Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 549: Thợ săn (3)

- Tên này quả thực rất may mắn, tất cả mọi người đều chết hết, chỉ còn mình hắn còn sống!

Một người thấp giọng cười nói.

- Ha ha, làm thế để sống sót còn chưa biết được đâu, nói không chừng là dùng những người khác làm kẻ chết thay, bản thân mới sống sót!

Một người khác lạnh giọng cười nói, ở Mạt Thế, đặc biệt là đứng trước thời khắc sinh tử, tình cảm cha con, tình cảm vợ chồng, tình cảm huynh đệ gì đó, tất cả đều là vô nghĩa, thời khắc này, trong đầu tất cả mọi người đều là nghĩ đến sự sống của bản thân mình, bởi vậy, các loại phản bội, mưu mô không hề kỳ lạ, bọn họ cũng đã tiếp nhận loại này quy luật tàn khốc này của hiện thực , có thể sống sót mới là vương đạo, mới là người thắng lợi cuối cùng!

Nghe Vương Song nói, Hồ Ca nhướng mày, nhìn thấy Vương Song ôm con nai, trong mắt lóe lên, Vương Song nhìn thấy biểu cảm của đối phương, trong lòng cười thầm, ngoài mặt lại là giả vờ vội vàng.

- Các vị đại ca, các ngươi có thể đưa ta ra ngoài được không, đây là con mồi ta may mắn săn được, tặng cho các ngươi, các ngươi có thể đi giao nộp, ta chỉ muốn rời khỏi nơi này!

Nghe vậy, trong mắt đám đại hán hiện lên một vòng lục quang, mới phát hiện Vương Song ôm một con nai, nhất thời đều cười ha hả:

- Không ngờ rằng đơn giản như vậy là có thể có được một con nai, cái này chiếm một phần mười nhiệm vụ của chúng ta đó!

- Có điều là dẫn hắn ra ngoài, nhiệm vụ đơn giản như vậy ta tới bây giờ chưa bao giờ thấy qua!

- Hồ Ca, lần này chúng ta nhặt được một món hời lớn đấy!

Tất cả mọi người là ồn ào, mặt mũi tràn đầy hưng phấn, có điều Hồ Ca cầm đầu nhìn Vương Song, quan sát Vương Song tỉ mỉ một chút, dường như muốn nhìn thấu Vương Song, có điều khí tức của Vương Song che giấu cho dù Tiến Hóa Giả cấp chín cũng nhìn không ra, đừng nói là một người bình thường như hắn, bởi vậy, nhìn nửa ngày, Hồ Ca vẫn không có nhìn ra gì. Trầm ngâm một chút, Hồ Ca nói với Vương Song:

- Bọn ta có thể đưa ngươi ra ngoài, có điều con nai này cũng không cần xem như thù lao, ngươi ra ngoài còn cần phải sống, bán con nai này cũng có thể đổi được một ít lương thực, không lo chết đói.

Những người khác nghe Hồ Ca nói như vậy, nhất thời đều có chút bất mãn, nhao nhao la hét muốn bắt con nai này. Có điều bị Hồ Ca giận dữ trừng mắt, lập tức bị dọa, xem ra trong lòng mọi người Hồ Ca vẫn có uy tín nhất định!

- Lão Hồ, tuyệt đối đừng phát thiện tâm lung tung, bây giờ cũng không giống như trước kia nữa, phát thiện tâm lung tung sẽ người chết đó!

Nam tử đầu trọc nhướng mày, ở bên cạnh Hồ Ca thấp giọng mở miệng nói.

- Ta biết, ta có chừng mực!

Hồ Ca nhàn nhạt liếc nhìn bạn tốt của mình một chút, nhẹ giọng mở miệng. Nhìn thấy Hồ Ca nói như vậy, nam tử đầu trọc cũng không nói gì nữa, chỉ là ánh mắt có chút âm u nhìn Vương Song một chút.

Vương Song nghe thấy Hồ Ca nói, trên mặt lộ ra vẻ cảm kích, trong lòng cũng kinh ngạc, mặc dù con nai này đối với mình mà nói chẳng đáng là gì, nhưng là đối với người bình thường mà nói, chắc chắn là một khoản của cải không nhỏ tài, có thể từ chối món hời mình tự đưa tới cửa như thế, nam tử này khiến cho Vương Song sinh ra một chút hứng thú và thiện cảm!

- Có điều, ngươi phải ở chỗ này chờ trước, bọn ta còn có nhiệm vụ chưa hoàn thành, tạm thời không có cách nào đưa ngươi ra ngoài , chờ bọn ta hoàn thành xong nhiệm vụ, lúc đến sẽ đưa ngươi ra ngoài!

Hồ Ca nhớ đến gì đó, nói với Vương Song.

- Được, ta ở đây chờ các ngươi đến!

Vương Song gật đầu, hắn cũng không muốn cứ đi theo đám bọn họ, hắn ra mặt chủ yếu là vì muốn biết rõ tình hình ở nơi này, cũng không phải vì làm bảo mẫu cho bọn họ.

Có điều, hắn cũng sợ những người này bị tiêu diệt hết, cho nên sau khi bọn họ sau khi rời khỏi, cũng đuổi theo, lặng lẽ giải quyết không ít nguy hiểm tiềm ẩn cho bọn họ, bởi vậy, bọn Hồ Ca cảm giác hôm nay săn bắn vô cùng thuận lợi, ngoại trừ mấy người bị mấy vết thương rất nhỏ ra, không có ai chết, mà con mồi thu hoạch được gấp ba lúc trước!

Vương Song đang âm thầm quan sát, vô ý muốn phát hiện nam tử đầu trọc kia lại âm thầm sinh ra sát ý với Hồ Ca cầm đầu, có thể Hồ Ca không có phát hiện ra được, nhưng với Tinh Thần Lực đáng sợ này của Vương Song, đừng nói đến sát ý có chút rõ ràng kia, cho dù là một chút sát ý nhỏ đều có thể rõ ràng cảm nhận được.

- Ha ha, thú vị!

Khóe miệng Vương Song lộ ra một tia nghiền ngẫm, cảm giác giữa tên nam tử đầu trọc và Hồ Ca hẳn là có chuyện gì mà người khác không nhận ra, nhìn có vẻ thì quan hệ bọn hắn rất tốt, tên nam tử đầu trọc này lại muốn xử lý Hồ Ca, bọn họ nhiều lần gặp phải dã thú hung dữ, nếu như không phải Vương Song âm thầm ra tay, chỉ sợ dưới sự ám toán của tên nam tử đầu trọc này, Hồ Ca thực sự sẽ bị xử lý, có điều, Vương Song lại thật sự đánh giá cao Hồ Ca, mấy lần ra tay giải quyết mối nguy cho hắn, sau đó nam tử đầu trọc nhìn thấy Hồ Ca nhiều lần thoát khỏi nguy hiểm, sợ tiếp tục nữa sẽ bị phát giác, không ra tay nữa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận