Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1042: Quà sinh nhật!

Rất nhanh, thân ảnh Xích Diễm Hổ bắt đầu chậm lại, Vương Song nhìn về phía trước.

- Chủ nhân, đến rồi, tới gốc cây phía trước kia là đến rồi!

Vương Song nhìn một cái cây khổng lồ ở phía trước, tán cây xanh um tươi tốt, một tổ chim được tạo thành bởi nhánh cây lẳng lặng nằm giữa các gốc cây, tổ chim rất lớn, khoảng chừng hai thước. Vương Song có chút kinh ngạc, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy tổ chim khổng lồ như vậy.

Thân thể Vương Song từ trên người Xích Diễm Hổ bay lên, bay về phía không trung.

Đến giữa không trung, Vương Song nhìn một màn trước mắt, trong mắt hiện lên một tia kinh hỉ.

Trong tổ chim, hai con chim non trên đỉnh đầu có một đám lông đỏ đang yên lặng ngủ, không phát giác được cái nhìn chăm chú của Vương Song.

Trên thân thể hai con chim non chỉ có một tầng lông vũ màu trắng, không thể nói là lông vũ, hẳn là lông tơ, giống như cành liễu, tựa như gió chỉ thổi qua, sẽ bị thổi bay.

Trong hai mắt Vương hiện lên một tia dị sắc, nhất thời, tin tức của hai con chim non xuất hiện trong đầu hắn.

- Biến dị thú: Biến dị hồng điểu (ấu niên).

- Cấp bậc: cấp 1.

- Kỹ năng: không gian ảo giác, tạo ra một thế giới ảo cảnh, làm cho người ta không thể thoát ra được!

- Đánh giá: Biến Dị Hồng Điểu tuy rằng không phải là loài chim quý giá gì, nhưng tính cách dịu dàng, rất dễ thuần phục, lại càng có thể phóng thích ảo cảnh trợ giúp chủ nhân trong thời khắc nguy cơ, là lựa chọn cực tốt cho sủng vật!

Nhận được được tin tức về hai con chim non trước mắt, Vương Song nở nụ cười:

- Chính là các ngươi!

Nói xong, muốn mang nó đi, bất quá nhìn thấy bộ dáng ngủ say của hai con chim non, Vương Song vẫn thay đổi chủ ý, vẻn vẹn chỉ mang một con chim non đi.

- Vẫn nên để lại cho cha mẹ của hồng điểu một con đi!

Vương Song thật cẩn thận nâng ấu điểu, rơi vào trên người Xích Diễm Hổ, Xích Diễm Hổ không đợi Vương Song mở miệng, tứ chi đút một cái, trong nháy mắt chạy ra ngoài.

Bọn họ không đi được bao lâu, đã cảm nhận được trên không trung một con phi cầm khoảng chừng một thước bay qua, lông vũ toàn thân tuyết trắng, trên đỉnh đầu còn có một cụm lông đỏ cực kỳ rõ ràng, một đôi mắt vô cùng sắc bén, khí tức còn đạt tới nhất giai!

- Đây chính là cha mẹ của tiểu tử kia sao!

Trong mắt Vương Song hiện lên một tia giật mình, lập tức có chút áy náy nhìn thoáng qua đối phương.

Ba phút sau, Vương Song nghe được từ đó truyền đến một tiếng kêu thê lương!

- Tiểu Hổ, ngươi theo ta trở về thành phố Giang Nam hay là tiếp tục ở chỗ này?

Vương Song nhìn Xích Diễm Hổ trước mắt, thật ra, hắn vẫn muốn Xích Diễm Hổ đi thành phố Giang Nam, dù sao cũng là sủng vật của mình, còn là một chiến lực nhị giai, có thể lần nữa gia tăng thực lực căn cứ của hắnlên một chút.

Nhưng mà trước mắt,Tiểu Hổ dường như đã quen sống ở nơi này, trong mắt hiện lên một tia do dự, lập tức có chút khó xử nhìn về phía Vương Song:

- Chủ nhân, ta vẫn muốn ở lại đây, dù sao nơi này có đồng bạn của ta, ở chỗ này vẫn thoải mái hơn!

- Không sao, nếu ngươi nguyện ý ở lại chỗ này, ta cũng tôn trọng quyết định của ngươi!

Vương Song cười nói.

- Đợi sau này nếu ngươi muốn ra ngoài hãy nói cho ta biết! Ta dẫn ngươi tới thành phố Giang Nam!

Vương Song nói.

Cái đầu khổng lồ của Xích Diễm Hổ hơi gật gù.

Lập tức Vương Song mở rộng đôi cánh, bay về phía thành phố Thiên Thủy!

Việc Vương Song đột nhiên đến thăm, ngược lại khiến cho đám người Hình Ưng kinh ngạc, đều có chút cảm giác trở tay không kịp, nhưng khi biết được Vương Song chỉ là thuận đường ghé qua, đều thở phào nhẹ nhõm.

Biết Vương Song đến Đại Hưng sơn mạch tìm quà tặng cho cháu gái của mình, Hình Ưng, đám người Thường Thừa Viễn đều nhao nhao đưa ra các loại lễ vật trân quý giao cho Vương Song, nói là quà tặng cho cháu gái Vương Song!

Vương Song vốn không muốn tiếp nhận, nhưng đám người Hình Ưng không ngừng kiên trì, Vương Song chỉ có thể nhận lấy, thay Lam Lam cảm ơn bọn họ.

Vương Song cũng không ở đây bao lâu, sau đó đã rời đi, vốn lúc nhận lễ vật của mọi người hắn còn muốn mời bọn họ tham dự tiệc sinh nhật Lam Lam, nhưng đám người Hình Ưng nói hôm nay có một số thế lực ở tỉnh Đông Bắc có chút không an phận, bọn họ còn cần phải trấn giữ ở đó!

Vương Song trở lại căn cứ trong thành phố, đã nhìn thấy trong căn cứ có thêm hơn mười vạn người, thành thị vốn có chút trống trải nay càng có thêm nhân khí, giống như là một đô thị lớn phồn hoa chân chính!

Mà Vương Song cũng là nghe đám người Thu Ảnh Đồng báo cáo, biết được bọn họ chém giết Hầu Phong!

- Đám người Tào Lệ đã gia nhập thành phố Giang Nam chúng ta, không biết cho các nàng chức vị gì?

Nói xong lời cuối cùng, Thu Ảnh Đồng hỏi.

Lần này, dù sao Tào Lệ cũng lập được đại công, làm cho đám người Thu Ảnh Đồng cơ hồ vô cùng dễ dàng thu phục thành phố Trung Vân, bọn họ cũng phải có chút biểu thị, nếu không không khỏi có chút làm cho người ta lạnh lòng, truyền ra ngoài còn tưởng rằng thành phố Giang Nam bọn họ đối đãi công thần vô tình vô nghĩa như vậy!

Bạn cần đăng nhập để bình luận