Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1629: Sự sắp xếp cuối cùng (2)

Chư thiên tứ Đại Tinh Vực, mỗi một Tinh Vực đều cách Hỗn Độn hư không, nguy hiểm trong đó, căn bản ngoại nhân không thể tiếp nhận được, dù cho siêu cấp cường giả chỉ huy, cũng phải vô cùng cẩn thận. Vương Song cùng Dương Mạt qua Đông Tinh Vực, rất có thể còn chưa đạt được gì đã gặp phải nguy cơ!

- Nghe theo sự phân phó của tông chủ!

Vương Song cùng Dương Mạt đều không cự tuyệt, bọn họ tin tưởng phán đoán của Chu Càn, nếu Chu Càn đã lựa chọn để bọn hắn qua Đông Tinh Vực, như vậy nhất định có đạo lý riêng!

- Các ngươi yên tâm, mặc dù Đông Tây Tinh Vực khoảng cách xa xôi, nhưng Thanh Nguyên Tông ta đã từng chiếm được một môn siêu cấp truyền tống trận, có thể vượt ngang bốn Đại Tinh Vực, nhưng mà môn truyền tống trận như vậy năm rộng tháng dài, bây giờ có thể sử dụng một lần, đồng thời nhân số không thể vượt qua ba người! Vừa vặn đưa bọn ngươi qua!

Thanh Nguyên Tử giống như đang an ủi Dương Mạt cùng Vương Song, nhẹ giọng mở miệng.

Nghe vậy, đệ tử khác cũng hiểu được, nhưng mà cũng không hề cảm thấy hâm mộ, Đông Tinh Vực khoảng cách xa xôi, số lượng cường giả so với Tây Tinh Vực nhiều quá nhiều, thực lực không đủ mạnh mẽ qua tới đó cũng chỉ chịu chết.

Sắp xếp xong cho tất cả mọi người, Thanh Nguyên Tử nhìn mọi người, vung tay lên, mấy chục chùm sáng tản ra rơi trên tay chúng đệ tử.

- Đây là chuyện cuối cùng mà tông môn có thể làm cho các ngươi, mỗi người một kiện bảo vật, đều là ta dựa vào võ học thần thông của mỗi người mà chọn lựa cho, mặc dù không phải mạnh nhất, nhưng đều thích hợp với chính các ngươi nhất, hi vọng các ngươi đều có thể đột phá cực hạn, sáng tạo đỉnh phong!

Nghe thanh âm của Thanh Nguyên Tử, Vương Song nhìn bảo vật trong tay mình, đây là một thanh Thần Đao, dài bốn thước ba tấc, thân đao cẩn trọng, hiện ra màu vàng kim nhạt, trên đó khắc hoạ từng đạo từng đạo đường vân, vô cùng huyền ảo, chuôi đao được chế tạo từ kim loại không biết tên, hiện ra hào quang màu trắng bạc, Vương Song nắm chặt chuôi đao.

Hắn cảm thấy tâm niệm nhất động, Thần Đao trong tay có thể bộc phát ra một đạo đao quang kinh thiên!

- Thương Long.

Đây là tên của chuôi Thần Đao này, theo đó Vương Song khắc họa tinh thần lực của mình trong đó, hiểu rõ được lai lịch của Thần Đao!

Đây là Thương Long chi cốt có ẩn chứa Chân Long Huyết Mạch đúc thành, mặc dù là thần binh Hóa Thần đỉnh phong, nhưng so với thân binh Tinh Chủ cảnh giới bình thường cũng không thua bao nhiêu, khác với Thanh Lân kiếm Giáp, thần binh này, đủ để cho Vương Song phát huy toàn bộ đao pháp của mình.

Một bên, Dương Mạt thu hoạch được một đôi Tử Kim chi dực, Vương Song không cần đoán cũng biết đây nhất định là đề bạt tốc độ của Dương Mạt, thân là Hoàng Kim Thần Thể, thân thể mạnh mẽ đến cực hạn, khuyết điểm quan trọng nhất cũng là tốc độ, nếu như tốc độ của hắn đề bạt lên, như vậy có thể nói toàn thân cao thấp gần như không chút kẽ hở!

Sở Vân Phàm, Lý Thuần Kiếm đều thu hoạch được bảo vật của riêng mình, đều nhanh chóng luyện hóa!

Nhìn thấy đông đảo đệ tử luyện hóa bảo vật, Thanh Nguyên Tử gật đầu, lập tức đứng dậy, vung tay lên, trước mắt Đấu Chuyển Tinh Di, đám người Vương Song phát hiện mình đi tới một chỗ trong sơn cốc!

- Sở Vân Phàm, Tư Đồ Tuyết... Các ngươi đều đi Tây tinh vực, động tĩnh đưa các ngươi rời đi rất nhỏ, các ngươi đi trước!

Thanh Nguyên Tử nhàn nhạt phân phó nói.

Trước mắt có hai truyền tống trận, ở một tòa chỉ to khoảng mười trượng, một tòa lớn ngàn trượng, lúc này, đám người Tư Đồ Tuyết sử dụng truyền tống trận to khoảng mười trượng!

Thanh Nguyên Tử phất tay, Nguyên Lực cuồn cuộn phun trào, trực tiếp dựa vào Nguyên Lực của mình mà kích hoạt truyền tống trận, đám người Sở Vân Phàm, Tư Đồ Tuyết đứng trên truyền tống trận, trên mặt đất, từng nét bùa chú tỏa ra ánh sáng, bao phủ bọn họ ở bên trong.

- Ầm ầm .

Dưới ánh nhìn của đám người Chu Càn, Lôi Càn, truyền tống trận phát ra một trận kinh thiên, Thanh Nguyên Tử tâm niệm hóa thành mấy mươi phần, khống chế truyền tống trận định vị đánh dấu.

Không gian mơ hồ vỡ ra, có thể nhìn thấy chỗ sâu trong vô tận không gian dường như có một loại phù văn nào đó xuất hiện, phong tỏa không gian trong vòng nghìn dặm.

- Ta biết đám người Mục Huyền sẽ phong bế không gian nhưng mà muốn chân chính Phong Tỏa Không Gian, bọn họ còn chưa đủ tư cách!

Thanh Nguyên Tử quát lạnh một tiếng:

- Mở cho ta!

Một tiếng hét giận dữ, một đạo thần quang cự đại nổ ra từ trên người hắn, ma diệt vô số phù văn, từng đạo từng đạo quang trụ sáng chói thừa dịp lúc này nổ bắn ra, truyền tống ra bốn phương tám hướng!

Chỗ sau trong Vết nứt không gian, từng đạo từng đạo phù văn huyền ảo bị ma diệt, giống như một cái lưới lớn phá vỡ một cái động lớn, đám người Sở Vân Phàm bị truyền tống trận đưa đi, thần quang bao phủ, hướng về chỗ sâu trong không gian.

Chỉ trong nháy mắt, những đệ tử này không biết rời đi bao nhiêu vạn lý, dù cho Tinh Chủ cũng không cách nào phát giác nơi ở của những đệ tử này.

Các đệ tử rời đi, Thanh Nguyên Tử chậm rãi rơi xuống, có thể nhìn thấy, chỗ sâu trong không gian này, từng nét bùa chú xuất hiện lần nữa, dường như ma diệt trước đó chỉ là ảo giác.

- Bọn họ đều đã đi, chỉ còn lại hai ngươi các ngươi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận