Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1868: Đao ý! (2)

- Ta nghĩ, đây chính là cái thâm sâu của Điểm Tinh Chỉ, tâm hóa vô tận tinh không, niệm động giữa Tinh Vẫn Thiên Băng…

Vương Song thấp giọng cảm khái, hắn đột nhiên hiểu tại sao lúc trước người thần bí kia dạy cho bản thân thần thông này, đây không phải là một loại thần thuật công sát cường đại, cũng không phải thứ dùng để luyện Tâm Thần Công.

- Nhưng mà, người kia rốt cuộc là ai, lúc trước thực thực của ta quá yếu, căn bản không thể nào biết sức mạnh thật sự của đối phương, nếu có thể gặp lại lần nữa, có lẽ ta sẽ nhận ra thân phận của đối phương.

Vương Song lẩm bẩm, ngay cả như vậy, trong lòng hắn cũng có một suy đoán, hơn nữa, suy đoán này vô cùng lớn mật!

Hắn đoán chừng thực lực đối phương ít nhất cũng tại Bán Thánh trở lên, thậm chí rất có thể là một vị Tuyệt Thế Thánh Giả!

Nhưng mà, một vị Thánh Giả đến đến địa cầu, hơn nữa còn dạy thần thông cho mình, Vương Song nghĩ mãi cũng không rõ là tại sao, chỉ mơ hồ cảm thấy dường như có một chuỗi nhân quả, hoàn toàn quấn quanh bản thân.

- Bốp

Vương Song rời khỏi Vô Ngân Tinh Không, mở to mắt, nhìn thấy Ngộ Đạo Thạch còn đang tỏa ra ánh sáng, loại sức mạnh có thể giúp người ta ngộ đạo này cứ không ngừng tràn vào cơ thể mình, khiến bản thân trở nên tràn ngập trí tuệ.

- Xem ra sức mạnh còn lại đủ để ta thôi diễn trong Sinh Tứ Luân Hồi Đao Đệ Lục Thức rồi!

Vương Song lẩm bẩm, lập tức nhắm mắt lại lần nữa, lần này, hắn tiến vào một không gian tràn ngập đao quang, vô số đao quang ngang dọc, giảo sát tất cả, hủy diệt tất cả!

Trong đao quang vô biên, Vương Song lẳng lặng nhìn tất cả, cảm thụ đao quang cường đại của bản thân.

- Đao của ta đạt đến trình độ trước mắt này đã là cực hạn rồi, trừ phi đột phá cảnh giới, nếu không, không thể nào tiến bộ thêm nữa.

Vương Song lẩm bẩm,

- Nhưng mà, ta luôn cảm thấy dường như thiếu chút gì đó, rốt cuộc là gì chứ?

Trong mắt Vương Song lóe lên tia nghi hoặc, cố gắng suy nghĩ.

- Đó là… Ý, Đao Ý, ta sáng tạo Chi Đao, có kỳ hình, nhưng không có kỳ ý, dường như Điểm Tinh Chỉ trước đó, không có chút sinh mệnh nào, đúng vậy, chính là như vậy, những đao quang này uy lực nhìn có vẻ mạnh mẽ, nhưng lại là Tán Binh, căn bản không có hồn, giống như một đám binh lính, không có tướng lĩnh thống soái…

Vương Song đột nhiên hiểu ra một số đạo lý, ánh mắt trở nên hưng phấn.

Nhưng mà, biết là một chuyện, muốn lĩnh ngộ Đao Ý kia lại là một chuyện khác.

- Đao Ý phải lĩnh ngộ thế nào đây, đến giờ ta cũng không có kinh nghiệm gì, xem ra chỉ có thể đến Tàng Thư Các của Tứ Tượng Đạo Viện tìm một chút.

Vương Song mở to mắt, đứng dậy.

- Sao vậy?

Tiểu Thất và Tiểu Không thấy Vương Song đứng dậy, hiếu kỳhỏi.

Nhìn thấy Tiểu Thất cùng Tiểu Không, Vương Song ánh mắt sáng lên, có lẽ hai bọn chúng biết cũng khó nói.

Kể lại những khó khăn mà bản thân gặp phải xong, bản thân Vương Song lại nhìn thấy vẻ mặt hai người kia trở nên vui vẻ.

- Cái gì, ngươi đã bắt đầu lĩnh ngộ Đao Ý!

Bọn nó vô cùng kinh ngạc.

- Chuyện này có gì kỳ quái sao?

Vương Song nghi hoặc hỏi.

Thấy Vương Song đang nghi hoặc, bọn chúng nhất thời kịp phản ứng, Vương Song căn bản không biết Đao Ý là như thế nào.

Sau khi nghe Tiểu Thất giải thích, Vương Song dần hiểu ra thế nào là Đao Ý. Dựa theo lời giải thích của Tiểu Thất, Vương Song dần dần hiểu ra Đao Ý là như thế nào.

Vào thời Thượng Cổ, một vị Thánh Giả Đao đã từng nói, vạn vật đều có hồn, đao thương kiếm kích, chùy bổng côn mâu… Dù cho là một nhành cây bụi cỏ đều có hồn, nếu Tu Hành Giả có thể nắm giữ được linh hồn trong đó, mới xem như chính thức nắm giữ được sức mạnh của “Đạo”!

Mà vị Thánh Giả kia, lĩnh ngộ được “Hồn” Đao, cũng được xưng là Đao Ý, đây chính là sức mạnh công phạt cường đại nhất, Đao Ý, chính là linh hồn đao, chỉ có khi lĩnh ngộ được Đao Ý, mới xem như đã chính thức trở thành một Tu Hành Giả về Đao Đạo!

- Dựa vào truyền thuyết này, vị Thánh Giả kia đã từng đánh ra một đao, đao khí dày đặc không trung mười năm ánh sáng, một trăm ngàn năm chưa từng biến mất, cản trở kẻ địch! Đó chính là sức mạnh của Đao Ý!

Tiểu Thất có chút kinh sợ nói.

- Thật sự cường đại như vậy!

Nghe vậy, Vương Song cực kỳ chấn động, thời không đao quang mười năm ánh sáng cũng đã là truyền thuyết, thế nhưng chuyện một trăm ngàn năm vẫn chưng từng biến mất, điều này càng khiến Vương Song rung động!

- Đương nhiên, Đao Ý của đối phương đã đạt đến trình độ khó mà tinno63i, không phải ai cũng có thể lãnh ngộ được Đao Ý như thế!

Tiểu Thất bổ sung một câu, sợ khiến Vương Song xem người lãnh ngộ Đao Ý đều là những kẻ nghịch thiên như thế!

Vương Song gật đầu, hắn đương nhiên sẽ không thật sự cho rằng lãnh ngộ được Đao Ý sẽ có thể vô địch, sở dĩ Đao Ý của đối phương khủng bố, ít nhiều cũng có liên quan đến việc đối phương có tu vi Thánh Giả cực đại, mạnh hơn thuật pháp, cuối cùng chỉ có thể dựa vào tu vi, tu vi mới là tiền đề nhất!

- Vậy các ngươi biết làm thế nào để tu hành Đao Ý không?

Vẻ mặt Vương Song chờ mong nhìn bọn họ.

- Ặc, cái này, cái này ta cũng không rõ lắm, dù sao Yêu Tộc bọn ta cũng không lãnh ngộ được Đao Ý.

Bạn cần đăng nhập để bình luận