Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2249: Số lượng Thánh Giả khủng khiếp! (2)

- Người nào muốn mạn của bản tọa, vậy thì có để đến thử xem.

Nghe vậy, tất cả mọi người đều hoàn toàn biến sắc, một số người còn không nhịn được mà lui về phía sau, dường như sợ bị trận chiến khủng bố sau đó liên lụy.

Sắc mặt của Thánh Giả Thời gia trong nháy mắt âm trầm hơn, đôi mắt sâu kín nhìn Khương Mục Thần.

Trong lòng Khương Dao chấn động, có chút nghi hoặc nhìn Khương Mục Thần.

Nàng không hiểu, thúc tổ sao lại để ý đến Vương Song như vậy, thậm chí còn đối đầu với Thời gia!

Đây chính là Đế tộc, mặc dù Khương gia bọn họ không sợ, nhưng hoàn toàn không cần thiết

Nhưng mà bây giờ đã quá trễ, mọi thứ không thể nào thay đổi được, thúc tổ đã quyết tâm bảo vệ đối phương, như vậy, bọn họ chỉ có thể ủng hộ, dù có phải khai chiến với Thời gia!

- Khương đạo hữu, ngươi thật muốn trở thành địch của Thời gia ta vì tên tiểu súc sinh này sao!

Thanh âm của Thánh Giả Thời gia tràn đầy nộ khí, âm trầm hết sức.

- Chí bảo của Thời gia thì Thời gia ta nhất định phải lấy lại, dù có phải trả giá lớn như thế nào, thậm chí phải trả bằng vận mệnh toàn tộc của Thời gia, cái giá này, không biết Khương đạo hữu có chấp nhận!

Vạn Giới Châu là một trong chí bảo của Thời Không Đại Đế, Thời gia không thể bỏ mặc ở bên ngoài!

Tất cả mọi người nghe vậy đều biến sắc, cảm giác kinh hãi, nếu hai đại Đế tộc này thật sự khai chiến, vậy đây không phải là chuyện nhỏ, mà là đại sự kinh động trời đất.

- Xin hai vị đạo hữu đừng vọng động, chuyện gì chúng ta cũng có thể ngồi xuống từ từ thương lượng mà, không đến mức này đâu.

Thánh Giả Vương gia xem xét thế cục giương cung bạt kiếm này, cũng không bất chấp nhắm vào Vương Lâm, mặc dù không phải là đại thế lực gì, nhưng dù sao cũng cùng một vũ trụ, một khi trở mặt, đánh nhau đến đầu rơi máu chảy, vậy dị vực sẽ có lợi, đến lúc đó, lỡ nhất vài vị Thánh Giả chết đi, kẻ vui nhất chắc chắng là dị vực, loại chuyện như người thân đau đớn, kẻ thù vui sướng này bọn họ cũng không muốn nhìn thấy.

Thánh Giả Vương gia lên tiếng, trấn an thế cục giương cung bạt kiếm của hai bên lại, Khương Mục Thần lạnh lùng nhìn thoáng qua Thánh Giả Thời gia, để lại một câu,

- Ta không quan tâm chí bảo gì đó của Thời gia các ngươi, muốn giết Vương Song, vậy thì giết ta trước!

- Khương Mục Thần, ngươi thật sự coi bản thân tấn thăng làm Thánh Giả là vô địch sao, ta không muốn trở mặt với ngươi cũng chỉ vì thân phận của ngươi thôi, nếu thật sự chọc đến bọn ta, cùng lắm thì vĩnh viễn trấn áp ngươi!

Thánh Giả Thời gia nghiêm giọng nói, thân làm Đế tộc, đối với Thánh Giả, không phải là không có cách chống lại!

Nhưng mà, cái giá phải trả rất lớn, chỉ khi liên quan đến sự sinh tử tồn vong của Đố tộc bọn họ mới đem ra sử dụng!

Hai người không ai nhường ai, khiến Thánh Giả Vương gia cũng hết sức khó xử,

Trầm ngâm một chút, Thánh Giả Vương gia lại nói,

- Hay là thế này đi, Vương Song giao chí bảo của Thời gia ra, Thời gia không so đo đến chuyện Bán Thánh của Thời gia bị giết nữa, hai bên đều lui một bước, thế nào?

Nếu nói hai bên đều lui một bước, nhưng Thời gia vẫn bị thua thiệt không ít, dù sao thân là Đế tộc, lại bị người ta giết Bán Thánh của mình, cuối cùng lại không thể báo thù, dù có cầm được chí bảo, nhưng mặt mũi xem như cũng đã vứt hết rồi!

Vì vậy, Thánh Giả Thời gia lập tức cự tuyệt,

- Không thể, tên tiểu súc sinh kia làm nhục Đế tộc ta, không giết hắn, Thời gia ta làm gì còn mặt mũi đứng vững!

Lúc đầu sắc mặt của Khương Mục Thần còn bình tĩnh, cảm thấy đây là một cách rất tốt, dù sao nếu thật sự khai chiến với đối phương, bản thân cũng không ngại, nhưng đối với Khương gia mà nói thì không quá công bằng.

Vậy mà đối phương lại trực tiếp cự tuyệt, khiến sắc mặt hắn trở nên lạnh lẽo.

- Được lắm, nếu đã như vậy, thì chúng ta so tại xem sao!

- Đánh thì đánh, ai sợ ai!

Thánh Giả Thời gia cũng hết sức kiên cường, mặc dù không phải đối thủ của Khương Mục Thần, nhưng vẫn không thể vứt bỏ khí thế của Thời gia!

Thánh Giả Vương gia nhức đầu không thôi, thiên kiêu đứng đầu của các thế lực khác cũng nhíu mày, không lên tiếng.

- Ầm

Bỗng nhiên, một thân ảnh xuất hiện, mang theo vô số thánh quang, mới vừa xuất hiện, đã đứng ở một bên Thời gia, đồng thời, thanh âm truyền khắp trời đất.

- Vương Song phải chết!

Nhìn thấy đối phương, tất cả mọi người là biến sắc, Đường Tâm Liên cũng không nhịn được mà kinh hô một tiếng,

- Sư tôn!

- Thái Nhất Thánh Giả

Tất cả mọi người đều thấp giọng kinh hô.

Khương Mục Thần cũng nhíu mày, nhìn Thái Nhất Thánh Giả vừa xuất hiện kia,

- Các vị đạo huynh, Thái Nhất hữu lễ.

Thái Nhất Thánh Giả là một nam tử trung niên gương mặt chữ Điền, cặp mắt như ẩn chứa tinh hà mênh mông, nhưng lại vô cùng lạnh lùng, giống như băng sơn ngàn năm vậy!

Thái Nhất Thánh Giả vừa xuất hiện, đã hành lễ với tất cả mọi người.

Ánh mắt của Thánh Giả Thời gia sáng lên, hiển nhiên biết rõ mối quan hệ giữa Thái Nhất Thần Tông và Vương Song, vừa rồi đối phương bỗng nhiên xuất hiện, đã trực tiếp nhằm vào Vương Song, đây tự nhiên là minh hữu của mình.

- Thái Nhất đạo hữu, chúng ta đã lâu không gặp rồi.

Thánh Giả Thời gia mỉm cười đáp.

Bạn cần đăng nhập để bình luận