Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1982: Huyền Thiên thánh giả (2)

Đợi đến khi bọn họ rời đi, Tuyết Hành trưởng lão lộ ra một nụ cười:

- Ha ha, đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy Huyền Đạo tiểu tử kia ăn quả đắng, thú vị, thú vị!

Vừa nói, Tuyết Hành trưởng lão vừa mang theo Vương Song bay về phía xa!

- Bọn họ là đệ tử sư huynh ta đắc ý, một thân thực lực có thể so với cao thủ cảnh giới tôn giả, dẫn đầu trong đám đệ tử trẻ tuổi của Huyền Thiên Đạo, bọn họ có lẽ đã nghe nói tin tức của ngươi, lúc này mới đặc biệt đến xò xét ngươi một chút, không nghĩ tới lại để cho tiểu tử Huyền Đạo tiểu tử kia bị chỉnh!

- Ngươi đừng xem thường bọn họ, bọn họ thực lực có thể không bằng ngươi, nhưng bọn họ am hiểu một loại hợp kích chi thuật, cùng liên thủ, cho dù trung cấp tôn giả cũng chưa hẳn là đối thủ của bọn hắn!

Dường như đoán được ý nghĩ của Vương Song, Tuyết Hành trưởng lão mở miệng cười nói.

Vương Song gật gật đầu, thánh giả môn đồ, hắn chưa từng có xem thường bọn hắn!

Đây mới thật sự là đỉnh cấp thiên kiêu, tương lai đối thủ đỉnh cap trên con đường chí tôn, ai dám xem thường bọn họ, người đó sẽ chết càng thảm!

Hữu Tuyết Hành trưởng lão dẫn đường, Vương Song một đường vượt qua vô số sơn phong, đại trận, nhiều vô số kể tinh thần lực dò xét, rốt cuộc đã tới phía sau núi Huyền Thiên Đạo, nơi đó, một vị lão giả tinh thần quắc thước xếp bằng ở bên hồ nước an tĩnh câu cá.

Lão giả không hề có khí thế kinh người, bình thường đến cực hạn, Vương Song thậm chí cảm giác được nếu như không phải mình trợn tròn mắt, nhất định sẽ cho rằng phía trước không có một bóng người!

- Sư tôn, người ta đã mang đến!

Tuyết Hành nhìn lão giả, cung kính mở miệng nói.

- Được rồi, trở về đi!

Lão giả không quay đầu lại, nhàn nhạt mở miệng nói, nghe được lời nói của lão giả, Tuyết Hành quay người rời đi.

- Đến đây đi, tiểu gia hỏa!

Lão giả xoay đầu lại, da thịt giống như hài nhi, cặp mắt dường như ẩn chứa chư thiên thế giới, vô tận quang ảnh chớp động, hiện ra Thiên Địa vạn vật!

Nghe được lời của lão giả, Vương Song tiến lên, ngồi xuống bên cạnh lão giả.

Hắn không mở miệng, chỉ nhìn lão giả cầm cần câu trong tay an tĩnh thả câu.

Lão giả cũng không mở miệng, trúc can bích ngọc trong tay rơi vào trong hồ nước, dường như có thể câu thông chư thiên, trọn vẹn 1 canh giờ, trúc can của lão giả động đậy, một con tiểu ngư kim sắc cuối cùng cũng mắc câu, soạt một tiếng, bị lão giả câu lên.

Trên Kim sắc tiểu Ngư có từng mảnh từng mảnh vảy màu vàng kim, thậm chí có một cỗ long uy.

Bên trong Vạn Giới Châu, Tiểu Không cùng Tiểu Thất cũng kinh hô một tiếng:

- Long ngư, đây là Long Ngư có huyết mạch của Chân Long.

- Chủng tộc này không phải diệt tuyệt nhỉ! Ta ở trong Yêu tộc vô số năm chưa từng nghe nói về sự tồn tại của Long ngư nhất tộc.

- Long ngư là linh vật đỉnh tiêm của thiên địa, sự tồn tại top mộ trăm trong chư thiên thần vật!

- Một con Long ngư, bất kể là thu làm linh sủng, hay là luyện dược, cũng là đỉnh tiêm, loại sinh vật này, nếu như cơ duyên đầy đủ, thậm chí có thể hoàn toàn kích hoạt Long tộc huyết mạch, tiến hóa làm Tổ Long trong truyền thuyết!

Nghe thấy thanh âm hô to gọi nhỏ trong đầu mình của Tiểu Thất, Vương Song tâm thần chấn động, ngạc nhiên nhìn Tiểu ngư kim sắc.

- Ha ha, không sai, Long ngư cũng là ta du lịch vạn giới, trải qua vạn năm mới tìm được trong một tiểu thế giới!

Lão giả cười nhạt một tiếng, dường như nghe thấy thanh âm của Tiểu Thất.

Tiểu ngư kim sắc xuất hiện trong tay lão giả, không ngừng nhảy vọt, bốc lên, phun ra nguyên một đám bọt khí thất thải sắc, hai con mắt to, hết sức đáng yêu.

Trên tay của lão giả giống như một thế giới đầy nước, Tiểu Long ngư cực kỳ vui vẻ, thấy trong tay lão giả có một linh quả nhỏ cỡ bàn tay, há mồm, nuốt vào, ngay sau đó vẫy đuôi, “Phù phù” một tiếng rơi vào trong hồ nước!

Lão giả thu hồi cần câu, nhìn Vương Song, mỉm cười:

- Vương Song, không nghĩ tới Tây Tinh Vực ta vậy mà lại có thiên kiêu như ngươi, chậc chậc, long chồn nhất tộc, Tử vân thần tinh, còn có một tiểu thế giới chưa được hoàn chỉnh lắm!

- Vạn Giới Châu, đây là chí bảo tùy thần của Đại đế thời không, không nghĩ tới vậy mà cũng ở trên người của ngươi!

Lão giả mở miệng, gần như lột trần toàn bộ vốn liếng của Vương Song!

Vương Song đáy lòng chấn động, khiếp sợ không gì sánh nổi nhìn đối phương

- Ha ha, không cần lo lắng, mặc dù những vật này trân quý, nhưng đã đến trình độ của ta, những vật này cũng không có bao nhiêu tác dụng!

Lão giả hơi mở miệng cười nói.

- Tiền bối, không biết ngươi muốn gặp vãn bối có chuyện gì?

Vương Song nhịn không được tò mò trong lòng, ngay sau đó hỏi.

- Vừa rồi ngươi giao thủ với Huyền Đạo, cảm giác thế nào?

Lão giả không trả lời, ngược lại hỏi thăm chuyện khác.

- Huyền Đạo ...

Vương Song trầm tư một chút, dường như không ngờ tới lão giả vậy mà lại hỏi như vậy.

- Thực lực hắn rất mạnh, trước đó chỉ hơi tiếp xúc một lần, ta không xác định thực lực chân chính của hắn sẽ mạnh tới cỡ nào!

Vương Song nói một phán đoán.

- Ngay cả như vậy, hắn cũng không phải là đối thủ của ngươi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận