Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1626: Đánh giết Mục Hàn Phong (2)

Nhìn thấy thân ảnh của Mục Hàn Phong, trong Tam Tông liên quân, không khỏi phát ra một trận vui mừng.

- Không đúng!

Bỗng nhiên, đám người Tử Thiên Đô nhướng mày, bọn họ từ trên người Mục Hàn Phong, vậy mà không hề phát giác được chút khí tức sinh mệnh nào!

- Răng rắc.

Một âm thanh rõ ràng vang lên, mọi người kinh ngạc nhìn Thanh Lân kiếm Giáp trên người Mục Hàn Phong phát ra một loạt âm thanh chiến giáp tróc ra, sau một khắc, Thanh Lân kiếm Giáp trực tiếp tróc khỏi người Mục Hàn Phong, hóa thành một chùm thanh quang, muốn bay đi.

- Muốn chạy, lưu lại cho ta!

Vương Song thấy thế, trong mắt lóe lên một vòng nóng rực, uy lực của thần binh này vừa rồi hắn cũng đã nhìn thấy, uy lực quả thật kinh người đến cực hạn, nếu như ở trong tay Tinh Chủ, chỉ sợ mà có thể phát huy toàn bộ uy lực của thần binh này mất.

Cho nên, Vương Song chính muốn lưu thứ đó lại, nắm giữ trong tay mình!

- Vèo.

Đáng tiếc, thần binh này dường như có linh tính, thoát ly khỏi Mục Hàn Phong thì bay thẳng xuất ra khỏi màn sang của Ma Đài, mà Thần Ma đài cũng không ngăn cản.

- Đáng tiếc!

Vương Song có chút tiếc nuối nhìn Thanh Lân kiếm Giáp bay đến chỗ sâu trong Tam Tông liên quân, lập tức quay đầu nhìn về phía Mục Hàn Phong!

Lúc này, thân thể Mục Hàn Phong vô cùng cứng ngắc, ánh mắt chuyển động, nhìn về phía Vương Song, miệng bên trong phát ra một tiếng lẩm bẩm:

- Vương... Song... không thể... Có thể...

Lời còn chưa dứt, thân thể hùng vĩ thẳng tắp rơi xuống, “rầm” một tiếng, trên mặt đất tung lên = bụi mù.

Mục Hàn Phong —— vẫn lạc!

Vương Song thấy thế, sắc mặt không chút kỳ quái, chính mình sinh tử luân đao Thức thứ tư, đã ẩn chứa một tia Đao Đạo Chân Ý, mặc dù không đánh tan phòng ngự của Thanh Lân kiếm Giáp, nhưng một cỗ đao ý ẩn chứa trong đó lại chém chết nguyên thần của Mục Hàn Phong!

Nhìn thấy Mục Hàn Phong vẫn lạc, Tam Tông liên quân trong nháy mắt trở nên lặng ngắt như tờ, đều sững sờ nhìn thi thể Mục Hàn Phong trên đài, thật lâu cũng không thể nói chuyện. Bọn họ đều không thể tưởng tượng nổi, thực lực của Mục Hàn Phong mạnh đến không hợp thói thường, không chỉ thua trong tay gia hỏa không có danh tiếng gì mà ngay cả sinh mệnh của mình cũng ném luôn.

Sắc mặt Vương Song nghiêm túc, tiện tay vung lên, trữ vật giới chỉ trong tay Mục Hàn Phong rơi vào trong tay mình, đây chính là chiến lợi phẩm của hắn, tuyệt đối không thể buông tha, sau đó nhìn về phía Tam Tông liên quân, hắn biết đây chỉ là vừa mới bắt đầu mà thôi, mình giết Mục Hàn Phong, tông chủ Nguyên Linh Tông không thể tuỳ tiện buông tha mình.

Quả nhiên, sau một khắc, một tiếng gào thét kinh thiên vang lên.

- Tiểu súc sinh, ngươi muốn chết!

Một Thần Ma Chi Thủ lớn vạn trượng xuất hiện từ chỗ sâu trong Tam Tông liên quân, tản ra dao động ngập trời, đánh về phía Vương Song, loại uy thế này, gần như có thể hủy diệt một ngôi sao!

Đây là Mục Huyền nhịn không được mà xuất thủ, bản thân thương hài tử bị Vương Song đánh giết, hắn nào cóthể không giận. Vừa ra tay là ôm hận nhất kích, thề phải dùng nhất kích đánh chết Vương Song!

Nhìn thấy một chưởng này vỗ xuống, Vương Song cảm nhận được một cỗ cảm giác bất lực, cái này rất giống với một phàm nhân đối mặt với thiên địa chi uy, bất luận phản kháng cùng giãy dụa như thế nào, cuối cùng sẽ bị Thiên Uy đánh giết!

Cho dù hắn dồn toàn lực, thậm chí bạo phát át chủ bài của mình, cũng không cách nào phản kháng một đại thủ này, đây chính là chênh lệch chân chính, bản thân chưa đạt tới Tinh Chủ cảnh giới, cuối cùng cũng không thể nào chống cự!

Nhưng mà, mặc dù đối mặt với nhất chưởng chấn động của Mục Huyền nhưng trong mắt Vương Song không hề có tia sợ hãi, không nói đến trước đó đối phương có thể đánh tan màn sáng của Thần Ma đài, mà tông chủ Thanh Nguyên Tông bọn họ cũng đang chăm chú nhìn một màn này, muốn đánh giết chính mình, còn phải hỏi bọn họ có đồng ý hay không nữa!

Quả nhiên, sau một khắc, còn không đợi thủ chưởng của Mục rơi xuống, hư không vỡ ra, một ngón tay xuất hiện, giống như thiên trụ, trực tiếp đánh nát Nguyên Lực thành Cự Chưởng, nguyên khí tiêu tán đầy trời.

- Mục Huyền, xuất thủ với tiểu bối, thật sự không nể mặt tông chủ Nguyên Linh Tông nhỉ!

Thanh âm lạnh nhạt của Thanh Nguyên Tử truyền đến, sau đó một khắc, Thanh Nguyên Tử xuất hiện ở ngoại giới, thân thể bị vô số thần quang lượn lờ, dường như có liên quan đến Thanh Nguyên Chung trong thiên địa.

Nhìn thấy tông chủ xuất hiện, Vương Song thở phào, đi ra khỏi lôi đài, dưới sự che chở của tông chủ Thanh Nguyên Tông mà tiến vào bên trong tông môn!

Nhìn thấy Vương Song tiến vào tông môn, Thanh Nguyên Tử thở phào, nhìn về phía Tam Tông liên quân chỗ, nơi đó, đám người Mục Huyền, Vạn Tượng Chân Quân, Thần Tiêu đứng thẳng giữa hư không, khí tức giống như đại dương, ùn ùn kéo đến cuốn tới!

Nhưng mà đối với khí tức như vậy, Thanh Nguyên Tử cũng không để ý, thân là nhân vật bán Bộ tôn giả, dù cho đối diện với ba người cộng lại, nhiều lắm cùng là bất phân thắng bại!

- Thanh Nguyên Tử!

Nhìn thấy Thanh Nguyên Tử xuất hiện, trong mắt Mục Huyền lóe lên sát ý ngút trời:

- Vương Song dám giết nhi tử ta! Giao hắn ra, nếu không chờ đến khi trận pháp Thanh Nguyên Tông ngươi sụp đổ, ta sẽ giết sạch trên dưới toàn tông ngươi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận