zombie xuất hiện, đối với khí tức của người sống cực kỳ có mẫn cảm, các giác quan không ngừng cảm nhận không khí xung quanh, trong mắt hiện lên ánh sáng hung tàn, thân ảnh giống như quỷ mị chớp mắt biến mất không thấy.

Không chỉ có Zombie đặc dù, phía trên nhà cao tầng thường xuyên có mấy con Zombie giống như ống pháo, cả người có màu đỏ bừng, chúng nó là những con ma pháp Zombie, chẳng những có thể phun ra hỏa diễm còn có thể phóng ra chùm sáng năng lượng, là xạ thủ tầm xa bên trong Zombie.

Còn có một đám Zombie bay trên bầu trời, sau lưng xuất hiện cánh, thỉnh thoảng có mấy con chim xẹt qua, “Xoát” một tiếng bị một con Phi hành Zombie trực tiếp bắt lấy cơ hội nhét vào bụng.

......

Đủ loại Zombie đi khắp nơi ở thành phố Giang Nam, thời gian nửa năm trôi qua, thành phố Giang Nam từ lâu đã khủng bố hơn rất nhiều lần kẻ từ khi Vương Song tiến vào, đừng nói người thường, cho dù là một Tiến Hoá Giả ở trong thành phố Giang Nam cũng chỉ có một con đường chết.

Vô số người sống sót đều bị những Zombie này tìm được, tàn nhẫn phân thây, còn thừa lại đầu sau đó cùng trở thành Zombie, làm đội ngũ Zombie lớn mạnh hơn.

Có nhiều người sống sót bởi vì tìm kiếm thức ăn mà bị Zombie phát hiện, làm cho một tiểu đoàn đội bị giết, nhưng cho dù tình hình khó khăn, tình cảnh tuyệt vọng thế nào, con người luôn bộc phát ra một loại năng lực muốn sống kỳ diệu, cũng có thể nói là kỳ tích, luôn có một ít người như vậy khó khăn tiếp tục sinh tồn.

Chu Đào chính là một người như vậy, cùng với hai người khác trốn ở một tầng hầm không đến hai mươi mét vuông, cơ thể của ba người không biết bao lâu đã không tắm rửa, gần như trở thành một người da đen, sền sệt thậm chí cũng không đủ để hình dung bọn họ, cho dù là có người quen nhìn thấy chắc chắn sẽ không nhận ra được bọn họ là ai.

Bên trong tầng hầm ngoại trừ là nơi để bọn họ dừng chân, những nơi khác đều là thùng nước to nhỏ, bình nước đổ đầy, các loại mì ăn liền, bánh mì, xúc xích giăm bông và các loại đồ ăn vặt khác để ở khắp nơi, hiển nhiên ba người họ đều là dựa vào những thức ăn này để vượt qua thời gian dài như vậy, nhưng hiện tại thức ăn của bọn họ đã hết, trong bình đều là nước tiểu của bọn họ, dựa vào tuần hoàn mà tiếp tục duy trì.

Đầu tóc ba người rối bù, cơ thể gầy đến mức có thể nhìn thấy xương, thân thể giống như thi thể mà nằm ở nơi đó, động một chút cũng vô cùng khó khăn.

- Ta sẽ phải chết sao? Kiên trì lâu như vậy vẫn không thể tiếp tục chống đỡ.

Ánh mắt Chu Đào hoảng hốt, nhìn trần nhà của tầng hầm, trong đầu ngày càng nặng nề, tựa như sẽ ngủ thiếp đi, nhưng Chu Đào cũng mạnh mẽ chịu đựng cơn buồn ngủ này, hắn biết một khi ngủ e là sẽ thật sự không thể tỉnh lại.

- Ta không muốn chết.

Trong ánh mắt Chu Đào hiện lên sự chua xót, trong Mạt Thế vùng vẫy lâu như vậy đều là ý chí tiếp tục sinh tồn chống đỡ hắn, chính là hiện giờ đã qua bao lâu, toàn bộ thành phố Giang Nam đều bị Zombie chiếm, một đám người sống sót bị Zombie phát hiện bị phân thây, cho dù hắn không đói chết, chỉ sợ cũng sẽ có một ngàu bị Zombie tìm được.

“Kiên trì lâu như vậy cũng nên nghỉ ngơi rồi, vẫn nên bỏ đi những ảo tưởng không thực tế kia đi!

trong đầu Chu Đào hiện lên suy nghĩ, suy nghĩ ngày càng trở nên nặng nề.

Hai người khác cũng có suy nghĩ giống như Chu Đào, thời gian kiên trì lâu như vậy trước sau cùng không nhìn thấy hy vọng, cho dù là người có ý chí ngoan cường cũng sẽ sụp đổ.

- Pằng pằng pằng!

Đột nhiên ngay lúc bọ họ tuyệt vọng thì bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng súng, tiếng súng rất nhỏ giống như ở nơi rất xa truyền đến.

Bọn họ đều hờ hững, hơn nửa năm bọn họ nghe được rất nhiều âm thanh như vậy, lúc ấy thậm chí còn có một quân đội tấn công thành phố Giang Nam, lúc đó bọn họ đều hưng phấn muốn chết, nghĩ bản thân được cứu trợ, không nghĩ tới quân đội vẫn là thất bại làm cho bọn họ tiếp tục co đầu rụt cổ ở trong này.

- Ầm!

- Ầm

- A, không đúng, làm sao lại có âm thanh của pháo?

Bạn cần đăng nhập để bình luận