Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1749: Đao thành!

– Xem ra Tử Vân Thần Tinh người nào cũng đừng nghĩ, tiến vào đệ nhị trọng Hỏa vực, không ai có thể tiến vào bên trong!

Một vị lão cổ đồng lên tiếng.

– Chỉ đáng tiếc tiểu gia hỏa kia , có thể tuyên bố hắn chết rồi!

Một vị lão giả khác thở dài nói.

Ngoại giới, sắc mặt đám người Trương Tín âm trầm, nhìn mọi người ở trước mắt, cuối cùng không nói gì thêm.

– Tần Ngọc, Tần Chiến, sư huynh của ta đâu?

Bóng dáng của Dương Mạt chuyển động, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt hai người Tần Ngọc, Tần Chiến, vô cùng lo lắng hỏi.

Hai người Tần Ngọc, Tần Chiến khẽ thở dài, tựa như không muốn nói sự thật cho Dương Mạt, nhưng vẫn lên tiếng đáp:

– Dương Mạt, chúng ta đã lật tung tầng thứ nhất của Hỏa vực lật một lần, đều là không tìm được Tử Vân Thần Tinh, đoán chừng hắn hẳn ở trong tầng thứ hai Hỏa vực, loại địa phương ấy, ngay cả Tôn Giả cũng không dám tiến vào, Vương Song chẳng qua chỉ có tu vi Hóa Thần trung kỳ…

Những lời sau đó bọn họ không tiếp tục nhiều lời, có lẽ Dương Mạt cũng có thể hiểu được, ngay cả Tôn Giả cũng không dám vào, Vương Song làm sao có thể còn sống sót.

Dương Mạt như bị sét đánh, khuôn mặt trong nháy mắt biến trắng bệch, trầm mặc hồi lâu, sau đó lập tức quay đầu rời đi , chẳng qua, trước lúc rời đi, Dương Mạt nhìn Trương Tín một cái, tận sâu trong ánh mắt hiện ra cỗ sát ý dù cho Trương Tín có tu vi nửa bước Tinh Chủ đều là cảm giác được có chút hãi hùng khiếp vía.

– Gia hỏa này cũng là một kẻ phiền toái, xem ra phải nghĩ cái biện pháp giải quyết hắn.

Ánh mắt Trương Tín âm trầm, trong đầu suy nghĩ.

Lần này, bọn họ đều có thể xem như là những kẻ thất bại, một trận cơ duyên như vậy, cứ thế mà bị hắn hủy diệt, thiết nghĩ, về sau chính mình chắc chắn sẽ không được người coi trọng.

Trương Tín nghĩ tới đây, không khỏi có chút bực bội, nhanh nhanh rời đi.

Những người khác cũng đều là biết kết quả này khiến người ta không thể làm gì được, nên cũng không lại tiếp tục dừng lại, nhao nhao rời đi, trận chiến tranh đoạt Tử Vân Thần Tinh, vậy mà không ai là người thắng lợi!

Nhìn thấy mọi người rời đi, ba vị trưởng lão cũng đều là thở phào, tuy rằng việc cứ thế mất đi Tử Vân Thần Tinh là một chuyện vô cùng đáng tiếc, nhưng những thiên kiêu này không xảy ra chuyện gì mới là kết quả tốt nhất, nếu không, dù cho lấy thực lực của Tứ Tượng Đạo Quán bọn họ, cũng không thể thừa nhận lửa giận của những siêu cấp thế lực này.

Mọi người tán đi, cũng lan truyền tin tức Vương Song khắp toàn bộ Tứ Tượng Đạo Quán, toàn bộ Đạo Quán đều biết Vương Song đạt được Tử Vân Thần Tinh, lại bị truyền tống đến bên trong đệ nhị trọng Hỏa vực.

Không ít người đều là cười nhạo Vương Song có mạng cầm, không có mạng dùng.

Chẳng qua, Vương Song rốt cuộc cũng không phải người của Đông Tinh Vực, ở Đại Tần Đế Quốc cũng là không có bất kỳ thân bằng hảo hữu nào, bởi vậy, tin tức Vương Song "tử vong" chỉ nhấc lên một trận gợn sóng nho nhỏ trong Tứ Tượng Đạo Quán, chưa qua mấy ngày đã dần dần bị mọi người lãng quên, vũ trụ rộng lớn, mỗi thời mỗi khắc đều có vô số thiên kiêu sinh ra, cũng có vô số thiên kiêu vẫn lạc, bọn họ đều đã tập mãi thành thói quen.

Mặc cho ngươi phong hoa tuyệt đại, sau khi tử vong cuối cùng tất cả đều sẽ hóa thành cát bụi, không có người sẽ nhớ mãi tất cả về ngươi, tất cả huy hoàng, tất cả chiến tích, đều sẽ theo sự trôi qua thời gian mà chậm rãi tiêu tán.

Mà ngày mọi người ở đây rời đi, bên trong Thiên Hỏa bí cảnh, bóng dáng của Lâm viện trưởng xuất hiện ở trong đó, toàn thân được một tầng thần quang bao phủ, ngăn cách hỏa diễm ở bên ngoài, ở trong đệ nhất trọng của Hỏa vực giống như đi dạo nhàn nhã.

Sau một tiếng đồng hồ, Lâm viện trưởng đứng ở bên ngoài đường phân cách giữa đệ nhị trọng Hỏa vực và đệ nhất trọng Hỏa vực, nhìn vào Tử Khí mông lung trong đệ nhị trọng của Hỏa vực, trong ánh mắt cũng hiện lên một vòng kiêng kị nồng đậm, thân là phó viện trưởng của Tứ Tượng Đạo Quán, so với mọi người, hắn càng hiểu rõ sự lợi hại của đệ nhị trọng trong Hỏa vực này, đây là hỏa diễm có thể thiêu chết Tôn Giả, trừ phi đặt chân vào Bán Thánh, hoặc là có thần binh Bán Thánh, nếu không, cho dù là người nào tiến đến đều chỉ có một con đường chết!

Lâm viện trưởng nhớ tới không biết bao nhiêu năm trước kia, viện trưởng đại nhân đã từng dẫn chính mình tiến vào trong đó, chẳng qua khi đó viện trưởng đại nhân chỉ dẫn theo mình đi một vòng bên bên trong đệ nhị trọng Hỏa vực, sau đó dừng lại trước đệ tam trọng Hỏa vực.

– Tam trọng Hỏa vực, thật sự là một địa phương kỳ diệu, không bước vào Thánh giả chi cảnh, thì đều không thể tiến vào đệ tam trọng Hỏa vực, thú vị, nơi này chính là một cái luyện binh trận thiên nhiên luyện binh trận mà!

Đó là lời lúc trước viện trưởng đại nhân vẫn là Bán Thánh Chi Cảnh nói với hắn, Lâm phó viện trưởng vẫn còn nhớ như in.

“Nhớ kỹ, nếu như không đặt chân Bán Thánh Chi Cảnh, không nên tiến vào đệ nhị trọng Hỏa vực!

Đây là nguyên câu nói lúc trước Viện Trưởng Đại Nhân nói với chính hắn, Lâm phó viện trưởng từ trước đến nay cũng không dám quên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận