Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2339: Gặp lại Đao Thánh! (2)

Thanh Liên Đế Quân mỉm cười, vung tay lên, chín đạo thần quyển tản ra thần quang sáng chói, rơi vào trong tay của hắn, nhìn trong Thần Quyển trong tay mình, Vương Song cảm giác giống như đang nâng vô số tinh thần, Thanh Liên Cửu Quyển, đây chính là tất cả bí thuật của một tôn đế quân! Nếu như bị người ta biết rơi vào tay của hắn, nhất định sẽ điên cuồng.

"Ông "

Bỗng nhiên, Vương Song cảm giác trên người mình truyền đến một đạo vù vù, Nhân Hoàng Bút trực tiếp phi ra, rơi vào trong tay Thanh Liên Đế Quân.

– Nhân Hoàng Bút...

Thanh Liên Đế Quân ma sát chiếc bút lông trong tay, trong miệng nhẹ giọng lẩm bẩm, trong mắt tựa như hiện lên một vòng hồi ức, Nhân Hoàng Bút cũng không giãy dụa, mà nhẹ giọng kêu vù vù, tựa như nhìn thấy lão bằng hữu.

Thanh Liên Đế Quân chỉ vuốt ve một hồi, sau đó trả Nhân Hoàng Bút cho Vương Song:

– Đây là ngự bút của Nhân Hoàng, cẩn thận đối đãi với nó.

Vương Song tiếp nhận Nhân Hoàng Bút, cung kính gật đầu.

– Bây giờ tứ phương tinh vực kiên trì không được bao lâu, chiến trường sớm muộn cũng sẽ tác động đến Tinh Vực Trung ương, ngươi còn có cái gì việc cần phải làm thì dành thời gian đi làm đi, bằng không, đại chiến giáng lâm, mọi thứ đều muộn.

Thanh Liên Đế Quân nói.

– Vãn bối hiểu rõ, xin cáo từ.

Vương Song khẽ gật đầu, đang muốn rời đi.

Khoảnh khắc Vương Song đang muốn rời đi, giọng nói của Thanh Liên Đế Quân truyền đến:

– Nếu như, ngươi thật sự nhìn thấy Nhân Hoàng, nói với hắn, Thanh Liên dù cho thần hồn sụp đổ, cũng sẽ thủ hộ phương vũ trụ này!

Vương Song sững sờ, còn chưa kịp phản ứng, đã phát giác được trước mắt mình hoa một cái, trực tiếp biến mất tại chỗ.

Tiếu Tiếu và Thanh Liên Đế Quân liếc nhau, Thanh Liên Đế Quân nhìn Tiếu Tiếu:

– Ngươi sẽ trách ta giao trách nhiệm này cho hắn không?

Tiếu Tiếu lắc đầu, giọng nói có chút thanh lãnh:

– Nếu như không chống đỡ được đám dị vực, chúng ta đều sẽ vẫn lạc, tất nhiên đều sẽ chết, sao không liều một trận, có lẽ sẽ phát sinh kỳ tích cũng nên!

– Đúng vậy, chúng ta chỉ có thể liều mạng, Áo Cổ, ha ha, ta sao lại để hắn vào trong mắt, lúc trước ngươi còn có thể tiêu diệt hai tôn Đế Quân, nếu không phải vì để tôn vĩnh hằng giả kia buông lỏng, ta đã sớm tiêu diệt hắn...

Thanh Liên Đế Quân sâu kín mở miệng, nhìn về chỗ sâu trong hỗn độn vô tận.

...

Một bên khác, sau khi Vương Song đi ra, lập tức bị đám người Thạch Hạo, Tôn Ngôn quấn lấy, nhao nhao hỏi thăm ở bên trong xảy ra chuyện gì.

– Ngươi mau nói, Đế Quân có dáng vẻ như thế nào?

– Có chỉ điểm thần thông cho ngươi không?

– Tu vi của Đế quân rốt cục mạnh đến mức nào?

Một đám người líu ra líu ríu, khiến Vương Song không ngừng cười khổ, chuyện Đế Quân và hắn nói chính là những chuyện bí ẩn nhất giữa vũ trụ, mặc dù những người này là huynh đệ tốt của mình, nhưng Vương Song cũng không dám nói thẳng mọi chuyện, nhiều lắm chỉ chọn một bộ phận nói cho bọn hắn.

– Trên Đế quân còn có vĩnh hằng giả.

Đám người nghe vậy, cũng là cực kỳ chấn động.

Đồng thời, bọn họ cũng biết được tình cảnh gian nan của phương vũ trụ này, có một tên Vĩnh Hằng Giả vượt qua tất cả mọi người đang ở bên ngoài hàng rào nhìn chằm chằm, có thể biết rõ nguy cơ của vũ trụ bọn họ.

Nhưng, bọn họ cũng không có biện pháp nào, tu vi bọn hắn quá thấp, muốn xuất lực cũng không có cách nào.

– Ta nhận được truyền âm của Đao Thánh tiền bối, hắn đã luyện chế thánh dược thành thánh đan.

Bỗng nhiên, Vương Lâm lên, không giấu diếm đám người.

Vương Song sững sờ, lúc này mới nhớ tới trước khi tiến vào Chí Tôn Lộ, còn có một mai Thánh Dược phó thác cho Đao Thánh tiền bối.

– Nếu đã như vậy, chúng ta tranh thủ thời gian chạy tới.

Vương Song gật đầu, dẫn theo đám người Thiên Minh đám người cáo từ với Thánh Giả Chu gia.

Về phần Tuyết Nguyệt Thanh, thì lưu lại nơi này, tựa như đang chờ đợi cái gì.

Một chỗ trong tinh không, Đao Thánh lẳng lặng ngồi xếp bằng tại hư không, lúc này, trên người lão đã không còn vân đạm phong khinh, một thân đao ý phách tuyệt thiên địa khuếch tán, tựa như mới vừa từ trong chiến trường đi ra.

– Không nghĩ tới, số lượng Thánh Giả bên dị vực nhiều như thế.

Đao Thánh nhẹ giọng lẩm bẩm, cảm giác cực kỳ khó giải quyết, đây là lần khai chiến đầu tiên với Dị Vực sau vô số năm qua, nhưng vừa mới bắt đầu, bọn họ đã rơi vào hạ phong, mỗi một tinh vực số lượng thánh giả vượt qua mười vị, còn có một tôn Chuẩn Đế tọa trấn, vẫn bị đánh thất bại liên tục thối lui.

Trong đó, mấu chốt nhất chính là số lượng Thánh Giả dị vực, so với bọn họ, không chỉ gấp một lần!

Lần này từ trên chiến trường lui ra, chính bởi vì bị trọng thương, đương nhiên, hắn cũng chém giết một tên thánh giả.

Bây giờ tứ phương tinh vực, triệt để trở thành phần mộ của Thánh Giả, thỉnh thoảng còn có thánh giả vẫn lạc, giữa thiên địa, huyết vũ không ngừng rơi xuống, giống như là ông trời rơi nước mắt.

Đang trầm tư, bỗng nhiên, Đao Thánh cảm giác được một cỗ khí tức quen thuộc, ánh mắt sáng lên:

– Bọn họ rốt cuộc đã đến rồi.

“Xoẹt”

Một khắc sau, không gian liệt phùng bị xé mở, đám người Vương Song, Vương Lâm, Thạch Hạo từ trong đó đi ra, nguyên một đám khí vũ hiên ngang, giống như là từng đầu Chân Long.

Bạn cần đăng nhập để bình luận