Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1173: Ba năm (2)

Tinh thần lực của hắn khẽ động, giống như nước chảy khuếch tán ra, phát hiện hai tiểu hài tử vui đùa ầm ĩ trong hoa viên, lập tức, thân ảnh hắn biến mất tại n chỗ.

- Tiểu Hồng, ngươi chậm một chút!

Trong hoa viên, một tiểu nữ hài y như búp bê đang đuổi theo một tiểu hồng điểu, trên mặt hồng nhuận phơn phớt, đôi mắt giống như bảo thạch, lúc này, ánh mắt của nàng dường như cũng đang phát sáng.

Bên cạnh, còn có không ít người đang chú ý tới nơi này. Bao gồm cả đám người Miêu Đóa Nhi.

- Hì hì! Tiểu Hồng, quay lại đây!

Một tiếng cười hì hì vang lên, tiểu hồng điểu lớn chừng bàn tay nghe thấy thanh âm này thì nhanh chóng xoay người bay về phía sau.

Mặc dù tốc độ của nó nhanh, nhưng lại duy trì tốc độ như người bình thường bước đi, cuối cùng rơi xuống trên tay Lam Lam.

- Lam Lam tỷ, để ta chơi với Tiểu Hồng chút nữa đi!

Tiểu nữ hài nhìn về phía Lam Lam, khẩn cầu nói, trong mắt nhỏ tràn đầy khao khát. Thời gian ba năm qua đi, Lam Lam cũng trổ mã càng ngày càng xinh đẹp, một thân trang phục tinh xảo, rõ ràng cũng là một tiểu công chúa.

- Đóa Đóa muội muội, ngươi chạy quá chậm, đến đây, đuổi theo lần nữa đi, nếu đuổi kịp, ta để Tiểu Hồng chơi với ngươi.

Lam Lam nháy mắt nhìn Đóa Đóa, tay nhỏ chống nạnh, ra vẻ đại tỷ.

- Tỷ tỷ đang huấn luyện ngươi, thân thể ngươi quá yếu, như vậy tương lai sẽ rất dễ dàng bị ức hiếp!

Miêu Đóa Nhi nhìn thấy dáng vẻ tiểu đại nhân của Lam Lam đám người Vương Cầm cười rộ lên. Vương Cầm đang muốn mở miệng răn dạy Lam Lam một phen, sau đó lại phát hiện Vương Song từ trong hư không xuất hiện.

- Nhóc, cữu cữu bảo ngươi bảo vệ muội muội, mà ngươi lại bắt nạt muội muội như vậy hả!

Vương Song cười cười ôm Lam Lam, nhẹ nhàng gõ trán Lam Lam.

Nhìn thấy Vương Song xuất hiện, Lam Lam nhất thời rụt cổ lại, nhưng mà nghĩ một hồi vẫn nói năng hùng hồn đầy lý lẽ mở miệng:

- Cữu cữu, ta đang rèn luyện cho muội muội mà!

- Phụ thân!

Thanh âm Vương Đóa Đóa có chút non nớt mừng rỡ vang lên, Vương Song cười cười buông Lam Lam ra, ôm thân thể nhỏ nhắn của Đóa Đóa.

- Đóa Đóa, ngươi rất thích sủng vật của tỷ tỷ sao?

Vương Song hỏi tiểu hài tử trong lòng, một thời gian không gặp, cảm thấy hài tử cao lên không ít.

- Ừm ừm!

Đóa Đóa không ngừng gật đầu, trông vô cùng thích Tiểu Hồng.

- Phụ thân tìm cho ngươi một Tiểu Hồng xinh đẹp hơn có được không! Đến lúc đó ngươi cũng không cần phải đuổi theo tỷ tỷ nữa.

Vương Song cười cười an ủi. Hắn cũng không phải đang nói đùa, bây giờ nếu hắn muốn một con biến dị thú quả thực rất đơn giản, một năm trước, Tiểu Hổ chính thức đột phá, trở thành biến dị thú tam giai, trở thành bá chủ Đại Hưng sơn mạch, thống trị vô số biến dị thú, hiện tại, Đại Hưng sơn mạch có thể nói là hậu hoa viên nhà mình.

Nghe vậy, trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Đóa Đóa hiện lên một vòng kinh hỉ, mặc dù tuổi tác nhỏ, nhưng Đóa Đóa lại là một thiên tài chính công, hiểu chuyện vượt xa tiểu hài tử bình thường, bất luận học thứ gì đều cực nhanh, cho dù không có người dạy nàng thì nàng cũng biết rất nhiều.

Chơi với hai hài tử một chút, Vương Song đi sang một bên, nơi đó, đám người Miêu Đóa Nhi đang đứng đó.

- Đệ đệ, lần này ngươi lại bế quan một tháng đó!

Vương Cầm tức giận nhìn Vương Song.

Vương Song xấu hổ cười, nhưng mà may mắn Miêu Đóa Nhi kịp thời giải vây cho Vương Song, tỏ vẻ bản thân không thèm để ý.

- Dù sao cũng không có việc gì, Đóa Đóa có ta chăm sóc là được rồi, hơn nữa còn có nhiều người giúp chăm sóc nữa, cũng không có vấn đề gì.

- Đóa Nhi, ngươi đấy, tính cách quá tốt rồi!

Vương Cầm bất đắc dĩ thở dài.

Miêu Đóa Nhi cười cười, không nói gì thêm.

Vương Song cùng đám người đàm luận một hồi, sau đó nhìn thấy Triệu Hân tới.

Thời gian ba năm trôi qua, Triệu Hân càng thêm thành thục, sự uy nghiêm trên thân dường như cũng trở nên dày dặn.

Từ trong miệng Triệu Hân, Vương Song cũng biết được một số cục diện hiện tại của Hoa Quốc.

Bây giờ trừ một số nơi đặc biệt, đa số Zombie cùng biến dị thú đều bị thanh trừ, văn minh nhân loại đang chậm rãi được khôi phục. Tất cả đều đang hướng về một mặt phát triển.

Mà nhân khẩu Thành phố Giang Nam mấy năm qua cũng tăng vọt, số lượng đột phá trăm vạn!

Mỗi ngày Triệu Hân làm không hết việc, nhưng cũng sẽ dành một chút thời gian đến chơi với hai tiểu hài tử. Điều này cũng khiến Vương Song rất thưởng thức, thông minh, biết đại thể biết nên làm gì, không nên làm gì!

Nhưng mà Vương Song vừa đàm đạo với mọi người được một lúc đã nhìn thấy Chu Ảnh vội vàng chạy đến, trong mắt Triệu Hân không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.

Bây giờ Chu Ảnh nắm giữ bộ phận Ám Bộ bí ẩn nhất, có thể nói là đứng đầu ngành tình báo, cũng rất được Vương Song tín nhiệ , dưới tình huống bình thường rất ít khi có chuyện gì trực tiếp tìm Vương Song.

Đồng thời cho dù là chuyện vô cùng quan trọng Chu Ảnh cũng sẽ chủ động cùng thương lượng với cao tầng căn cứ địa, bình thường không sẽ trực tiếp tới tìm Vương Song.

- Sao thế, Chu Ảnh?

Vương Song cũng hiếu kì mở miệng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận