Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 581: Mua sắm sóng gió! (2)

Vương Song vỗ tay mỉm cười nói, bên cạnh cũng có một số thương nhân dẫn theo mấy lão bà của chính mình nhìn thấy hai nữ bên cạnh Vương Song, trong mắt lóe lên một vòng kinh thán, nhìn sang nữ nhân bên cạnh mình, mặc dù cũng rất xinh đẹp, nhưng so sánh với hai nữ bên cạnh Vương Song lại lộ ra quá mức diêm dúa.

- Anh bạn à, hai nữ nhân của ngươi này thật không tệ!

Bên cạnh, một người trẻ tuổi đang ôm một nữ nhân vóc dáng đầy đặn nhìn thấy cảnh này, nhất thời ánh mắt sáng lên, bước tới phía trước, mở miệng nói với Vương Song.

- Nói bậy, ai là nữ nhân của hắn!

Sắc mặt Đồng Vũ hơi đỏ bừng lên tiếng phản bác. Bạch Manh Manh thì chỉ cười hì hì, không hề để ý chút nào.

- Chậc chậc, xem ra anh bạn vẫn chưa có nghiêm khắc dạy dỗ, tính tình vậy mà còn quyết liệt như vậy. Ngươi xem vị bên cạnh ta này, ngực lớn, mông cong, eo nhỏ, tiêu chuẩn dáng người ma quỷ, gương mặt cũng là nhất lưu, ban đầu còn rất quyết liệt, dạy dỗ ba ngày bây giờ đối với ai cũng ngoan ngoãn! Nữ nhân đó, chính là không nên nuông chiều, một khi quen sẽ hư, muốn thay đổi thì rất phiền phức!

Nam nhân nhiệt tình nói với Vương Song, dường như muốn miêu tả sinh động, hai tay chạm vào một đôi hung khí, giống như sắp nảy ra khỏi quần áo, Vương Song nhìn thấy cũng líu lưỡi không thôi, so với Thái Hiểu hoàn toàn còn lớn hơn không ít!

Nữ tử nghe vậy, cũng không hề tức giận, mà mỉm cười quyến rũ nhìn nam tử, không ngừng dùng bộ ngực đồ sộ cọ xát vào cánh tay nam tử, lại vừa dùng một giọng nói ngán chết người nói:

- Lý thiếu gia, người ta cũng muốn một sợi dây chuyền, ngươi mua cho người ta đi!

- Ha ha, xem ở phân thượng bình thường ngươi tận tụy hầu hạ như vậy, ngươi đi chọn một cái đi!

Nam tử cười dâm dê một tay sờ mó hung khí vô cùng đồ sộ của đối phương, nói. Nữ tử nghe vậy, lập tức nhanh chóng chạy đi chọn dây chuyền.

Đồng Vũ nhìn nam tử với sắc mặt khó coi, sau đó giống như hờn dỗi đi tới bên cạnh Vương Song, bắt chước dáng vẻ của nữ tử dùng bộ ngực của chính mình cọ xát cánh tay Vương Song, nhìn nam tử khiêu khích, Bạch Manh Manh cũng học theo, nhất thời khiến nam tự sững sờ, bật cười ha ha.

- Bằng hữu, ta là Lý Trạch, ông chủ nhỏ của Hội đấu giá Lý Thị, hoan nghênh ngươi tới chiếu cố việc kinh doanh của nhà ta, đến lúc đó ta sẽ chiết khấu 10% cho ngươi!

- Hội đấu giá Lý thị!

Bên cạnh, Bạch Manh Manh kinh ngạc đánh giá nam tử, thấy ánh mắt nghi ngờ của Vương Song, nhỏ giọng giải thích cho hắn:

- Đó là một trong số tứ đại Hội đấu giá trong khu bình thường, nghe nói sau lưng có Tiến Hóa Giả làm chỗ dựa! Ông chủ nhỏ của Hội đấu giá Lý thị là nhân vật đỉnh tiêm nhất trong toàn bộ khu bình thường!

Lý Trạch cười tủm tỉm nhìn Vương Song, rất nhiều người sau khi nghe thấy thân phận của hắn đều sẽ buông xuống tư thái của chính mình chủ động kết giao, lần này hắn coi trọng hai nữ bên cạnh Vương Song, nổi lên chút tâm tư, chẳng qua thân là ông chủ nhỏ của một Đấu Giá Hội, hắn cũng không ngu ngốc, bây giờ trong mạt thế người lợi hại nhất chính là những vị Tiến Hóa Giả kia, nếu như hắn không có mắt đắc tội một vị Tiến Hóa Giả, thế lực sau lưng cũng sẽ không bảo vệ hắn, cho nên hắn không được trực tiếp đắc tội người khác, nếu người này không có bối cảnh khẳng định sẽ hiểu rõ ý tứ của chính mình.

Nếu như có bối cảnh, vậy thì hắn cũng sẽ không nói nữa, chỉ là lôi kéo quan hệ với đối phương, lôi kéo khách hàng cho đấu giá hội của chính mình.

Nghe vậy, Vương Song cũng không nói gì thêm, một ông chủ nhỏ của Đấu giá hội, cho dù Tiến Hóa Giả sau lưng hắn đến, Vương Song cũng không quan tâm, cho nên, chỉ gật đầu một cái, sắc mặt không thay đổi chút nào.

Nhìn thấy một màn này, Lý Trạch khẽ động đậy một cái, trong lòng âm thầm thở phào, nhìn dáng vẻ này, không thèm quan tâm bối cảnh sau lưng chính mình một chút nào, không phải thực lực cường hãn, thì cũng là bối cảnh nghịch thiên, may mắn chính mình cẩn thận, nếu không vô duyên vô cớ đắc tội người ta bản thân chắc chắn không có quả ngon để ăn!

- Ha ha, xin hỏi quý danh của vị huynh đệ này, đây là một tấm thẻ Vip của tiểu điếm, nếu như các hạ có thứ gì muốn đối giá, hoặc là cần gì, dựa vào tấm thẻ này có thể chiết khấu 20% trong cửa hàng của chúng ta!

Lý Trạch lấy ra một tấm thẻ màu đen đưa cho Vương Song, giải thích.

Một tay Bạch Manh Manh nhận lấy, hưng phấn đưa qua, nói với Vương Song:

- Lão công, đây chính là thứ chỉ có nhân vật cao tầng mới có thể lấy được, người trong toàn bộ khu bình thường này có trong tay không tới một trăm, đây chính là tượng trưng cho thân phận!

Trong lúc vội vàng, trực tiếp gọi Vương Song là lão công.

- Nhìn chút tiền đồ của ngươi kìa!

Vương Song cười mắng một câu, khẽ gõ lên chiếc trán trơn bóng của đối phương, sau đó cầm lấy tấm thẻ màu đen, mặt sau còn viết năm chữ to: Đấu giá hội Lý thị”.

- Vương Song, một kẻ lang thang vô công rồi nghề mà thôi!

Vương Song lạnh nhạt trả lời Lý Trạch.

- Vương huynh đệ thật thích nói đùa, được rồi, lần sau lại trò chuyện tiếp.

Bạn cần đăng nhập để bình luận