Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1916: Trở về Thanh Nguyên Tinh

- Đúng rồi. Ta muốn nhắc nhở ngươi. Nếu như muốn Tam thế thân thì có lẽ ngươi nên đến Nam Tinh Vực một chuyến. Trong Nam Tinh Vực có Thần Tông Thời Không, nơi đó chắc sẽ có Thời gian chi thủy mà ngươi cần.

Liễu Thần dường như đang nghĩ gì đó, lại nói. Vương Song cảm thấy bản thân đang chết lặng. Bí mật của bản thân trong mắt đối phương dường như chẳng hề được che giấu.

Tuy nhiên, Vương Song vẫn bị lời nói của hắn làm cho chấn động. Hắn muốn đạt được Tam Thế thân có một cách đó là Hỗn Độn chi lực, thời gian chi thủy, âm dương mẫu kim. Bản thân đã có Hỗn Độn chi lực nhưng còn Thời gian chi thủy cùng m dương mẫu kim thì vốn dĩ không biết đang ở đâu.

- Thời Không Thần Tông? Đó là thế lực nào?

Vương Song tò mò hỏi.

- Đó là một thánh vực tại Nam Tinh Vực. Thời Không Thánh Giả coi như trung tâm Dị Vực, là sự tồn tại cao nhất. Nghe nói Thời Không Thánh Giả là Thánh Giả cổ xưa nhất trong vũ trụ. Truyền thừa của nó vô cùng thần bí còn sức mạnh thì không thể dò ra được.

Liễu Thần nói.

- Liễu Thần, người với Thời Không Thánh Giả thì ai lợi hại hơn?

Nhóc con bỗng lên tiếng.

- Ha ha, tiểu tử này.

Liễu Thần nghe vậy, cười mắng nhưng vẫn suy nghĩ một chút rồi nói:

- Trước kia ta có gặp hắn một lần, cũng chưa từng thực sự giao đấu với hắn nên không biết ai mạnh hơn. Nhưng ta đoán khả năng mình thua vẫn cao hơn!

- Liễu Thần, người cũng đánh giá uy phong người khác quá cao đi!

Nhóc con không hài lòng nói.

- Ha ha, đó là vì ngươi chưa biết đến cường giả trong vũ trụ mênh mông này!

Liễu Thần cười nói.

Cho dù là vậy nhưng nghe những lời Liễu Thần nói Vương Song cũng có thể hiểu, năm đó Liễu Thần cũng là một Thánh Giả!

Liễu Thần dẫn đường, chưa tới một ngày bọn họ đã đến Tây Tinh vực!

Đây là một tinh không tối tăm và lạnh giá, chòm tinh sáng chói, vô số thiên thạch trôi nổi trong tinh hà.

Trong vũ trụ, sự tối tăm và lạnh giá mới là vĩnh hằng, sinh mệnh tinh cầu vô cùng hiếm, chí ít nhập vào trong mắt của Vương Song cũng chỉ có bóng tối và băng giá.

Nhưng Vương Song lại cảm nhận được một luồng khí tức quen thuộc, đây là Tinh vực đầu tiên mà trước đây hắn đã đến!

- Thanh Nguyên Tinh ở đâu?

Liễu Thần hỏi Vương Song

Vương Phong nghĩ một hồi, nhớ lại trước đấy Chu Càn từng nói với mình, lập tực bảo đối phương.

- Đi thôi!

Liễu Thần cười, dùng tay xoẹt qua, vật chuyển sao rời, thời không biến hóa, một canh giờ trôi qua rất nhanh, một đại tinh xuất hiện trước mắt bọn họ.

Nhìn đại tinh này, Vương song cảm nhận được khí tức vô tận xuất hiện trên đại tinh này, nhưng lại không có khí tức của Tôn Giả cảnh giới.

Cường giả mạnh nhất chỉ có thể là cảnh giới Tinh chủ, nếu là trước đây theo Vương Song thấy đã là cường giả mạnh nhất trong tinh không rồi, nhưng hiện tại những người này ngay cả một chiêu của mình cũng không đỡ nổi.

Nguyên Linh Tông, Thần Tiêu Tông, còn có Vạn Tượng Môn, nếu là Thanh Nguyên Tông trước đây, bốn đại tông môn này sẽ là tứ đại bá chủ của Thanh Nguyên Tinh!

Đáng tiếc, Thanh Nguyên Tông đã bị ba đại tông môn bài trừ, hiện nay cũng không biết đang ở đâu, bây giờ Vương Song cũng không có ý định tìm Thanh Nguyên Tông, trước mắt bản thân còn không có thực lực chống lại Tôn Giả, ít nhất phải đợi đến khi bản thân mình tấn thăng Tinh Chủ, có thực lực chống lại với Tôn Giả mới là lúc Thanh Nguyên Tông lần nữa xuất hiện trên Thanh Nguyên Tinh.

- Nơi đây chính là quê hương của ngươi sao?

Liễu Thần hiếu kỳ nhìn cảnh tượng trước mắt, cảm thấy vô cũng bình thường, thậm chí ngay cả Tôn Giả cũng không có lấy một người.

- Không phải, quê hương của ta ở nơi rất xa, lúc đầu ta dựa vào một truyền tống siêu cấp đưa đi, vốn dĩ còn có một số người khác, nhưng giữa đường bị ảnh hưởng nên chỉ có một mình ta đến đây.

Vương Song thở dài một tiếng, bay đến phía trước của Thanh Nguyên Tinh.

Bọn họ đều ẩn dấu khí tức, trừ phi tu vi đạt đến Tôn Giả, nếu không thì muốn biết bọn họ đến đây cơ bản là chuyện không thể nào.

Tiến vào tầng đại khí, từng khu nhà ở bên dưới dần dần phóng to trong mắt họ, từ bé như con kiến đến lớn bằng nắm đấm.

- Hử?

Đột nhiên Liễu Thần ngây người, dường như phát giác ra thứ gì, ngẩng đầu nhìn hư không.

- Sao thế, Liễu Thần?

Vương Song cảm nhận được sự bất thường của Liễu Thần, kinh ngạc hỏi.

- Ở đó có một tiểu không gian vô cùng bí mật.

Liễu Thần kinh ngạc nói.

- Ẩn giấu vô cùng bí mật, cho dù là Tôn Giả cũng không thể phát hiện ra.

- Liễu thần, ngươi có thể đi vào không?

Trong mắt Vương Song tỏ ra sự ngạc nhiên vui mừng, hắn biết đây có thể chính là chỗ hiện tại của Thanh Nguyên Tông, dù sao trước đây đối đầu với Thạch Diễn Tôn Giả ngoài Chu Càn có thể chiến đấu ra thì những người khác không có khả năng, bọn họ chỉ có thể bỏ chạy.

- Ha ha, cấm chế này cực kỳ tinh vi, nếu như không chú ý có lẽ sẽ xem nhẹ bỏ qua.

Liễu Thần cười nhẹ một tiếng, gật đầu, trong mắt có hai chùm sáng xuất hiện trực tiếp xuyên thủng không gian.

- Đi.

Quát nhẹ một tiếng, Liễu Thần phất ống tay áo, sau một khắc, một vệt thần quang xuất hiện, bao phủ lên hai người Vương Song và Dương Mạt, bọ họ ngay lập tức biến mất.

Bạn cần đăng nhập để bình luận