Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 787: Lục Ma Đằng nhị giai (2)

Nghe vậy, Tiểu Lục cũng thu hồi khí thế trên người mình, “vèo” một tiếng, bay đến bên cạnh Vương Song, thân thiết dùng xúc giác như phỉ thúy ma sát cánh tay Vương Song.

- Tiểu Lục, bây giờ ngươi thành công tấn thăng Nhị Giai, căn cứ của chúng ta cũng coi như có sinh vật Nhị Giai tọa trấn!

Vương Song cười ha hả mở miệng.

- Yên tâm, chủ nhân, sau này có ta ở đây, người nào cũng đừng nghĩ đến thương tổn chủ nhân!

Mặc dù Tiểu Lục tấn thăng Nhị Giai, nhưng trong lòng nó vẫn còn có chút đơn thuần, hiện tại chỉ hi vọng có thể bảo vệ cho Vương Song thật tốt, không để Vương Song gặp phải nguy hiểm gì.

Vương Song mỉm cười, không nói gì nữa, buông Tiểu Lục xuống.

- Chủ nhân, ta cũng muốn ra ngoài với ngươi!

Tiểu Lục đột nhiên mở miệng, hi vọng Vương Song mang mình ra ngoài, không muốn cả ngày ở chỗ này:

- Bây giờ ta tấn thăng Nhị Giai, dù cho hấp thu nhiều thi thể Zombie cũng không tăng lên được bao nhiêu! Ta muốn đi ra ngoài xem một chút!

Vương Song nghe vậy, cười khổ một tiếng, chỉ Quả sinh mệnh cùng Huyết Xà lan:

- Ngươi đi, chúng nó làm sao bây giờ, không ai xem, bị trộm một quả thì t nên làm gì đây!

Lục Ma Đằng có năng lực công kích, nhưng hai gốc thực vật này lại không có chút năng lực phòng ngự nào, một khi xảy ra vấn đề, bản thân hắn muốn khóc cũng không có chỗ để khóc.

- Hắc hắc, ta có cách!

Thanh âm có chút đắc ý của Tiểu Lục truyền đến, vừa mới nói xong, dưới ánh mắt kinh ngạc của Vương Song, thân thể nho nhỏ nháy mắt tăng vọt, trực tiếp biến thành dài năm mươi mét, dây leo thông thiên dài một mét, ở phần đuôi, từng đạo từng đạo quang mang xanh biếc lưu chuyển, một dây leo màu xanh chỉ có dài mười mét từ qua trên thân thể tách ra, dáng vẻ so với Lục Ma Đằng trước đó có chút ảm đạm.

- Sau khi tấn thăng Nhị Giai, ta có một năng lực mới, có thể phân ra rất nhiều phần thân thể, mỗi một phân thân đều có nửa thực lực của ta, đồng thời những phân thân này đều có năng lực phán đoán riêng.

Tiểu Lục có chút kiêu ngạo khoe khoang với Vương Song.

Nghe vậy, trên mặt Vương Song cũng lộ ra vẻ vui mừng, có Lục Ma Đằng ở chỗ này, cũng là có một chiến lực mạnh mẽ nhất ở chỗ này, nếu như có thể giải phóng ra ngoài, hắn có thể đi làm rất nhiều chuyện!

- Tốt, quá tốt rồi!

Vương Song cao hứng liên tục nói tốt.

Thân thể Lục Ma Đằng thu nhỏ, hóa thành hai thước, quấn quanh cánh tay Vương Song, nếu như vén tay áo lên, căn bản nhìn không ra.

Chờ đến khi Vương Song đi ra nhìn thấy một đám binh lính trừng to mắt nhìn mình, không khỏi lộ ra ý cười, không giải thích, Vương Song gật đầu với bọn họ, sau đó rời đi.

Chờ đến khi Vương Song đi qua, phát hiện không ít người tụ tập trong trang viên của mình, nhìn thấy Vương Song đến, đều vội vàng tiến lên, lao nhao nói đến, Vương Song nghe lỗ tai ông ông, trực tiếp bảo một người mở miệng, sau đó mới hiểu được lại bời vì lúc ấy Tiểu Lục phóng xuất ra khí thế quá mức khủng bố, kinh hãi động đến bọn hắn, cho nên mới đến nói với mình.

- Được rồi, chuyện này ta đã biết, không cần lo lắng, đã xử lý tốt!

Vương Song nói với mọi người, cũng không giải thích cặn kẽ. Mọi người nghe vậy có chút minh ngộ chuyện này chắc chắn có liên quan đến Vương Song nên đều cáo từ rời đi.

Tất cả mọi người rời đi, nhưng Triệu Hân có chút do dự nhìn Vương Song, dường như có lời gì muốn nói.

- Làm sao?

Người bên ngoài cũng đã rời đi, Vương Song cũng không làm ra vẻ gì nữa, kéo Triệu Hân ngồi trên chân mình, nhẹ giọng mở miệng hỏi, bây giờ Triệu Hân nắm trong tay hậu cần của cả căn cứ, trừ chính ra còn có cái gì có thể khiến nàng muốn nói lại thôi.

- Ta vừa nhận được một tin tức.

Triệu Hân suy nghĩ hồi lâu, vẫn quyết định nói tin tức này cho Vương Song, nếu không sau này Vương Song truy cứu nàng sẽ là người đầu tiên gặp xui xẻo.

- Tin tức gì, ngưng trọng như vậy, chẳng lẽ là Zombie giết tới!

Vương Song cười rộ lên.

- Một đoàn đội nghiên cứu khoa học cao cấp cầu cứu căn cứ thành phố Giang Nam chúng ta!

Lời của Triệu Hân giống như sấm sét, đột nhiên nổ vang bên cạnh Vương Song.

Trên đồng hoang vô tận, đang diễn ra một màn đào vong cực kỳ nguy hiểm, một đội xe xe đang điên cuồng chạy về phía trước, phía sau có ba chiếc xe hơi đuổi theo. Mặc dù số lượng ít hơn phía trước, nhưng lại giống như là một thợ săn truy đuổi con mồi.

- Ầm!

- Ầm!

Trong xe phía sau, dường như có một ít Tiến Hóa Giả, một nam tử trung niên trong mắt lóe lên một vòng hung quang, vung tay lên, từng đạo từng đạo hỏa cầu như thiểm điện xuất hiện, đột nhiên đánh về đoàn xe phía trước.

Nhưng mà những hỏa cầu này không rơi trúng đoàn xe phía trước, một quang tráo màu vàng đất xuất hiện, ngăn chặn hỏa cầu ở bên ngoài, nhưng lần lượt ngăn cản, quang tráo màu vàng đất cũng có chút lung lay sắp đổ, tựa như lúc nào cũng có thể hoàn toàn sụp đổ.

Nhưng mà đoàn xe phía trước cũng không phải không phản kích, một số nam tử dường như là quân nhân trên xe không ngừng xạ kích về phía sau nhưng mà đạn của bọn hắn, còn chưa xuống trúng xe phía sau đã bị một chưởng nam tử phía trước đẩy ra, một Khí Tráo trong suốt ngăn phía trước bọn hắn ngăn chặt tất cả các viên đạn lại.

Bạn cần đăng nhập để bình luận