Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1896: Côn Bằng Điện!

Loại này lôi đình, cho dù là cảnh giới Tinh Chủ cũng sẽ bị đánh thành than!

Đám người Vương Song đứng tại chỗ chờ đợi một chút, có người thử ném một kiện thần binh cấp bậc Tinh Chủ vào, kết quả trong ba giây đồng hồ đều không thể cầm cự, lập tức bị lôi đình hủy diệt!

– Hử, có người đến!

Bỗng nhiên, ánh mắt Vương Song chớp động, giữ chặt nhóc con đang muốn xông lên, quay đầu lại nhìn.

Nơi đó, lần lượt từng bóng người bay tới nơi này, trong đó có rất nhiều đều là người quen, Giang Hồng Nguyệt, Trọng Đồng, Thạch Lâm, Mạc Đạo, Bách Hoa Tiên Tử, Phong Vân Vô Kỵ...

Có thể nói, đây là lúc mọi người lần nữa gặp nhau sau Tiềm Long Uyên, chẳng qua, thực lực của bọn hắn so với trước đó lại cường hãn hơn mạnh quá nhiều!

Cảm nhận được khí tức đặc hữu thuộc về cảnh giới Tinh Chủ phát ra từ mọi người, Vương Song không nhịn được lắc đầu, xem ra chính mình cũng nên đột phá thôi.

– Khu vực lôi bạo này khủng bố cùng cực, muốn vượt qua, chúng ta nhất định phải đồng tâm hợp lực, nếu không, mọi người người nào cũng đừng nghĩ đi qua!

Một vị thiên kiêu của siêu cấp thế lực nhìn nơi lôi bạo bao trùm trước mắt, nhíu mày nói.

– Không cần thiết, lôi bạo ở khu vực này tuy rằng đáng sợ, nhưng không ngăn được ta!

Trọng Đồng lạnh hừ một tiếng, trong mắt có từng đạo từng đạo thần quang lưu chuyển, vô cùng lạnh lùng, Vương Song nhìn đối phương, lúc này mới phát hiện, tu vi của Thạch Tuyệt vậy mà không biết lại tăng lên từ khi nào, bây giờ đã là cảnh giới Hóa Thần trung kỳ!

Khó trách hắn sẽ tự tin như vậy!

– Chẳng qua, đệ đệ thân ái của ta, ngươi vậy mà đột phá đến cảnh giới Hóa Thần, thật đúng là khiến ta phải lau mắt mà nhìn, không hổ là thiên tài từng có được Chí Tôn Đạo Cốt!

Thạch Tuyệt lạnh lùng nhìn đối phương, trong mắt mơ hồ ở giữa chớp động từng tia quang mang!

– Tiểu ca ca, đạo cốt của ta ngươi phải cẩn thận giúp ta bảo quản, chờ ta được đến Côn Bằng Bộ, sẽ tới tìm ngươi, lấy lại đồ của ta!

Nhóc con lạnh lùng nhìn đối phương.

– Ngươi cũng chỉ có thể dựa vào người khác, mất đi sự che chở của Vương Song, một cái tát của ta cũng đủ để trấn áp ngươi!

Thạch Tuyệt lạnh lùng nói, khí thế giống như là một tôn thần núi!

– Ta không cần phải dựa vào bất cứ kẻ nào, chính ta đã là Chí Tôn, không giống ngươi, chỉ biết đánh cắp đồ của ta!

Tiểu Bất Điểm mỉa mai.

– Ha ha, Chí Tôn Đạo Cốt chỉ có thể ở trong tay thiên tài đỉnh cấp nhất, đệ đệ thân ái của ta à, ngươi không được. Đây không phải đồ thuộc về ngươi!

Thạch Tuyệt lạnh lùng nói.

–Thạch Tuyệt, nếu ngươi muốn tìm chết, ta có thể thành toàn cho ngươi!

Vương Song bỗng nhiên lên tiếng, lạnh lùng nói.

Một cổ lực lượng cuồn cuộn đánh về phía Thạch Tuyệt, đối mặt với cỗ lực lượng này, cả người Thạch Tuyệt bỗng nhiên bộc phát một cổ thần quang sáng chói!

“Ầm”

Cỗ thần quang này đối kháng với khí thế của Vương Song, vậy mà dấy lên phong vân đầy trời!

– Vương Song, chẳng lẽ ngươi muốn lấy lớn hiếp nhỏ!

Bên cạnh, một tên thiên kiêu của Hắc Bạch Đạo Viện lạnh lùng nói, đó là Lam Minh Nhất, thiên kiêu đỉnh cấp của Hắc Bạch Đạo Viện, tu vi cảnh giới Tinh Chủ!

Loại tu vi này, đã coi như là cường giả cái thể trong Tinh Chủ, dưới Tôn Giả rất khó tìm được đối thủ!

– Ha ha, ta chỉ nói cho hắn biết, có mấy lời không nên nói lung tung!

Vương Song lạnh lùng đáp, thu lại khí tức phóng ra bên ngoài của chính mình, sau đó dẫn đầu đi thẳng về phía trước.

– Đi thôi, chúng ta không cần liên hợp!

Vương Song lắc đầu, không thèm để ý nói, đối với hắn, khu vực lôi bạo này mặc dù cường đại, nhưng muốn làm khó hắn, lại là không thể nào, thậm chí hắn có thể áp dụng biện pháp đơn giản nhất, trực tiếp trốn vào bên trong Vạn Giới Châu, đương nhiên sẽ không phải chịu thương tổn bởi lôi đình!

Nghe vậy, đám người Tần Vũ tuy rằng hơi kinh ngạc, nhưng đều cảm nhận được từng tia tin phục.

Dưới sự chỉ huy của Vương Song, đám người Tần Vũ, Tiêu Thần, Dương Mạt đi theo tiến vào bên trong!

Quanh người Vương Song dâng lên một tầng thần quang, bao phủ cả Dương Mạt và nhóc con ở bên trong, vô số lôi đình giống như Cự Long rơi xuống, nện vào Thần Quang Hộ Thể của hắn!

“Bùm” “bùm”

Thần Quang Hộ Thể chợt xuất hiện một trận rung động kịch liệt, giống như muốn phá vỡ, nhưng dưới sự ương ngạnh cứng chắc, thủy chung chưa từng phá được!

Nhìn thấy đám người Vương Song dẫn đầu đi vào, Giang Hồng Nguyệt, cùng đám Trọng Đồng cũng không chậm trễ, lập tức vội vàng đi theo tiến vào bên trong!



Trong khu vực lôi bạo, lôi quang vạn đạo, giống như muốn phá nát thiên địa, vạn vật diệt tuyệt, từng đạo từng đạo lôi quang chừng trăm trượng rơi xuống, nơi này, giống như là một mảnh Tuyệt Vực, không có phương hướng, không có chỉ dẫn, chỉ có lôi đình trải rộng!

Lôi đình cuồn cuộn, gần như có thể hủy diệt tất cả, tuy Vương Song có thể chống đỡ, nhưng cũng đi lại vô cùng gian nan, còn muốn bảo vệ Dương Mạt và nhóc con, tốc độ càng thêm chậm chạp.

Về phần những người khác, cũng không cần phải nói, Thần Quang Hộ Thể chung quanh thân thể tầng tầng vỡ vụn.

– Lôi quang ở nơi này là từ đâu tới, thế mà khủng bố như vậy?

Vương Song nhìn lôi quang ùn ùn kéo đến kia, trong mắt chớp động từng tia chấn kinh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận