Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 838: Dẫn đầu xuất kích

Nghĩ đến sự tình ở thành phố Thượng Kinh, Trương Thiên Khải không khỏi hoài nghi.

- Không thể nào là bọn họ, bọn họ lại điên cuồng như thế nào, cũng sẽ không dùng loại thủ đoạn này, tất cả mọi người là người Hoa Quốc, nếu bọn họ thật dùng loại thủ đoạn này, chỉ sợ thủ hạ của bọn hắn sẽ không tin phục nữa.

Đổng Châu phủ định, mặc dù nàng không có hảo cảm với Thượng Kinh, nhưng không cho rằng đối phương sẽ hèn hạ như thế.

Ngoài thành Nam Hà, thân ảnh của Thu Ảnh Đồng xuất hiện ở bờ sông, cảm nhận được khí tức của Thu Ảnh Đồng, thân hình khổng lồ của Long Quy xuất hiện, con mắt to bằng cái thớt có chút tức giận nhìn Thu Ảnh Đồng, xem ra vẫn còn địch ý với Thu Ảnh Đồng lúc trước đả thương thậm chí xém chút giết chết nó, cỗ địch ý này dù cho nó đã thành sủng vật của Vương Song cũng không cách nào tiêu trừ.

- Long Quy, bây giờ...

Thấy thế, Thu Ảnh Đồng cũng không ngoài ý muốn, nhanh chóng nói cho nó biết tình huống, hắn biết lấy trí tuệ của Long Quy, có thể nghe hiểu lời mình nói.

- Bây giờ chủ nhân của ngươi không có mặt, đây là thời khắc căn cứ sinh tử tồn vong, nếu ngươi không xuất lực, chờ chủ nhân của ngươi về, nhìn hắn làm sao trừng phạt ngươi!

Thu Ảnh Đồng nói xong nhìn đối phương, muốn biết thái độ của nó.

Long Quy nhìn chằm chằm Thu Ảnh Đồng nửa ngày, trong con mắt tựa hồ có do dự, sau cùng tựa hồ nghĩ đến Vương Song, cuối cùng nhàn nhạt gật đầu, không tiếp tục để ý tới Thu Ảnh Đồng, thân thể dần dần chìm xuống, biến mất ở trong sông.

Thu Ảnh Đồng thấy cảnh này, không khỏi thở phào, đổi lại lúc bình thường, nàng mới không thèm để ý con Biến Dị Thú này, nhưng hiện tại căn cứ đứng trước nguy cơ, cần mọi người đồng tâm hiệp lực, đoàn kết hết thảy lực lượng, cho nên dù nàng lại không nguyện ý thế nào, cũng không thể bỏ qua con Biến Dị Thú này!

Một bên khác, Triệu Hân một mình tiến vào vườn cây, cẩn thận từng li từng tí, nàng biết nơi này cơ hồ là cấm địa của căn cứ, cho tới bây giờ nàng cũng chưa từng đi vào, mà trước giờ Lục Ma Đằng chỉ nhận Vương Song, nếu những người khác xông tới, chỉ sợ sẽ bị nó đánh giết, nàng là ỷ vào mình nhận biết Lục Ma Đằng, sẽ không khiến đối phương phản ứng quá mức kịch liệt, cho nên mới dám vào.

Nhìn gốc Sinh Mệnh Quả Thụ cùng trái trên cây, trong mắt Triệu Hân lóe lên vẻ ham muốn, bất quá không có lá gan ăn cắp.

Vút…

Một dây leo nhỏ bé trực tiếp xuất hiện ở trước mặt Triệu Hân, cả thân thể đứng thẳng lên, Triệu Hân ẩn ẩn phát giác được tựa hồ đối phương đang dò xét mình, nhất thời minh bạch đây chính là Lục Ma Đằng mà Vương Song thu phục.

Triệu Hân không chút nghi ngờ, nếu bây giờ đứng ở chỗ này không phải mình, mà là một người Lục Ma Đằng không biết, đoán chừng đã trở thành phân bón.

- Lục Ma Đằng…

Triệu Hân nhanh chóng nói sự tình cho Lục Ma Đằng, nàng biết bằng vào trí tuệ của đối phương, tuyệt đối có thể nghe hiểu.

Bất quá thân thể Lục Ma Đằng không ngừng lắc lư, tựa hồ có chút do dự, nhiệm vụ của nó là thủ hộ nơi này, vạn nhất nó rời đi, Sinh Mệnh Quả ở nơi này bị người ăn cắp, mình sẽ không có cách nào bàn giao với Vương Song.

- Bây giờ căn cứ thành phố Giang Nam nguy cơ sớm tối, nếu căn cứ bị Zombies công phá, nơi này tuyệt đối sẽ không giữ được, đến lúc đó, Vương Song biết ngươi không xuất lực, tuyệt đối sẽ vô cùng tức giận…

Triệu Hân muốn thuyết phục Lục Ma Đằng, cách làm giống như Thu Ảnh Đồng.

Cuối cùng, Triệu Hân vui mừng đi ra, có thể thấy được Lục Ma Đằng đã đáp ứng, Triệu Hân không có trì hoãn, trực tiếp đi đến đại sảnh, sau khi đến đại sảnh, nàng phát hiện tất cả mọi người công việc lu bù, từng chỉ lệnh hạ đạt xuống, nhìn đều đâu vào đấy, về phần bọn người Chu Ảnh, Chu Vân Nguyệt đã rời đi, lên tường thành bố trí công việc phòng thủ.

Đám người Tô Vũ và Đàm Long cách căn cứ không xa, vẻn vẹn chỉ nửa ngày đã về, vừa về liền thấy trên tường thành bố trí điểm hỏa lực (*chỗ bắn) cùng các loại vũ khí hạng nặng, cơ hồ nhồi đầy thành tường.

Đám người Đàm Long, Tô Vũ nhanh chóng vào thành, trực tiếp an bài quân đội lên tường thành, phân phó thủ hạ tìm địa phương bố phòng, bọn họ thì tìm đám người Thu Ảnh Đồng, Chu Ảnh.

- Cái gì, Zombies ở thành phố Tĩnh Hải đánh tới! Thành chủ rời đi!

Trước đó bọn họ nhận được tin tức đơn giản liền lập tức trở về, không có rõ ràng phát sinh chuyện gì, bây giờ nghe được tin tức cụ thể đều hoảng sợ, Zombies ở thành phố Tĩnh Hải đến cùng khủng bố đến mức nào, bọn họ đều tận mắt qua, lúc ấy nếu không phải Vương Song dẫn đầu bọn hắn, đoán chừng bọn họ đã chết ở nơi đó.

- Sao thành chủ lại đột nhiên rời đi?

Đàm Long trầm giọng hỏi, bọn họ đều có chút không hiểu, lúc ấy sở dĩ Vương Song không rời căn cứ, chính là vì chấn nhiếp tứ phương, hiện tại sao lại đột nhiên rời đi, đồng thời hắn vừa rời đi, thành phố Tĩnh Hải liền đánh tới! Nếu như nói giữa hai bên không có liên hệ, đánh chết hắn cũng không tin.

Bạn cần đăng nhập để bình luận