Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2330: Đế binh tái hiện! (2)

Ngay cả bên đám người Vương Song cũng biến sắc, rung động nhìn ngọc giác kim sắc trong tay Áo Đô, lúc này, khối ngọc giác này đã bị Áo Đô thôi động, chậm rãi bay lên, cùng lúc đó, một cỗ khí tức chí tôn tràn ngập, tràn ngập cửu thiên thập địa!

Tất cả mọi người đều cảm giác trên đỉnh đầu của mình, giống như có vô số tinh thần đè xuống, xương cốt cũng không nhịn được muốn nứt ra, không thể thừa nhận cỗ lực lượng áp bách này!

– Giết!

Trong mắt Áo Đô lóe lên một vòng tàn khốc, ngọc giác kim sắc chậm rãi vỡ vụn, vạn vật giống như trong chớp mắt đứng im, một ngọn tay trắng tinh xuất hiện, nhìn qua cũng không hề chói mắt, nhưng dù cho là đại đạo ở trước mặt ngón tay này thì cũng phải thần phục, tất cả các trật tự quy tắc đều sụp đổ!

Nhân Hoàng Bút rung động dữ dội, phát ra thần quang chấn động thiên địa, muốn ngăn lại ngón tay này, nhưng không có chút tác dụng gì, thậm chí không thể ngăn cản ngón tay này tiến lên, một chỉ rơi xuống, thiên địa hủy diệt, không gì có thể cản!

Ngón tay này, trong giây phút này chính là Thiên Đạo!

Vẻn vẹn chỉ là một sợi khí tức, đã có thể hủy diệt vô số tinh hà!

Nhân Hoàng Bút trực tiếp bị đánh bay, ngón tay như bạch ngọc này liên tiếp hạ xuống, tất cả mọi người bao gồm cả đám Vương Song đều cảm giác được ý niệm của của mình đều bị đứng yên, đối mặt với loại công kích này, bọn họ ngay cả ý niệm chống cự đều không thể xuất hiện!

Tất cả mọi người đều trơ mắt nhìn ngón tay này hạ xuống, một số cường giả đỉnh cấp trong bọn họ, trên người không ngừng xuất hiện từng kiện từng kiện bí bảo, có Thánh Giả bí bảo, còn có những biện pháp dự phòng do Chuẩn Đế chuẩn bị chuẩn bị ở sau, nhưng ở trước mặt ngón tay này, tất cả đều không chịu nổi một kích!

Nguy cơ tử vong trong nháy mắt bao phủ!

Trong mắt Áo Đô lóe lên một vòng khoái ý, lần này để xem đám người kia có chết hay không!

Dám cướp đoạt bảo vật của Áo Đô hắn, đây chính là kết quả!

"Ông "

Nhưng, một khắc sau, ở chỗ xa xa, một bóng người chậm rãi đi tới, tốc độ thoạt nhìn rất chậm, nhưng lại trong nháy mắt, đã đi tới trước mặt đám người Vương Song.

– Tuyết Nguyệt Thanh!

– Truyền nhân của Yêu Đế!

Tất cả mọi người nhìn thấy thân ảnh này, đồng loạt sửng sốt.

Bọn họ đương nhiên cũng biết Tuyết Nguyệt Thanh, dù sao chuyện trước đó của Tinh Vực Yêu tộc huyên náo khắp nơi, vô số cường giả của Tinh Vực Trung Ương đều biết rõ truyền nhân của Yêu Đế xuất thế!

Bọn họ không hiểu được, Tuyết Nguyệt Thanh biết rất rõ tình huống ở nơi này, sao còn chạy tới chịu chết, chỉ có trong mắt đám người Thu Ảnh Đồng lóe lên một vòng kích động, các nàng thế nhưng biết rõ Tuyết Nguyệt Thanh nắm giữ Thần Binh của Yêu Đế!

Đế Binh ở trong tay, khắp thiên hạ, cho dù là Chuẩn Đế nàng cũng không sợ!

Quả nhiên, một khắc sau, Tuyết Nguyệt Thanh khẽ quát một tiếng, trên đỉnh đầu, Thần Binh của Yêu Đế xuất hiện, một cây trường thương màu vàng óng hiển hiện, được vô số hoa văn mỹ lệ bao trùm, giống như là một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ nhất trong thiên địa.

Phần đầu của trường thương không biết chế tạo từ cái gì, trong mơ hồ, lộ ra một cỗ khí tức xé rách vũ trụ!

Dù cho thiên địa đại đạo ở trước mặt cây Đế Binh này, đều không chịu nổi phát ra từng tiếng ông minh, tựa như không thể thừa nhận uy áp khủng bố này.

– Đế Binh, đây là Thần Binh của Yêu Đế!

Đám người Thời Thương và Khương Dao đều cực kỳ chấn động.

Đây mới thật sự là Đế Binh, ngay cả những người được xưng là Đế tộc như bọn họ đều chưa từng chính thức có được! Vũ trụ bây giờ, số lượng thần binh hoàn chỉnh thật sự chỉ lác đác không có mấy kiện, Kiếm tông, Đạo môn, Phật Thổ...

– Đi!

Tuyết Nguyệt Thanh lần nữa quát khẽ, Đế Binh chuyển động, không có chút thần quang nào xuất hiện, vô cùng bình thản, một thương đâm thẳng, trực tiếp hung hăng đụng vào ngón tay kia!

Khoảnh khắc va chạm, thiên địa trong nháy mắt vỡ nát, đại đạo đều đang gầm thét, không thể thừa nhận lực lượng kinh khủng như vậy!

Áo Đô trợn trừng hai mắt, không thể tin được, thời khắc quan trọng nhất rốt cuộc lại xuất hiện một cái ngoài ý muốn!

Đợi tới khi tất cả tiêu tán, đám người lần nữa nhìn lại, trên ngón tay như bạch ngọc, lúc này đã xuất hiện một cái vết rách nhỏ, Yêu Đế thần binh, cũng ảm đạm đi một chút.

Áo Đô có thể cảm nhận được, ngón tay bạch ngọc này đã đến cực hạn, không cách nào lại lần đánh giết!

– Không thể nào, chuyện này không có khả năng!

Áo Đô lắc đầu, không thể tin được, bản thân đều lấy ra tất cả át chủ bài, vẫn không thể thành công, chẳng lẽ khí vận của những người này thật sự khủng bố như vậy sao, thiên địa đều đang trợ giúp bọn họ!

– Nếu đã tới, vậy toàn bộ đều lưu lại đi!

Sắc mặt Tuyết Nguyệt Thanh cũng trắng bệch, rõ ràng, tế ra đế binh công kích mà nàng gánh vác cũng đạt đến một loại trình độ kinh khủng!

Nhìn thấy Tuyết Nguyệt Thanh lại tiếp tục tế ra Đế Binh, cực đạo chi quang lần nữa hiện thế, sắc mặt Áo Đô hoàn toàn thay đổi, trước người hắn, ngón tay như bạch ngọc kia bỗng nhiên chấn động, ẩn chứa từng tia ý niệm Đế Quân trong đó, trong nháy mắt khuếch tán ra một sợi chấn động, thu thập từ Áo Đô và đông đảo các thiên kiêu dị vực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận