Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1785: Tổ nhóm!

Tiềm Long Uyên, ở khu vực Tây Bắc của Đại Tần Đế Quốc, là một mảnh khung vực hoang vu đã nhiều năm, không có chút sinh cơ nào, xung quanh cũng không có bất kỳ thế lực gì, trừ một Tứ Tượng Đạo Viện.

Siêu Cấp Thế Lực của Đại Tần Đế Quốc đều biết Tiềm Long Uyên này là một cấm địa, lúc trước đã có vô số cường giả chết đi, mới miễn cưỡng đánh lui, trấn áp thứ ở bên trong này, trải qua nhiều năm như vậy, nơi này cũng không có vấn đề gì, ai ngờ bây giờ Tiềm Long Uyên lại xảy ra dị biến, khiến cho vô số Siêu Cấp Thế Lực đều hoảng hốt.

Bọn họ đều hiểu, một khi những sinh vật bên trong Tiềm Long Uyên lại xuất xuất hiện lần nữa, e rằng toàn bộ Đại Tần Đế Quốc sẽ mấy đi vô số cường giả lần nữa, các thế lực sẽ tổn thất vô cùng nặng nề.

Thế nhưng, bọn họ cũng biết, nếu không chống cự, vậy không chỉ là vấn đề tổn thất nặng nề, mà toàn bộ sẽ bị diệt vong, những sinh vật kia cũng đâu để ý ngươi là ai, thuộc thế lực nào!

Cho nên, mặc kệ là vì bản thân, hay là vì tông môn, các thế lực đều bắt đầu chuẩn bị ứng phó có các loại tình huống xấu nhất, điều động vô số cường giả tiến quân về phía Tiềm Long Uyên, muốn khống chế chiến trường trong khu vực Tây Bắc hoang vu.

Đồng thời, bọn họ cũng mang đến những đệ tử Hóa Thần kiệt xuất của mình, tiến vào Tiềm Long Uyên, tra rõ tình huống bên trong đó.

Quy tắc luận võ của Tứ Tượng Đạo Viện đã thay đổi, đệ tử của bọn họ cũng có thể tham dự, chỉ cần người nào có thể tra rõ tình huống, như vậy, kẻ đó sẽ trở thành quán quân của đại hội luận võ lần này!

Ngàn dặm hoang vu, mảnh đất vô cùng khô cạn giống như từng viên đất được đắp chằn chịt lên nhau thành một mảng lớn, khí tức vô cùng kỳ dị luôn lượn lờ trên vùng đất này, dường như trăm ngàn năm nay chưa từng biến mất.

Lâu lâu, có một hai con yêu thú hoàng sắc ở dưới đất ngoi lên, nhìn xung quanh, sau đó lại giấu mình ở dưới nền đất.

Trên bầu trời, từng đạo lưu quang xuất hiện, giống như sao băng xẹt qua bầu trời, mảnh đất yên tĩnh cả trăm ngàn năm nay lại có chút huyên náo, cũng mang đến một chút sinh khí.

- Vút vút

Tiếng xé gió vang lên, lưu quang bay về phía trước, tốc độ nhanh như tia chớp, bên trong lưu quang, mơ hồ có thể nhìn thấy những nhân ảnh vô cùng trẻ tuổi, chính là những tuấn kiệt trẻ tuổi của Tứ Tượng Đạo Viện.

Đông đảo thân ảnh xé rách bầu trời, đứng ở trên một ngọn núi, đỉnh núi cao chừng mấy chục mét, nói là ngọn núi, chi bằng nói đây là một ngọn đồi nhỏ.

- Chúng ta đến rồi!

Thân ảnh Lâm phó viện trưởng đáp xuống, đứng trước mặt mọi người, nhìn về phía xa.

Bên cạnh Lâm phó viện trưởng, còn có mấy lão giả tóc trắng xóa, khí tức trên người bình thường không có gì lạ, nhưng nhìn thấy Kiếm Tâm trưởng lão vô cùng cung kính trước những người này, thành thành thật thật đứng ở phía sau các lão giả, không dám càn rỡ, đám người Vương Song nhất thời hiểu ra mấy vị trước mắt này hẳn là Thái Thượng Trưởng Lão của đạo viện, là Để Uẩn của đạo viện!

Không ngờ, lần hành động này ngay cả mấy vị Lão Cổ Đổng đang bế quan cũng phải trở ra.

- Nơi này chính là Tiềm Long Uyên sao?

Vương Song hiếu kỳ nhìn về nơi xa, dường như không có gì khác thường, ngoại trừ vùng đất khô cạn ở ngay trước mắt, cũng không có thứ gì khác.

- Ngươi nhìn chỗ kia!

Tần Vũ không biết lúc nào đi đến bên cạnh Vương Song, đưa tay chỉ về một hướng, trong giọng nói không che giấu được sự e ngại.

Vương Song, Dương Mạt nhìn theo hướng ngón tay hắn chỉ, có là một mảnh chân trời màu đen, nhưng khoảng cách quá xa, dù là thị lực của hắn cũng chỉ nhìn được đại khái, đường chân trời màu đen kia nhìn từ xa, dài cả ngàn kilomet, giống như miếng của ác ma vậy, có thể nuốt chửng tất cả.

Không chỉ có Vương Song, rất nhiều người cũng là lần đầu tiên đến nơi gọi là Tiềm Long Uyên, vì vậy, đều hiếu kỳ nhìn xung quanh, vô cùng tò mo2d9o761i với nơi này.

- Rầm

Lúc này, một tiếng nổ kì dị vang lên, Lâm phó viện trưởng xoay người lại, vươn tay ra, một tia sáng xuất hiện từ trong tay hắn, hóa thành một màn ánh sáng cực lớn.

- Nơi này cách Tiềm Long Uyên chừng ba trăm kilomet, nếu lại đi về phía trước thì sẽ gặp nguy hiểm, ta chỉ cho ngươi xem Tiềm Long Uyên thật sự một chút, để trong lòng ngươi có sự chuẩn bị.

Vương Song, Dương Mạt, Trương Tín, Lý Vân Cùng, Tiêu Thần, Yến Minh Nguyệt và các thiên kiêu khác nhìn thấy Tiềm Long Uyên ở trước mặt, đều chấn kinh không nói nên lời.

Phía trên màn ánh sáng, là một cái khe lớn hắc ám không biết lớn chừng bao nhiêu, bị toàn bộ sương mù màu đen khủng khiếp che phủ toàn bộ, trên bầu trời, tầng mây cũng cuồn cuộn chồng lên nhau vô cùng đen tối, những lôi đình màu bạc ở bên trong đám ây, thỉnh thoảng sẽ đánh xuống, thế nhưng khi lôi đình rơi xuống khe lớn kia thì biến mất không thấy đâu nữa.

Trong cái khe, từng đạo từng đạo cuồng phong gào thét, sức gió kia vô cùng điên cuồng, cơ hồ có thể thổi tan nguyên thần của người khác, nhưng mà, sức gió điên cuồng như vậy, nhưng lại không thể thổi tan hắc vụ đầy trời.

Ở sâu không khe lớn, vô số nước xoáy lớn nhỏ xuất hiện, hư không đều như vỡ nát, nước xoáy này như lối đi giữa hai giới, kết nối giữa hai thời không khác nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận