Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1057: Sinh tử đào vong

Hiện tại sống sót, mới là quan trọng nhất!

- Tuy rằng biện pháp cũng là cực kỳ nguy hiểm, nhưng tiếp tục cũng là bị đầu Giao Long này giết chết, còn không bằng đánh cuộc một phen!

Trong mắt Vương Song hiện lên một tia kiên định, làm ra một quyết định trọng yếu!

Lần thứ hai liếc mắt nhìn Giao Long phía sau, trong mắt Vương Song hiện lên một tia điên cuồng, trên tay lại xuất hiện Phá Nguyệt đao, toàn thân tất cả lực lượng đều rót vào trong đó!

"Rầm"

Một đạo hỏa hồng sắc đao quang lóe lên hiện lên, thẳng tắp chém tới giao long phía sau, giống như là giãy dụa sắp chết, nhìn thấy một đao này của Vương Song, trong mắt Giao Long hiện lên một tia châm chọc cùng khinh thường, cho dù bị đao quang trước mắt chính diện chém tới, thân thể Giao Long cũng có thể không bị chút thương thế nào!

Thân thể Giao Long Tứ giai như nước thép đổ bê tông, tản ra một cảm giác không thể phá vỡ được.

Ánh mắt nó lạnh lẽo, lộ ra một sự coi thường không thể che giấu được, đối với đòn công kích của Vương Song nó không trốn không né.

Nhưng mà, sau một khắc, chuyện khiến cho nó kinh ngạc xảy ra, đòn công kích của Vương Song không rơi xuống trên người nó, mà là chém ra một vết nứt không gian trước mặt nó!

Vết nứt không gian như một cái miệng rộng, tản ra một luồng sức hút cực kì khủng bố, trong đó, Không Gian Lực Lượng hỗn loạn lộ ra vẻ cực kỳ cuồng bạo, giống như muốn xông ra, nhưng lại bị một cỗ lực lượng vô hình ngăn lại!

Đối diện với lực lượng Thiên Địa, cho dù là Giao Long tứ giai cũng không thể không dừng bước chân, hơi kinh ngạc nhìn Vương Song.

Trong lòng nó có chút hoài nghi, chẳng lẽ đối phương cho rằng tạo ra một vết nứt không gian là có thể ngăn cản mình, mặc dù bản thân e ngại lực lượng ẩn chứa trong đó, nhưng chỉ cần mình không chủ động đụng tới, lực lượng không gian cũng không thể nào làm mình bị thương, cho dù thật sự đụng trúng, nhiều lắm cũng chỉ bị thương, nếu nói đến trí mạng thì cũng không thực tế lắm!

Sự nghi ngờ trong lòng vừa xuất hiện, ánh mắt Giao Long tứ giai cũng đột nhiên trợn to, nó nhìn thấy cái gì!

Vương Song mỉm cười với nó, cả người lấp lóe, “Ầm” một tiếng, trực tiếp tiến vào trong vết nứt không gian đang không ngừng khôi phục.

Ánh mắt Giao Long nháy mắt dại ra, nó không thể tin được, tên nhân loại trước mắt này điên rồi, lực lượng của vết nứt không gian đáng sợ đến cỡ nào, ngay cả bản thân nó cũng không dám tùy tiện mạo hiểm, tên nhân loại này chẳng qua chỉ ở đẳng cấp tam giai mà đã tiến nhập vào trong vết nứt không gian, đây không phải muốn chết thì là cái gì!

Không chỉ là nó, tất cả mọi người từ xa nhìn thấy cảnh này sắc mặt đều biến.

- Hắn đúng là tên điên mà!

Đông đảo Tiến hóa giả căn cứ địa thành phố Thượng Kinh đều chấn kinh mở miệng:

- Lực lượng của vết nứt không gian sẽ hoàn toàn xoắn nát! Hắn không muốn sống nữa sao!

- Chắc chắn là cùng đường rồi, dẫn dự con biến dị thú này tới thành phố của nhân loại, tạo thành tai họa mang tính hủy diệt, cũng xem như là đánh cược một lần!

Cũng có người hiểu rõ ý tứ của Vương Song, thở dài một tiếng.

- Chém giết với con biến dị thú này chắc chắn sẽ chết! Tiến nhập vết nứt không gian, chí ít sẽ có tỷ lệ sinh tồn nhất định, mặc dù rất nhỏ!

Hoa lão đứng giữa mọi người sắc mặt âm trầm, không mở miệng, một bầu không khí vô cùng ủ dột xuất hiện, khiến cho mọi người đều câm như hến!

Mà Tô Vũ cùng Chu Vân Nguyệt sắc mặt đại biến, trong mắt tràn đầy vẻ chấn kinh cùng lo lắng!

Đôi mắt Chu Vân Nguyệt đỏ bừng, nhìn thấy thân ảnh Vương Song không chút do dự tiến vào vết nứt không gian, cảm thấy trái tim co quắp một trận, mà Tô Vũ cũng tự lẩm bẩm, cảm thấy miệng lưỡi cay đắng, hắn biết, sau đó hai căn cứ địa sẽ vì chuyện này mà nhắc lên một trận gợn sóng!

Thành phố Giang Nam, đám người Triệu Hân nhìn thấy cảnh này đều giống như bị Định Thân Thuật định trụ, đều trầm mặc.

Tiến nhập vết nứt không gian sẽ có kết cục gì, bọn họ đều biết rõ, muốn sống sót, tỷ lệ không khác gì mua xổ sổ trong năm trăm vạn tờ vé xổ số trước Mạt Thế.

- Tiểu Song!

Vương Cầm kinh hô một tiếng, sắc mặt trở nên vô cùng tái nhợt, nước mắt không ngừng chảy ra.

Đệ đệ duy nhất của mình rơi vào trong vết nứt không gian nàng thật sự không biết làm sao để bàn giao với phụ mẫu mình!

Vương Cầm bi thương, Giang Kiệt vội vàng đỡ lấy bả vai nàng, không ngừng an ủi, trên mặt hắn cũng vô cùng lo lắng, đến tình cảnh bây giờ này, có rất nhiều chuyện hắn đều nhìn thấu được, Vương Song đối với căn cứ địa mà nói cũng là sự tồn tại như một cột chống trời cùng định hải thần châm, chỉ cần hắn ở đấy, cho dù là sóng to gió lớn đều có thể áp chế xuống, sẽ không xảy ra vấn đề gì, nhưng nếu định hải thần châm này ngã xuống, chỉ sợ không bao lâu, cả cái căn cứ địa sẽ nhấc lên sóng lớn ngập trời, tất cả mọi người đều là nhân vật cấp bậc lão đại ngang dọc một phương, trừ Vương Song ra, cũng không có người nào có thể khiến bọn họ tin phục.

Trên biển lớn, thân ảnh Vương Song biến mất trong vết nứt không gian đen nhánh, cái khe to lớn bắt đầu chậm rãi khép lại, nhưng mà chỉ trong mấy tức đã hoàn toàn khép lại, bầu trời xanh biếc như tẩy, giống như một tấm gương bóng loáng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận