Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 138: Hùng Kim Lực (2)

……

- Cho nên, tiểu Song, ngươi trả lời ta, có muốn thử tạo ra sự nghiệp cho mình không, lấy nơi này làm điểm khởi đầu, ta tin tưởng, có sức mạnh của ngươi, trí tuệ của ta, chúng ta nhất định sẽ khiến mọi người phải chấn động!

Ánh mắt Đổng Châu sáng rực nhìn Vương Song, trong ánh mắt hiện lên một thứ gọi là dã tâm!

Vương Song có chút trầm mặc, trong lòng lại giống như đang nổi bão, bị Đổng Châu chọc thủng tâm tư, Vương Song không biết mình phẫn nộ hay là cái gì, chỉ là giống như đột nhiên xuất hiện một thế giới mới, làm cho hạt giống tên là dã tâm của hắn như được chất dinh dưỡng mà điên cuồng phát triển trong lòng.

- Được, vậy Vương Song ta lập nghiệp ở đây thử xem! Hiện giờ mạt thế đã đến, thế gian hỗn loạn, ta không chỉ muốn trở thành Tiến Hóa Giả cường đại nhất thế giới, mà còn phải người tạo ra một thế lực cường đại nhất! Để bảo vệ những người cần được bảo vệ!

Vương Song quả quyết nói, con mắt chăm chú nhìn Đổng Châu.

- Đổng di, sau này còn cần ngươi giúp đỡ nhiều hơn, Vương Song ta xin hứa, sau này chỉ cần Vương Song ta còn sống, sẽ không ai có thể động đến ngươi và Mộng Kỳ!

Đổng Châu bỗng nhiên cười, vươn tay:

- Hợp tác vui vẻ!

- Hợp tác vui vẻ!

Vương Song cũng vươn tay ra, bắt tay với Đổng Châu, hai kẻ dã tâm hừng hực giờ lại hợp tác với nhau.

Như nhớ tới cái gì đó, Đổng Châu nói với Vương Song:

- Tiểu Song, chắc đám người Hùng Kim Lực cũng sắp trở về, nhớ kỹ, không cần nói giết hết tất cả bọn họ, giết chết một số người cầm đầu có tác dụng chấn nhiếp là được rồi, hiện giờ sức chiến đấu ở nơi này của chúng ta cực kỳ thiếu hụt, tốt nhất có thể thu phục thêm bọn họ!

- Còn có những người sống sót kia, trong đó còn có không ít thanh niên trai tráng có sức lao động, có lẽ, có thể tạo thành một nhóm đơn giản, nếu như vậy, vừa có lương thực vừa có súng, muốn chiêu mộ nhân thủ sẽ cực kỳ đơn giản.

- Có một hình thức ban đầu đơn giản như vậy, có thể không ngừng tìm kiếm nhân khẩu, tìm kiếm người sống sót, vơ vét lương thực, tương lai, cũng sẽ không ngừng lớn mạnh!

Nghe Đổng Châu phân tích, Vương Song không ngừng gật đầu, hai người nói chuyện vô cùng tập trung, thậm chí ngay cả thời gian trôi qua bao lâu cũng không biết.

Đợi đến khi hai người ra ngoài lần nữa, vẻ mặt Vương Song lạnh nhạt, nhưng trong ánh mắt lại không che giấu được một tia hưng phấn.

Mọi người nhìn bọn họ một cách kỳ lạ, thỉnh thoảng nhìn Vương Song, lại nhìn Đổng Châu. Đổng Châu giống như không nhìn thấy gì cả, vô cùng lạnh nhạt đi ra ngoài.

- Tiểu Song, vừa rồi tán gẫu cái gì với Đổng di?

Triệu Hân đi tới, trong tay cầm một túi bánh mì và một gói sữa, đưa cho Vương Song, kéo cánh tay Vương Song nhỏ giọng hỏi, cặp ngực đầy đặn lặng lẽ dán sát vào Vương Song.

- Không có gì!

Vương Song nhận thức ăn, vẻ mặt hưởng thụ cảm giác mềm mại mà nàng mang đến cho mình. Hắn cũng không nói cho nàng biết chuyện này, dù sao loại chuyện này một khi nói ra có thể dấy lên sóng gió rất lớn, bọn họ không biết, cũng chưa nghĩ tới loại chuyện này, cho nên, Vương Song không muốn để cho bọn họ suy nghĩ quá nhiều.

Triệu Hân thấy thế, thức thời không hỏi thêm nữa, biết nếu Vương Song muốn nói với mình nhất định sẽ tự nói, nếu không muốn nói, mình hỏi lại chỉ sợ bản thân sẽ bị mất mặt

Vương Song quay đầu nhìn lại, Thái Hiểu lại ngồi trên sô pha cúi đầu, không biết đang suy nghĩ cái gì. Không quản nữa, Vương Song mang theo đám người Lưu Hâm, Chương Nghiệp đi tới cửa thôn, cùng nhau chờ đợi đám người Hùng Kim Lực đến, mà đám người Phương Phi, Hứa Kiệt thì cầm súng ở trong sân duy trì trật tự, một khi có người làm loạn, trực tiếp đánh chết!

Một ngày trôi qua, đám người Vương Song không trở về nữa, cơm cũng là do người khác mang đến cho bọn họ.

Hoàng hôn dần buông xuống, đám người Vương Song đợi một ngày, vốn còn tưởng rằng lại phải đợi thêm một ngày, đúng lúc này, trực giác cực kỳ cường đại của Vương Song đột nhiên cảm nhận được mặt đất mơ hồ truyền đến một chút chấn động. Trong nháy mắt ánh mắt sáng lên, vội vàng nói với mọi người.

- Tất cả mọi người chú ý, có xe! Cẩn thận ẩn nấp hết đi!

- Cái gì, xe, nhất định là Hùng Kim Lực đã trở về!

- Quá tốt, chờ lâu như vậy, cuối cùng cũng đợi được bọn họ! Những người khác cũng không hoài nghi phán đoán của Vương Song, dù sao thực lực của Vương Song cũng bày ra cả rồi.

Đoàn người đều trốn ở phía sau chiếc xe bỏ hoang ở một bên, nhìn con đường trước mắt vô cùng cẩn thận. Nắm chặt khẩu súng trong tay, bọn hiểu được có lẽ kế tiếp sẽ có một trận đại chiến.

Chỉ có Vương Song và Lý Tân với vẻ mặt thoải mái, bọn họ thân là Tiến Hóa Giả, sức mạnh cường đại hơn nhiều so với người bình thường, cho dù là súng ống cũng chưa chắc có thể đả thương bọn họ, cho nên cũng không cần căng thẳng khi đại chiến xảy ra.

Trên đường cách nơi này mấy trăm mét, một đoàn gần mười chiếc xe nhanh chóng tiến lên, trên một chiếc xe ở giữa, một đại hán dáng người khôi ngô, vẻ mặt âm trầm ngồi ở trên xe. Mắt tam giác, thân hình giống như một con gấu đen, khí tức cả người vô cùng bạo ngược.

Hắn chính là chúa tể của Lý gia thôn trước đây - Hùng Kim Lực! Cũng là Tiến Hóa Giả duy nhất!

Bạn cần đăng nhập để bình luận