Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1776: Chí Tôn Tinh Thần!

- Sư đệ, ngươi còn nhớ Tần Vũ từng nói, Tứ Tượng Chi Cảnh này là bên trong khe nứt thời không, quy tắc thời không chắc chắn khác với bên ngoài, mà Chí Tôn Tinh Thần lẫn trốn trong nơi thế này, dù có gặp nguy hiểm, cũng có thể nhớ vào Thời Không Chi Lực để chạy trốn, khó trách ngay cả Lâm phó viện trưởng cũng không rõ.

- Thời không đang biến hóa, có ảnh hưởng gì đến chúng ta không?

Dương Mạt có chút không hiểu nhìn lấy Vương Song.

- Quy tắc thời không khác biệt với bên ngoài, chúng ta không thể thích ứng sẽ chỉ lâm vào bên trong vòng tuần hoàn chết chóc thôi, dần dần bị quy tắc nơi này nuốt chửng, mà cảm giác của chúng ta chịu ảnh hưởng, có thể nói, tất cả cảm giác đều là sai lầm, giống như ngôi sao trước mắt, nói không chừng đã là mấy ngày trước, đường dưới chân, nhìn như đi về phía trước, trên thực tế có lẽ là một vòng tròn…

Vương Song kiên nhẫn giải thích, trên thực tế, những vật này, đều là Tiểu Không bên trong Vạn Giới Châu nói cho hắn biết.

- Muốn thoát khỏi vòng tuần hoàn chết chóc này, nhất định phải tìm một tiết điểm, thứ này không ngừng biến hóa quy tắc thời không giống như vòng quay bánh xe ngựa vậy, không thể dùng bạo lực cưỡng ép dừng lại, nhất định nhờ vào tiết điểm nào đó, khiến vòng quay dừng lại, chỉ cần trong nháy mắt, sẽ có thể tạm thời khôi phục quy tắc thời không, như vậy mới có thể thoát khỏi vòng tuần hoàn.

Vương Song chậm rãi nói, trên thực tế, cái này đã tương đương với một môn trận pháp, mà lại là Thiên Địa Tự Nhiên hình thành trận pháp, loại trận pháp này uy lực so với võ giả sáng tạo kinh khủng hơn.

Mà cũng bởi vì có Tiểu Không chỉ điểm, cho nên Vương Song mới có thể có chút hiểu biết quy tắc ở nơi này, dù sao Tiểu Không nắm giữ Không Gian Quy Tắc, thời không một thể, dù cho không thể hiểu rõ quy tắc thời không ở đây, nhưng tìm hiểu một chút thì cũng không khó.

- Tiết điểm, nhưng tiết điểm ở đâu?

Dương Mạt nghi hỏi.

- Cái này ngươi cũng đừng hỏi ta, ta cũng không biết, dù sao, ta chỉ nắm giữ Không Gian Chi Lực, Không Gian Chi Lực nơi này chưa đến một nửa, ta có thể phá giải đã là cực hạn của ta rồi, muốn tìm được tiết điểm này, ngươi chỉ có thể dựa vào bản thân mình thôi.

Tiểu Không đã nói với hắn từ lâu, ngăn cản lời thỉnh giáo mà Vương Song chuẩn bị nói ra khỏi miệng.

- Không phải trước đó ngươi có Chu Thiên Thần Thuật à, thần thông này có liên quan đến Chư Thiên Vạn Tương, Tinh Thần Bát Quái, Thuật Toán Dịch Đạo, tuy ngươi lĩnh hội chưa sâu, nhưng có thể miễn cưỡng dùng một chút.

Lúc này, Tiểu Không lên tiếng nhắc đến Chu Thiên Thần Thuật lúc trước Vương Song tu hành, Vương Song có tu hành Thiên Nhãn Chi Pháp cơ bản, Vương Song giật mình, nhắm mắt lại, nhưng lại lập tức mở mắt ra, hào quang tử sắc yếu ớt chớp động, hai mắt Vương Song tỏa sáng, mơ hồ cảm nhận được một chút năng lương dao động.

Xung quanh bản thân dường như bị những sợi tơ trong suốt chiếm cứ, giăng đầy khắp nơi, hình thành một mảnh lưới năng lượng cực lớn.

Vương Song có thể phát giác được, tắm lưới năng lượng này chảy đến từ một hướng, hắn vừa muốn xem, hào quang tử sắc trong mắt giống như ngọn lửa chập chờn trogn gió, giống như lúc nào cũng sẽ tắt.

- Không được rồi, Thái Sơ Tử Khí quá ít, căn bản không thể sử dụng trong thời gian dài.

Vương Song biến sắc, tử sắc trong mắt “Phụt” một tiếng biến mất, trước mắt lại trở thành một vùng tăm tối lần nữa.

Nhưng mà, Vương Song có thể cảm giác được phương hường những năng lượng kia chuyển động, Vương Song nghĩ một hồi, cẩn thận dựa vào kí ức của bản thân, một chùm nguyên lựa tóm chặt lấy Dương Mạt, lui về phía sau chừng ba mét, lại đi về phía trước một mét…

Bước chân của Vương Song cực kỳ cổ quái, một hồi bước về phía trước, một hồi lại bước về bên phải, một hồi lại bước sang bên trái, Dương Mạt trừng to mắt, nhìn nhịp bước của Vương Song, theo sát hía sau, một bước cũng không dám giẫm sai.

Hắn biết sư huynh làm vậy nhất định có lý do của hắn, mà bản thân chỉ cần theo sát đối phương là được.

Vương Song lặp đi lặp lại như vậy mấy lần, bỗng nhiên mặt đất dưới chân hơi tản ra chút ánh sáng, những gợn sóng lăn tăn tản ra, những tia sáng dần xuất hiện, lúc này, đám người Vương Song còn đang bận rộn bỗng ngẩng đầu nhìn, nhất thời phát hiện bản thân lại trở về xuất phát điểm ban đầu!

- Đây là...

Dương Mạt nhíu mày, khó hiểu nhìn Vương Song, bọn họ trở về nơi cũ rồi!

- Xem ra chúng ta đều sai, ngay từ đầu đã sai!

Vương Song cẩn thận nhìn cảnh vật xung quanh, dường như đang xác nhận điều gì, cuối cùng, thở dài một hơi, nhìn hư khống trước mắt, khóe miệng lộ ra ý cười.

- Thật ra, tiết điểm ở ngay dưới chân chúng ta, chỉ là chúng ta không chú ý đến mà thôi!

Vương Song nhẹ nhàng nói, lời nói như lôi đình, khiến đầu óc Dương Mạt vang lên,

- Phá cho ta!

Một tiếng quát nhẹ, hai tay Vương Song kết ấn, một quyền đánh xuống mặt đất, thần quang sáng chói cuồn cuộn, dường như sao băng rơi xuống.

- Cộp

Một quyền của Vương Song đánh xuống, sóng nước giống như mặt đất nổi lên dao động kịch liết, giống như nước nóng sôi trào vậy, từng đợt bọt khí toát ra, một á lực vô cùng kinh khủng trong nháy mắt rơi xuống, như là trời đất đảo ngược vậy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận