Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2173: Diệt Ngô gia (2)

Đây là một loại hấp dẫn cực lớn, Thái Nhất Thần Tông, chính là thế lực cấp Thánh của Trung Ương Tinh Vực, Thái Nhất Thần Tử, chính là thiên kiêu đỉnh cấp giữa vũ trụ này!

Có thể tạo quan hệ người thế lực như vậy, bất luận là ai cũng sẽ động tâm!

Bọn họ tin chắc, cho dù là đám người Vương Song, chắc cũng sẽ động tâm.

Nhưng mà, trong mắt Vương Song lại lộ ra tia sát ý, hắn chậm rãi tiến lên, nhìn đối phương,

- Thái Nhất Thần Tông, Thái Nhất Thần Tử, ta đúng là có mong chờ gặp hắn, đáng tiếc, lại muốn làm thịt hắn!

- Rầm

Nghe vậy, trong đầu đám người Ngô gia như sắp nổ tung, sững sợ nhìn Vương Song, giờ khắc này, bọn họ chỉ muốn thổ huyết mà chết.

Đánh chết bọn họ cũng không ngờ, đám người Vương Song lại là kẻ thù của Thái Nhất Thần Tông!

- Cho nên, lúc đầu có lẽ các ngươi còn có chút hy vọng sống, bây giờ, các ngươi… Đầu phải chết!

Vương Song mỉm cười, thanh âm nhu hòa, nhưng lọt vào tai đám người Ngô gia, không khác gì bùa đòi mạng.

- Ầm

Hai tay Vương Song kết ấn, nguyên lực vô biên phun trào, kèm theo lửa cháy hừng hực, hóa thành một Chu Tước thông thiên triệt địa.

Chu Tước huýt dài, đáp xuống đám người Ngô gia.

- A…

Đám người Ngô gia kêu lên thảm thiết, giống như đến hỏa diễm kỳ nguyên, cơ thể trong nháy mắt bị đốt cháy sạch sẽ.

Gia tộc bên trong Ngô gia, cũng bị hỏa diễm làm bốc cháy như vậy, linh dược, lâm viên, cũng bị đốt sạch sẽ.

Ngay cả Ngô Đạo Tử cũng bị hỏa diễm bao phủ, giống như một bó đuốc, cơ thể Tôn Giả không cách nào dập tắt được hỏa diễm.

- Đáng chết, Thái Nhất Thần Tông sẽ không bỏ qua ngươi!

Tất cả mọi người trong Ngô gia đều tuyệt vọng gào thét, một màn này, mọi người xung quanh nhìn thấy mà chấn động không thôi, hỏa diễm thiêu đốt đầy trời, một gia tộc cường thịnh, cứ như vậy mà chậm rãi tiêu vong trong đám lửa.

Nhìn ngọn lửa trong Ngô gia, Nhiếp Minh không chút nào đáng tiếc,

Tiếc nuối, chỉ có vô tận cừu hận.

Ở một nơi tương đối xa, một đạo nhân trẻ tuổi lúc này đang chậm rãi tiến lên, một thân đạo bào, một cái búi tóc, buộc hết mái tóc đen lên.

Mỗi bước đi của đối phương, khoảng cách đều giống nhau, giống như có thước đo vậy, đây là một vị đạo nhân khiến người ta không có nổi chút địch ý nào, cặp mắt như ngôi sao trong màn đêm đen, lại giống như một luồng gió mát giữa thiên nhiên rộng lớn.

Lúc này, vị đạo nhân này dường như phát giác tình huống, xoay chuyển ánh mắt, trực tiếp đi đến, không vội không chậm.

...

- Ngô gia kết thúc, trên cơ bản toàn quân bị diệt!

- Rốt cuộc những người này là ai, ngay cả Ngô gia cũng không chút lưu tình gạt bỏ, thật khiến người ta không thể tin nổi!

Vô số người cũng chấn động, trên bầu trời, càng xuất hiện vô số khí tức, thậm chí còn có Tôn Giả của hai đại gia tộc khác, cũng chấn động nhìn đám người Vương Song, trong lòng một mực không hiểu, đường đường là Ngô gia, một trong những gia tộc đứng đầu tinh cầu này, bởi vì một chuyện nhỏ đã qua, trực tiếp chết đi, cũng cho bọn họ một hồi chuông cảnh báo!

- Thời kỳ này, nghiêm cấm đệ tử gia tộc làm xằng làm bậy!

Đây là nhận thức chung của bọn họ!

Đương nhiên, bọn họ cũng biết bối cảnh của Ngô gia, thế lực phía sau chính là Thái Nhất Thần Tông, bây giờ Vương Song diệt môn Ngô gia, vị kia tuyệt đối sẽ không bỏ qua, Thái Nhất Thần Tông cũng sẽ không ngồi yên không để ý đến!

Đương nhiên, bọn họ cũng không thể bận tâm đến những chuyện này, Thái Nhất Thần Tông muốn tìm phiền phức, cũng chỉ đi tìm đám người Vương Song.

Trước đó những gì Vương Song đã nói bọn họ đều nghe được, có thể làm kẻ địch với Thái Nhất Thần Tông, trực tiếp diệt trừ Ngô gia mà không có chút cố kỵ nào đến Thái Nhất Thần Tông, đây không phải chuyện người bình thường có thể làm được.

- Nhiếp Minh, chúng ta đi thôi!

Nhìn thấy tất cả đã kết thúc, Vương Song xoay người lại, nhìn Nhiếp Minh, muốn rời khỏi đây.

Nhiếp Minh gật gật đầu, rời đi cùng Vương Song.

Mọi người ở đây, cũng không ai dám can đảm ngăn cản, chỉ lẳng lặng nhìn đám người Vương Song rời đi, về phần Ngô gia, một chiêu đã diệt hết, hạ Chu Tước Ấn, đừng nói là bảo vật, ngay cả Tôn Giả cũng không thể sống!

Bọn họ rời đi hồi lâu, trước cổng Ngô gia cũng im ắng, không khí giống như ngưng kết.

Sau khi nhóm người kia rời đi, nơi này bỗng nhiên như ong vỡ tổ, vô số người nhao nhao truyền tin tức, lan rộng chuyện của Ngô gia ra ngoài.

Còn một số thế lức, ánh mắt như đang phát sáng, Ngô gia nắm giữ rất nhiều tài nguyên, không chỉ có một tòa trạch viện, hôm nay phần lớn cao thủ Ngô gia đã chết, còn dư lại những tài nguyên trở thành vật vô chủ, người nào đến chính là của người đó!

Vì vậy, ánh mắt của những người này cũng tỏa sáng, hận không thể nuốt hết toàn bộ tài nguyên của Ngô gia.

Đương nhiên, đám người Vương Song không quan tâm đến những chuyện này, cũng không để ý, với tình trạng của bọn họ hiện tại, ngoại trừ Thánh Giả, rất ít thứ có để khiến bọn họ để ý đến.

Lúc này, vẻ mặt đám người Vương Song đều trở nên nghiêm túc, nhìn một thân ảnh phía trước như lâm vào đại địch!

Đó là một đạo nhân, bình thường không có gì kỳ lạ, nếu nhưng không nhìn đến, thậm chí sẽ không thể phát giác ra đối phương.

Bạn cần đăng nhập để bình luận