Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1166: Tam giác Bermuda (2)

- Tôn Giả xuất thủ, coi trọng bản thể của ta, muốn mạnh mẽ cướp bóc, kết quả ta toàn lực truyền tống tiểu tử Phong Cực đi, thậm chí gặp phải thời không loạn lưu, dẫn đến đi tới nơi này chim không thèm ị!

- Mặc dù trốn thoát một kiếp, nhưng bổn nguyên của tiểu tử Phong Cực bị đánh tan, sinh cơ cũng bị ma diệt, ta cũng bị thương không nhẹ!

- Nói như vậy, thương thế của ngươi cũng là Tôn Giả xuất thủ tạo thành?

Vương Song cắt ngang Tiểu Không.

- Không phải, một Tôn Giả vẫn chưa có năng lực thương tổn bản thể của ta!

Tiểu Không lắc đầu, trong giọng nói có vẻ kiêu ngạo.

Vương Song chấn động, Tôn Giả cũng không thể nào khiến Vạn giới châu tổn thương, bởi vậy Vương Song cũng có thể tưởng tượng được Vạn giới châu rốt cuộc là bảo vật cường hãn tới cỡ nào!

Hít một hơi thật sâu, Vương Song không hỏi Tiểu Không rốt cuộc sự tồn tại như thế nào mới có thể tạo thành thương tổn với nó, lập tức hiếu kỳ dò hỏi:

- Như vậy ngươi làm sao khôi phục được thương thế chứ?

- Tinh cầu này thì kkông thể nào, trừ phi đến Đại Vũ Trụ, tìm tới một số Thần tài vô cùng trân quý!

Tiểu Không lắc đầu, nhìn Vương Song, cười như không phải cười mở miện:

- Ngươi cũng đừng quan tâm, muốn khôi phục thương thế của ta, tất cả những thứ cần thiết ngươi biết cũng không có chút tác dụng nào, những vật kia cho dù là cường giả Tinh Chủ cảnh giới cũng chưa chắc đã có thể có được!

Vương Song cười cười, không nói gì thêm. Quả thật bây giờ hắn chỉ là Tiên Thiên chi cảnh, muốn thu hoạch được Thần vật Tinh Chủ cảnh giới cũng không thể nào thu hoạch được, điều này sao có thể!

- Ngươi vẫn luôn nhắc tới Đại Vũ Trụ, nơi này không thể nào đến Đại Vũ Trụ sao?

Vương Song lần nữa hỏi.

Vương Song muốn đến, nếu lúc trước đám người Phong Cực Tinh Chủ có thể đi vào, chắc chắc có đường đi, chờ một ngày nào đó, bản thân cảm thấy thực lực đạt tới trình độ nào đó, có lẽ cũng sẽ tiến quân vào Đại Vũ Trụ, cho nên Vương Song cũng muốn sớm hiểu biết một số con đường liên quan tới Đại Vũ Trụ!

Nghe vậy, Tiểu Không lại trầm mặc, không mở miệng.

Vương Song thấy thế, không khỏi hơi nghi hoặc một chút.

- Đây là một lồng giam tăm tối, không ta được!

Trong thanh âm của Tiểu Không dường như có vẻ tuyệt vọng.

Vương Song bỗng nhiên mở to hai mắt, cảm thấy bản thân dường như cũng chấn động, nghẹn ngào mở miệng:

- Lồng giam hắc ám, có ý gì?

- Nơi này không có tọa độ, cũng không các loại pháp tắc như Đại Vũ Trụ dường như bị người ta dùng đại thần thông mở không gian này ra!

- Bây giờ thực lực của ta chưa khôi phục, muốn vượt qua tinh hà, nhìn thấy tình hình của Tinh hệ này rốt cuộc như thế nào cũng không làm được! Lúc đó nếu không phải ta mất tích tronng thời không loạn, nếu không căn bản không có khả năng đến nơi này!

- Nơi này, không có đường qua đó.

- Mà ngươi, không có tư nguyên của Đại Vũ Trụ, muốn tấn thăng đến Siêu Phàm Cảnh Giới, căn bản không có khả năng.

Tiểu Không thở dài:

- Mặc dù ta không hiểu tinh cầu này rốt cuộc có gì đặc thù, nhưng bây giờ nguyên khí nơi này đã chậm rãi khôi phục, có lẽ nơi này trải qua mấy chục vạn năm, sẽ trở thành một tinh cầu tu luyện thực thụ, khi đó đoán chừng có người có thể vượt qua tinh hà, hiểu rõ nguyên nhân nơi đó hình thành lồng giam hắc ám!

Nghe vậy, lòng Vương Song trầm xuống, mặc dù trong thời gian ngắn bản thân hắn cũng cũng không hề có ý định rời đi, nhưng biết mình không thể nào ra ngoài, khiến Vương Song cảm thấy có chút uể oải.

- Chẳng lẽ không có cách nào ra ngoài sao?

Vương Song tự lẩm bẩm.

- Có lẽ, ngươi có thể đi một chỗ thử một chút.

Tiểu Không đột nhiên mở miệng, giọng nói cũng hơi nghi hoặc một chút:

- Lúc trước các ngươi chém giết con Giao Long trên biển kia, ta mơ hồ cảm giác được một luồng chấn động kỳ dị, dường như là vật kỳ dị kia dao động, nhưng ta cũng không chắc chắn lắm, dù sao chỉ là phù dung sớm nở tối tàn.

Ánh mắt Vương Song bỗng nhiên trợn to, có chút phấn chấn nhìn Tiểu Không:

- Ngươi nói ở đâu?

Tiểu Không nghĩ một hồi, vung tay lên, trước mắt lập tức xuất hiện một bức tranh, biển mênh mông, bên trong có một nơi bị mê vụ bao phủ, giống như hơi nước.

Vương Song nhìn bản vẽ này, bắt đầu so sánh với địa đồ, lập tức kinh hô một tiếng.

- Cái này, Tam giác Bermuda!

Vương Song trừng to mắt, có chút chấn kinh nhìn Tiểu Không, dường như không thể tin được đây chính là nơi kỳ quái trong miệng nó.

- Nơi này rất nổi danh sao?

Tiểu Không nhìn dáng vẻ khiếp sợ của Vương Song, hơi nghi hỏi.

- Nổi danh? Nào chỉ nổi danh!

Vương Song cười khổ một tiếng, chậm rãi nói cho Tiểu Không biết sự khủng bố cùng thần bí của Tam giác Bermuda:

- Nơi này tựa như một mảnh không đáy, không biết nuốt bao nhiêu thuyền máy! Thậm chí ngay cả máy bay trực thăng cũng biến mất, vệ tinh cũng không dò xét ra được!

- Ừm.

Tiểu Không lâm vào trầm tư, ánh mắt phát ra từng tia sáng:

- Không sai, chính là chỗ này, Vương tiểu tử, đi nơi này! Ta nghĩ, nơi này rất có thể có thứ đồ mà ta nghĩ đến!

Vẻ mặt Tiểu Không tràn đầy kích động mở miệng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận