Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 618: Thí Nghiệm Sang Sinh Chi Lực

- Vương đại ca, mẹ ta bây giờ chỉ còn mình ta là người thân, nếu nàng đi rồi chắc chắn sẽ không sống nổi! Ta không thể để nàng chịu đau khổ sống không bằng chết nữa!

- Vương đại ca, van xin ngươi, đừng đuổi nàng đi!

- Haiz.

Vương Song thấy thế, thở dài,

- Văn Văn, cho dù là ai cũng phải chịu trách nhiệm với hành động của mình, mẹ ngươi ngoại tình, còn cấu kết với Trương Dũng giết hại phụ thân ngươi, cho dù nàng là mẫu thân của ngươi, cũng không thể che chở như vậy, tuy rằng ta quen lão Hồ không lâu, nhưng ta rất thích tính cách của hắn, nếu không vì nể mặt ngươi, ta đã giết nàng từ lâu rồi! Bây giờ ra đã cứu nàng ra, còn cho nàng một ngàn kí lương thực, nàng có thể sống an ổn ở một khu bình thường, như vậy là đã hết lòng giúp đỡ rồi.

- Đúng vậy, Văn Văn, ngươi đừng quá cố chấp, mẫu thân ngươi thật sự đã phạm phải sai lầm không thể tha thứ được, có được kết cục như hiện tại đã là rất tốt rồi, ta thật sự không cần gì hơn.

Những nữ nhân khác ở một bên khuyên nhủ, đối với Lý Mai, bọn họ cũng không có chút hảo cảm nào, chỉ vì muốn nể mặt mũi của Hồ Văn Văn mà thôi, bọn họ không muốn có quen biết gì với nữ nhân này.

Hồ Văn Văn khẽ cắn môi, đôi mắt ửng đỏ nhìn Lý Mai, có chút không biết phải làm sao, nàng cũng biết mẫu thân mình đã phạm sai lầm không thể tha thứ, thậm chí còn hại chết phụ thân của nàng, nhưng bây giờ nàng chỉ còn một người tha6nma2 thôi, nàng không muốn để mẫu thân mình chịu khổ nữa.

Nhưng Vương Song căn bản không muốn thấy mẫu thân nàng, thậm chí còn muốn giết chết, mẫu thân nàng thật sự không thể ở đây được.

- Văn Văn, ngươi đừng nói nữa, Vương đại ca của ngươi nói đúng ta, ta là một nữ nhân ngoan độc dơ bẩn, không xứng ở lại đây, có thể nhìn thấy dáng vẻ của ngươi hiện giờ, ta đã rất thỏa mãn rồi, ta sẽ cách ngươi thật xa, sẽ không để người nào biết ngươi có một mẫu thân như ta.

Ánh mắt Lý Mai ảm đạm, có chút áy náy nhìn Hồ Văn Văn.

- Ta cũng sẽ không cần lương phiếu của ngươi, ta có tay có chân, sẽ tự đi kiếm tiền nuôi sống mình. Văn Văn giao cho ngươi, ta cũng không có gì để nói, hy vọng sau này ngươi đối xử với Văn Văn thật tốt, nàng là một đứa trẻ tốt, tiếc là......

Nói xong, Lý Mai lắc đầu, sau đó thì rời đi.

- Mẹ......

Đôi mắt của Hồ Văn Văn ngập nước, được Vương Song ôm lấy, trơ mắt nhìn mẫu thân của mình rời đi.

- Nói với Ngụy Nhiên, bảo hắn ăn thầm chăm sóc đối phương, sắp xếp cho nàng một công việc, đừng để nàng chết đói!

Vương Song quay đầu phân phó với Lưu Mộng Vũ.

- Ừm.

Lưu Mộng Vũ sửng sốt, lập tức gật đầu, không nói gì thêm.

Hồ Văn Văn cũng sửng sốt, nhìn Vương Song, đôi mắt đỏ bừng đột nhiên lộ ra chút ý cười, cúi đầu, nhỏ giọng nói:

- Cảm ơn Vương đại ca.

Nàng hiểu Vương Song làm như vậy là vì mình, đáng tiếc bản thân đã bị hủy dung, muốn lấy thân báo đáp nhưng tâm lý lại vô cùng bi quan.

- Nha đầu ngốc, còn cảm ơn ta cái gì chứ.

Vương Song ôn nhu xoa đầu Hồ Văn Văn, cười nói, nhìn thấy gương mặt nàng có chút khủng bố, ánh mắt lại có chút suy tư, Tứ Linh Chi Hỏa của hắn hình như có Hủy Diệt Chi Uy, nhưng cũng có Sang Sinh Chi Lực, hắn thường xuyên sử dụng Hủy Diệt Chi Uy, nhưng lại chưa từng dùng Sang Sinh Chi Lực, cũng không biết có thể dùng cho người được không.

Nếu có thể dùng để trị thương, vậy hắn có thể dùng để chữa trị thương thế trên mặt Hồ Văn Văn xem sao, khiến gương mặt của nàng khôi phục lại vẻ vốn có, nhưng chuyện này không phải cứ nói là làm được, hắn còn cần phải thực nghiệm một chút.

.......

Trong phòng khách, ngọn lửa màu vàng quanh quẩn trên tay Vương Song, một chậu cây tử đằng chỉ lớn bằng bàn tay, lá cây màu xanh biếc ướt át, giống như một đứa trẻ tinh thần vô cùng phấn chấn, ngọn lửa màu vàng xuyên thấu qua bàn tay của Vương Song, rơi xuống chậu cây tử đằng.

Động tác của Vương Song vô cùng nhẹ, cố gắng khống chế Tứ Linh Chi Hỏa trong tay của mình, sợ khiến chậu cây hóa thành tro tàn.

- Phụt

Vương Song nhìn thấy Tứ Linh Chi Hỏa thiêu rụi chậu cây, không khỏi cười khổ, hắn nhìn mấy chục cây ở bên cạnh, dường như trong phòng đã trở thành một vườn cây, nhưng lúc này, tất cả những cây kia đều không có gì ngoại lệ, tất cả đều hóa thành tro tàn.

- Lại thất bại.

Vương Song thở dài, hiện giờ Tứ Linh Chi Hỏa của hắn gần như chỉ dùng để chiến đấu, còn về phần sang sinh, hắn thật sự không biết phải sử dụng như thế nào.

- Lão công, ta mua ít đồ rồi trở về ngay.

Đồng Vũ và Bạch Manh Manh nhìn những chậu cây bị Vương Song đốt, không có chút ngạc nhiên nào, mấy ngày nay Vương Song đã tiêu hao mấy chục chậu cây rồi, bọn họ cũng có tò mò hỏi, mới biết Vương Song vì muốn khôi phục dung mạo cho Hồ Văn Văn. Vậy nên vô cùng ủng hộ, mỗi ngày sẽ chủ động đi mua cho Vương Song một đống cây cối về để thực nghiệm.

- Vương đại ca, mấy ngày nay ngươi cứ thực nghiệm như vậy, chắc mệt chết mất, dù sao ta cũng đã quen rồi.

Hồ Văn Văn ở bên cạnh nhẹ giọng nói, nàng rất hy vọng Vương Song sẽ thành công, nhưng nhìn thấy Vương Song vẫn luôn thất bại thế này, trong lòng nàng cũng dần muốn từ bỏ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận