Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 682: Gặp lại tiểu hổ! (2)

Vương Song lắc đầu, tâm niệm vừa động, tinh thần lực vừa động, từ bên trong đầu có một liên hệ vô hình, bắt đầu gọi Tiểu Hổ tới.

Hắn cũng đã lâu không có nhìn thấy Tiểu Hổ, lúc trước hắn cùng nó tách ra, một mình đi tìm kẻ địch nói muốn đi báo thù, cũng không biết hiện tại rốt cuộc thế nào, nhưng trong lòng Vương Song cũng không quá lo lắng cho tiểu hổ, thực lực của nó lúc trước cũng đã khôi phục đỉnh phong, hơn nữa lại tăng hơn, đối mặt với biến dị thú nhất giai đồng cấp, không sợ chút nào.

Nếu thật sự nó nguy hiểm, Vương Song tự nhiên sẽ cảm giác được, nếu đến bây giờ không cảm giác thấy chứng minh cuộc sống của nó hẳn là cũng không tệ lắm.

- Ngươi tới? Ngươi làm như thế nào?

Nhưng nghe được Vương Song nói, Hình Ưng cũng có chút nghi hoặc, này cũng không phải là chiến đấu, thực lực của ngươi mạnh mẽ hơn chẳng lẽ còn có bản lĩnh ở trong núi non mờ mịt này tìm được một con Thú Vương nhất giai sao!

Vương Song cười cười không nói gì, trong đầu cảm ứng với tiểu hổ ngày càng mạnh, lập tức hiểu được tiểu hổ hẳn là đã chạy tới chỗ mình, bằng vào tốc độ của nó, toàn lực chạy tới nhiều lắm là nửa giờ có thể tới đây!

Bởi vậy, Vương Song cũng không chút vội vàng, dựa vào một cây đại thụ, hơi hơi nhắm mắt, nhìn Vương Song có hành động như vậy, Hình Ưng tuy rằng không biết hắn đang làm gì nhưng cũng không có vội mở miệng, học Vương Song dựa vào một cây đại thụ.

May mắn bọn họ chỉ mới đi vào biên giới của núi Đại Hưng, cho dù có biến dị thú cũng chỉ là một số cấp thấp, cảm nhận được hơi thở của hai người nào dám đi ra, bởi vậy hai người trái lại thảnh thơi nghỉ ngơi.

Thời gian nửa giờ trôi qua rất nhanh, khoé miệng Vương Song lộ ý cười, nhưng sắc mặt Hình Ưng đại biến, hắn cảm nhận được một khí thế cường bạo kin người đanh điên cuồng hướng tới nơi này, khí thế này, tuyệt đối lợi hại hơn so với Linh Cẩu biến dị nhất giai lúc trước hắn gọi tới.

- Thú Vương, làm sao một con Thú Vương lại tới nơi này?

Sắc mặt Hình Ưng có chút khẩn trương, không biết sao một con Thú Vương nhất giai biến dị thú cường đại như vậy lại ra bên ngoài này, chẳng lẽ không sợ bị Tiến Hoá Giả nhất giai vây giết sao!

- Grào!

Tiếng hổ gầm kinh người từ rất xa truyền tới, những lén lút gần đó cùng với biến dị thú tất cả đều như gặp phải thiên địch, vô cùng hoảng sợ, thân mình lạnh run, quỳ rạp trên mặt đất không dám nhúc nhích.

- Hổ Vương nhất giai!

Nghe âm thanh như vậy, sắc mặt Hình Ưng trở nên vô cùng khó coi, tất cả trong biến dị thú, thực lực hổ biến dị chắc chắn là thuộc loại mạnh nhất, cho dù là cường giả nhất giai gặp được một con hổ biến dị, e là kết cục cũng sẽ không có chỗ nào tốt.

- Vương tiên sinh, chúng ta chạy nhanh thôi, con biến dị thú tới nơi này quá lợi hại! sợ là chúng ta không đối phó được!

Hình Ưng vội vàng nhìn Vương Song, hắn đến là để giết Linh Cẩu Vương có thực lực yếu kém, chứ không phải là đi tìm cái chết, đối mặt với con Hổ Vương này, đoán chừng cho dù có là Vương Song cũng không chắc chắn chiếm được ưu thế!

- Không có việc gì!

Vương Song cười, thân mình bất động, có chút mong chờ nhìn xa xa.

- Ầm!

Một đạo cuồng phong ập tới, một con quái vật đứng sừng sững trước mặt bọn họ, cả mặt đất đều chấn động, sắc mặt Hình Ưng trắng bệch nhìn trước mặt vật thể kích thước một trượng, toàn bộ cơ thể đều là lửa thiêu đốt, một khí thế cuồng bạo không kiêng nể gì phóng thích ra, Hình Ưng thân là Tiến Hoá Giả cấp chín đều cảm nhận được một cỗ áp lực.

- Xong rồi, hiện tại muốn chạy cũng không được!

Hình Ưng nhìn đôi mắt to như chuông đồng của con Hổ Vương nhất giai nhìn qua, da đầu run lên một trận, cười khổ một tiếng, đang muốn ra tay, sắc mặt dại ra trong giây lát.

- Tiểu hổ!

Toàn thân Vương Song không có một chút phòng ngự, cười khẽ tiến lên.

- Chủ nhân! Ngươi rốt cục cũng tới thăm Tiểu hổ rồi!

Trong đôi mắt to của Tiểu hổ to lớn cũng hiện lên vẻ hưng phấn, thu liễm nhỏa diễm thiêu đốt trên người, cả người nằm rạp dưới chân của Vương Song, không ngừng dùng chiếc đầu lông lá cọ vào chân của Vương Song, nhìn qua vô cùng đáng yêu, không còn chút nào bá đạo bễ nghễ khủng bố lúc trước.

- Cái này, ta đang nằm mơ sao!

Hình Ưng cảm giác trí thông minh của mình không đủ dùng, một biến dị thú khủng bố như vậy, có thể nói là một siêu cấp bá chủ của núi Đại Hưng, chỉ sợ là xem như những Thú Vương nhất giai khác cũng không dám tuỳ tiện đối mặt với hổ biến dị nhất giai này, hiện tại là ở dưới chân Vương Song trở thành một con mèo nhỏ bình thường vô cùng ngoan ngoãn, cuối cùng là thế giới này biến hoá quá nhanh hay là hắn vẫn ở trong mộng!

- Đến, Hình Ưng, ta giới thiệu cho ngươi một chút, đây là biến dị thú nhất giai ta thu phục, Xích Diễm Hổ... ...

Vương Song nhìn bộ dáng chóng mặt của Hình Ưng, cười giới thiệu cho hắn.

Đương nhiên, Vương Song cũng không phải cái gì cũng đều nói cho Hình Ưng, chỉ nói đơn giản con Hổ Vương nhất giai này do mình cứu, cho nên nó mới có thể bị hắn thu phục.

- Vương tiên sinh, may mắn của ngươi thật đúng là không phải tốt bình thường, cơ hội ngàn năm có một như vậy ngươi đều có thể gặp được!

Bạn cần đăng nhập để bình luận