Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2289: Chiến trường thần thoại! (2)

Hơn nữa, chuyện quan trọng nhất là, lão từ trên người Vương Song, mơ hồ phát giác được từng tia hơi thở cực kỳ nguy hiểm, chuyện này khiến lão cực kỳ kinh ngạc, thân là một vị thánh giả, ngay cả Thời Thương cũng khó có khả năng khiến lão sinh ra loại uy hiếp này.

– Vương Lâm, chí bảo của Vương gia ta, mau giao ra đây.

Vương Huyền nhìn Vương Lâm, bình thản nói:

– Lấy danh nghĩa của Vương Huyền ta, đánh bại ta, chuyện chí bảo của Vương gia, từ nay về sau không tiếp tục truy cứu.

– Đi!

Vương Lâm cười lạnh một tiếng, biết rõ ý tứ của đối phương, chẳng qua không có chút e ngại nào, thân ảnh hơi chuyển động, trực tiếp tiến vào Chiến Trường Thần Thoại!

– Đệ đệ thân ái, giữa chúng ta cũng nên có một cái kết thúc.

Thạch Tuyệt nhìn Thạch Hạo, khẽ cười nói, Trọng Đồng trời sinh, cộng thêm đoạt được Chí Tôn Đạo Cơ của Thạch Hạo, ai cũng không biết tu vi của Thạch Tuyệt đã đến cấp độ nào, nhưng tuyệt đối cường đại tới mức không thể tưởng tượng được!

– Hắn là của ta, giết tộc nhân của Chân Long Nhất Tộc, ngươi phải vì chuyện này mà trả giá đắt!

Bỗng nhiên, Ngao Phong của Chân Long nhất tộc đột ngột lên tiếng, lạnh lùng nhìn Thạch Tuyệt.

Chuyện này khiến rất nhiều người hơi kinh ngạc, hai người tranh nhau một đối thủ, đối thủ này, còn là loại cứng rắn có thể làm gãy răng, tình hình như vậy quả thực là trăm ngàn năm khó gặp.

– Hì hì, đều muốn đánh nhau với ta, nếu đã như vậy, vậy thì cùng lên đi, một lần giải quyết.

Thạch Hạo cười hì hì nói, bước ra, đồng dạng xuất hiện ở trong Chiến Trường Thần Thoại!

Thạch Tuyệt và Ngao Phong thấy thế, đều hừ lạnh một tiếng, tiến vào Chiến Trường Thần Thoại, mặc dù đều tiến vào bên trong, nhưng chuyện hai người cùng nhau phục kích một người, chuyện như vậy bọn họ làm không được!

Bởi vậy, chỉ còn lại một mình Tôn Ngôn, thấy Ma Kha Thiên đang đi ra, hắn bỗng nhiên lắc đầu, nói:

– Ngươi không cần ra đâu, quá yếu, so với đối thủ của đám người Vương Song đại ca thì yếu kém vô cùng.

Vừa nói, điểm ra một chỉ, một ngón tay dưới con mắt của đối phương không ngừng phóng lớn, cuối cùng, giống như chiếm cứ bầu trời vô tận, đập nát tất cả, thân thể của Ma Kha Thiên vừa mới bước ra, bước thứ hai còn chưa giẫm xuống, cả người đã trực tiếp quỳ trên mặt đất, gắt gao đè chặt xuống mặt đất, muốn giãy dụa cũng không làm được.

Tất cả mọi người thấy một màn như vậy, trong lòng đều bị chấn động tới mức nói không thành lời, bọn họ trước đó còn chưa hiểu rõ sự khác biệt giữa chí tôn thiên kiêu và thiên kiêu trong thánh địa, nhưng bây giờ đã hiểu được, đó là một không cách không thể nào vượt qua, không hề liên quan tới tu vi!

Sắc mặt Ma Kha Thiên đỏ bừng, giống như bị lửa đốt, khí cấp công tâm, nhưng có một cỗ lực lượng không cách nào tưởng tượng được đang đè ép hắn, khiến hắn mở miệng cũng không làm được.

– Tôn Ngôn đúng không, bọn họ đều có đối thủ, không bằng chúng ta cùng chơi đùa một chút.

Thần Chiến nhìn Tôn Ngôn, trong mắt lóe lên một sự tò mò, nghiêng đầu, bỗng nhiên lên tiếng.

– Không chơi, ngươi và chúng ta không có thù, huynh đệ của Thiên Minh chúng ta bị người vây công, ta muốn đi hỗ trợ bọn họ.

Tôn Ngôn lắc đầu, nhìn chiến trường thần thoại, cũng xông vào trong đó.

– Loại chuyện thú vị này làm sao có thể thiếu ta được.

Thần Chiến cười một tiếng, hóa thành một đạo lưu quang, trong nháy mắt tiến nhập vào bên trong!

Tiếp đó, Kiếm Tử, Phật Tử, Đạo Tử, Khương Dao... Đám thiên kiêu khủng bố nhấp trong các Chư Thiên Tinh Vực này, vậy mà đều nhao nhao tiến vào Chiến Trường Thần Thoại, một số thiên kiêu của thánh địa cũng muốn đi vào, bỗng nhiên, một màn ánh sáng xuất hiện, ngăn cách bọn hắn ở bên ngoài.

– Không được Chiến Trường Thần Thoại tán thành, không cách nào tiến vào bên trong!

Thánh giả Vương gia lãnh đạm nói, chuyện này khiến rất nhiều người đều xấu hổ, bọn họ ngay cả tư cách tiến vào bên trong cũng không có.

Loại chiến trường này, chỉ chuẩn bị cho những thiên kiêu cấp bậc chí tôn kia!

Chẳng qua, Thánh giả Vương gia chợt vung tay lên, nhất thời, cảnh tượng bên trong Chiến Trường Thần Thoại giống như màn hình được khắc họa hiện lên trong hư không.

Chỗ sâu trong tinh hà, vô số thế lực cũng đang nghĩ hết cách, khác họa tình cảnh bên trong Chiến Trường Thần Thoại.

...

Bên trong chiến trường, đây là một mảnh sơn hà bị tàn phá, không biết đã hoang phế bao lâu, sơn mạch hiện ra màu đen, nước sông giống như là bị máu tươi nhiễm đỏ, chậm rãi lưu động, tựa như lưu động không phải nước, mà là lịch sử.

Mảnh chiến trường này, đã từng tiếp nhận vô số lần chém giết của thánh giả, được huyết nhục của vô số thánh giả đổ vào, có thể xưng bất diệt, một hòn đá nhỏ, cũng là bảo vật luyện khí!

Vương Song đứng ở giữa không trung, rõ ràng có thể cảm nhận được loại cảm giác nặng nề kia, nhất cử nhất động, tựa như cũng phải hao phí lực lượng gấp trăm ngàn lần!

Đối diện, Thời Thương cũng đứng ở không trung, nhìn Vương Song, trong tay của hắn, có một chuôi Xích Tử, một chưởng trước đó, Thời Thương đã làm nổ tung Thần Binh của chính mình, lần này, binh khí lấy ra rõ ràng đã tốt hơn!

Vương Song không có tế ra Luân Hồi Đao, nhìn Thời Thương, bỗng nhiên lên tiếng:

– Các ngươi không nên nhằm vào Thanh Nguyên Tông!

– Giao chí bảo của Thời gia ta ra, xem ở mặt mũi của Khương gia, ta có thể tha cho ngươi một mạng!

Thời Thương lạnh lùng nói, hỏi một đằng, trả lời một nẻo, không thèm để ý lời nói của Vương Song một chút nào.

Bạn cần đăng nhập để bình luận