Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1486: Tam tông liên hợp đánh Thanh Nguyên! (3)

- Đúng vậy, đây là vùng cấm địa, cho dù là Tinh Chủ có ở bên trong, cũng chưa chắc có thể sống sót!

Đệ tử Vạn Tượng Tông ở một bên cũng trầm giọng nói. Đánh chết bọn họ, bọn họ cũng sẽ không bước vào nơi thế này.

Lý Đông Đào cũng không ngốc, nhìn thấy phế tích này khủng bố như vậy, đầu hắn có bị ngốc mới đi vào đây, cho nên gật đầu,

- Đã như vậy, chúng ta đi cùng những đội ngũ vậy, tuy đệ tử Thanh Nguyên Tông bị giết rất nhiều, nhưng đệ tử chân chuyền chỉ có Ngân Phong và Tần Phong bị giết chết thôi, nhưng người khác đều đã trọng thương trốn được rồi, nhất định phải nhanh chóng tìm kiếm bọn họ, nếu không, rất dễ xảy ra chuyện ngoài ý muốn…

- Chuyện ngoài ý muốn, đệ tử từ Hóa Thần trở lên dường như bị chúng ta giết sạch rồi, chỉ còn mấy kẻ như Sở Vân Phàm, Lý Thuần Kiếm, nhưng cũng chỉ là những con chó mất chủ, còn Đoạn Thiên Nhai, không phải cũng đã chạy trối chết rồi sao, bọn họ còn gây được chuyện gì cơ chứ!

Đệ tử Vạn Tượng Tông cười lạnh nói.

- Cẩn thận thì vẫn tốt hơn, dù sao nơi này cũng là bí cảnh, lỡ như có ai có được một đại cơ duyên nào đó, đột phá đến Hóa Thần, e rằng chúng ta có muốn thắng cũng không được!

Tiền Long trầm giọng nói,

- Đồng thời, Thanh Nguyên Tông còn có Vương Song, kẻ này không biết đã chạy đi đâu rồi, luận về thiên phú, kẻ này còn mạnh hơn đám người Đoạn Thiên Nhai, những người khác của Thanh Nguyên Tông có thể sống, nhưng nhất định phải giết cho được kẻ này!

- Đúng vậy, ta nhất định phải đích thân giải quyết tên đó, để bảo thù chuyện lúc trước!

Lý Đông Đào hung ác nói, bọn họ nói xong, thân ảnh bay về phía xa, tránh khỏi mảnh đất này…

Bên trong toàn bộ không gian, đều phát sinh thay đổi cực lớn, đệ tử Thanh Nguyên Tông thành chó mất chủ, trốn đông trốn tây ở khắp nơi, sợ bị phát hiện, dù là đám người Sở Vân Phàm, Lý Thuần Kiếm cũng bị trọng thương, ẩn nấp rồi, không biết giấu mình ở trong góc nào nữa.

Ở một nơi trong rừng rậm, ánh mắt Lý Thuần Kiếm băng lãnh nhìn về phía bầu trời, nơi đó, từng thân ảnh bay qua, Tinh Thần Lực khổng lồ không chút kiêng kỵ quét ngang, dường như đang tìm gì đó, khí tức trên người hắn càng thêm yếu ớt, dường như không khác gì người bình thường.

Giọt giọt máu tươi chảy xuống, thanh kiếm vẫn còn ở trong tay, vết máu đặc biệt chói mắt, bị hắn dùng nguyên lực cầm máu, mơ hồ tản ra mùi khét.

- Thần Tiêu Tam Tử!

Lý Thuần Kiếm thấp giọng tự nói, trong mắt tựa hồ có hai đạo kiếm quang hiện lên.

...

Ở trong sơn động, Sơ Vân Phàm khổ sở nhìn cơ thể chật vật của mình, trên đó máu chảy ồ ạt, sắc mặt hắn trở nên tái nhợt, ánh mắt lại tản ra hận ý ngập trời,

- Vạn Tượng tông, Nguyên Linh Tông, Thần Tiêu tông, các ngươi đủ hung ác, vậy mà liên thủ chém tận giết tuyệt Thanh Nguyên Tông ta, khụ khụ..

Trong miệng hắn phun ra một ngụm máu tươi, hắn bị Tam Tông đặc biệt quan tâm đến, tứ đại cường giả Hóa Thần đỉnh phong vây công, nếu không phải do tốc độ của hắn nhanh, e rằng đã trực tiếp chết rồi!

Vương Song ở trong sơn đạo, từng đợt ánh sáng bạch sắc chiếu rọi như ban ngày, ánh sáng bay lên, giống như Thần m vang vọng, hạt bồ đề giống như một Sinh Mạng Chi Nguyên, trôi lơ lửng ở trên đầu Vương Song, tản ra ánh sáng màu lục bích, mơ hồ giống như có Chư Thiên Phật Đà tụng kinh…

Trên đỉnh đầu Vương Song, ba hạt giống đã nổi lên, hạt giống Quá Khứ Thân đã nở ra một đóa hoa sen, còn lại thì đều là những cái kén hoàn mỹ, bên trong cái kén có những đường vân lớn, trong đó, hạt giống thuộc về Vị Lai Thân dường như đã triệt để được khôi phục, toàn bộ Hỗn Nguyên Nhất Thể, không còn vết nứt nào.

Không chỉ có như thế, tựa hồ hấp thu dược lực Bổ Thiên Thảo, hai hạt giống đều có chút tiến hóa, phía trên cái kén như phát ra một nguồn sáng bạch quang cực lớn.

Bạch sắc và lục sắc xen lẫn với nhau, Phật m và Thần m đồng thời vang lên, trong mắt Vương Song dường như có vô số Tinh Hà Sinh Diệt, khí tức tang thương từ trên người truyền đến.

Linh hồn của Vương Song giống như ngao du trong Vô Tận Thời Không, vũ trụ hóa thành một dòng sông không thấy điểm cuối, Vương Song xuôi dòng nước chảy, muốn xem cảnh ở hạ du, nhưng mà, phía dưới dòng song lại diễn ra vô số nhánh, Vương Song đứng ở bên trog dòng sông, nhìn vô số chi lưu, không khỏi có chút mê mang, không biết nên đi như thế nào, Vương Song tùy ý chọn một con đường, đi đến phía đó…

Ở hạ du con sông, xuất hiện một cảnh tượng kỳ dị, dường như có từng điểm hình ảnh hỗn tạp xuất hiện, Vương Song nhìn kỹ lại, nhìn thấy một người bị giết, máu tươi chảy ngang, linh hồn đều là hóa thành hư vô, lúc còn sống, gương mặt của người kia bị Vương Song nhìn thấy, cơ thể hắn chấn động, gương mặt lộ vẻ kinh hãi, đây là mình mà!

Gương mặt người kia giống mình như đúc, nhưng khí tức mạnh hơn bản thân gấp vô số lần, giống như vô số thái dương tụ hợp lại một chỗ, khí tức cường đại cơ hồ áp sậu Chư Thiên, nhưng nếu bản thân đã mạnh như vậy, vẫn bị người khác giết chết, đó là một thanh đao, Vương Song không nhìn thấy bộ dáng cụ thể của thanh đao kia, nhưng chỉ một đoạn đao, đã khiến linh hồn của “Bản thân” vỡ nát!

Bạn cần đăng nhập để bình luận