Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1668: Trận chiến đầu tiên! (2)

Vương Song nhìn Dương Mạt cười một cái, trong mắt Dương Mạt cũng thoáng qua một nụ cười.

- Ha ha, ta cũng biết tính tình hai vị huynh đệ! Tốt, không biết vị nào xuất thủ trước?

Tử Phong nghe vậy trong lòng vui mừng, ngay sau đó bay về phía chiến đài, xoay người hướng về phía hai người Vương Song chắp tay dò hỏi.

- Sư huynh, để ta đi!

Dương Mạt còn không chờ được Vương Song trả lời đã”vèo” một tiếng bay ra ngoài, trực tiếp đứng đối diện Tử Phong.

Thấy vậy, Vương Song chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu, nhưng lại bí mật truyền âm:

- Cẩn thận một chút, dù sao cũng là tiểu tộc trưởng nhất tộc, đừng khinh thường!

- Yên tâm đi, sư huynh, ta nhất định sẽ toàn lực ứng phó!

Dương Mạt trầm giọng đáp lại.

- A, là Dương huynh đệ xuất thủ, tốt lắm, để ta một phen mở mang thực lực của thiên kiêu ở Tây Tinh Vực!

Tử Phong thấy Dương Mạt, trong mắt lóe lên vẻ vui mừng, nếu đã gọi là sư đệ, như vậy là thực lực so với Vương Song hẳn là kém một chút, đánh bại Dương Mạt, đoán chừng có thể ước lượng sức chiến đấu của Vương Song.

Hắn vừa nói xong, biết được thận phận của Vương Song và Dương Mạt tất cả mọi người đều kinh ngạc, bọn họ không nghĩ tới Vương Song và Dương Dạt lại không phải là thiên tài của Đông Tinh Vực.

- Thiên tài Tây Tinh Vực, thiên tài Tây Tinh Vực làm sao sẽ đến địa phương nhỏ bé này của chúng ta chứ?

- Thiên tài Tây Tinh Vực thì như thế nào, so với Đông Tinh Vực chúng ta còn kém xa!

Có người nghi ngờ, có người giễu cợt, nhưng điều này càng làm cho mọi người hết sức hưng phấn, đánh bại thiên kiêu Tây Tinh Vực, tuyệt đối là một chuyện đáng giá.

Vương Song đứng tại chỗ, cảm nhận tinh thần năng lượng trong không gian, khóe miệng nhếch lên một vòng độ cong, chỉ sợ làm bọn họ thất vọng.

Trên chiến đài, một màn sáng to lớn dâng lên, đây là vì phòng ngừa dư âm trận chiến của hai người làm tổn thương đến những người khác.

Một khắc sau, hai người chính đồng thời động thủ, đôi bên đều là thiên tài, vì vậy đều định tốc chiến tốc thắng, lấy đòn mạnh nhất đánh bại đối phương, Tử Phong hét to một tiếng, trong tay xuất hiện Thần Kiếm, Thần Kiếm một kiếm càn quét, kiếm quang vô cùng xuất hiện, giống như luồng ánh sáng duy nhất trong bóng tối.

- Kiếm đãng Bát Hoang!

Một kiếm này tựa như san bằng hết thảy, tràn ngập một loại vương đạo ý.

- Đại Diệt Thần Kích!

Dương Mạt cũng tung ra đòn mạnh nhất trước, ở đầu binh khí, xuất hiện một vòng lỗ đen, ngưng tụ sức công phá mạnh nhất.

- Rầm.

Hai đòn mạnh nhất va vào nhau, tựa như một vòng mặt trời bùng nổ, bùng nổ năng lượng mênh mông, xung quanh ánh sáng run rẩy kịch liệt, dường như dáng vẻ lúc nào cũng có thể vỡ tan, trong hư không, một chùm ánh sáng tử sắc rơi xuống, đem màn sáng ổn định, mới khiến cho mọi người xung quanh yên tâm.

Trong dư âm năng lượng kinh khủng này, một thân ảnh từ trong bay ngược ra, ở giữa không trung liền khạc ra một ngụm máu tươi, mọi người vội vàng nhìn, kết quả phát hiện ra người này lại là Tử Phong.

- Làm sao có thể, tiểu tộc trưởng lại bị thương!

Tất cả mọi người không cách nào tin, đây chính là người trẻ tuổi mạnh nhất bộ lạc Tử Sơn bọn họ, chẳng lẽ bọn họ ngay cả một đòn của đối phương cũng không chịu nổi sao!

- Được, không hổ là thiên kiêu của Tinh Tây Vực, xem ra ta đúng thật là đã xem thường các ngươi!

Tử Phong biết bây giờ bộ dạng mình chật vật sẽ khiến moi người bàn luận, một tiếng kêu to, toàn thân giống như một mặt trời tử sắc vậy, trong nháy mắt bùng nổ, nhìn về phía Dương Mạt đánh tới.

Đối mặt với đợt tiến công của Tử Phong, thần sắc Dương Mạt nghiêm lại, trên người tỏa ra từng vệt Hoàng Kim thần quang, giống như là thiên thần Hoàng Kim!

Trong tay hắn, Hoàng Kim Thần Kích. Từng bùa chú huyền ảo xuất hiện, sức mạnh hòa hợp vào trong đó của Hoàng Kim Thần Thể, hóa thành một Hoàng Kim Thần Hồng, giống như một con Thương Long vậy

- Không hay rồi, Hoàng Kim Thần Thể!

Nhận ra được một màn này, sâu trong hư không truyền tới thanh âm có chút lo lắng, một khắc sau, một bóng người xuất hiện trực tiếp ở trên lôi đài, ngăn ở trước Tử Phong.

- Vù!

Một tay lão giả phát ra thần quang màu tím, rộng lớn giống như núi non nguy nga, chùm ánh sáng khổng lồ tung ra, lần nữa vươn tay ra, tử sắc thần quang vô tận tạo thành một tấm khiên chặn ở trước mặt Tử Phong, tản ra ý cảnh vĩnh hằng bất động.

- Ầm.

Một kích của Dương Mạt nặng nề đánh vào tấm chắn màu tím của lão giả trước mắt, trong lúc đó một cỗ lực lượng thiên băng địa liệt giống như nước sông cuồn cuộn bộc phát ra, lực lượng đáng sợ khiến cho tấm khiên màu tím vang lên một tiếng “ầm ầm”, nhưng vẫn không cách nào oanh phá nó.

Cuối cùng, lực lượng của một kích này cũng dừng lại, Dương Mạt lui về chỗ cũ, kinh ngạc nhìn lão giả trước mắt.

- Ván này Tử Phong thua!

Phụ thân của Tử Phong trầm giọng mở miệng nói, nói xong, liếc mắt nhìn Tử Phong phía sau, lúc này trong mắt người sau tràn đầy chấn động, tựa như còn chưa tỉnh lại từ trong loại chấn động này.

Hai chiêu, vẻn vẹn chỉ có hai chiêu hắn đã thua, thua vô cùng thê thảm!

Thân là người kế thừa của bộ lạc Tử Sơn, ngay cả hai chiêu của thiên kiêu Tây cũng không tiếp được, nghĩ đến lúc trước hắn cố ý đi tới nơi này, ở trước mặt mọi người tỷ thí, vốn là vì muốn phô trương sức mạnh của mình, bây giờ chỉ sợ trở thành trò cười của mọi người.

Bạn cần đăng nhập để bình luận