Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1855: Khen thưởng quán quân! (2)

- Nhưng mà, lão già Trùng Thánh nhất định sẽ không chịu hết hy vọng, lần này thất bại, lần sau thủ đoạn của hắn sẽ càng thêm kịch liệt, xem ra lão phải trú đóng ở đây lâu dài, một khi đối phương đánh vỡ Tiềm Long Uyên, thì sẽ lấy Đông Tinh Vực làm ván cầu, tiến quân vào trong Trung Ương Tinh Vực.

Ẩn Thánh nói, cơ thể đi về phía một ngọn núi, vung tay lên, một động phủ được khai mở, Ẩn Thánh lây ra một cái bồ đoàn, ngồi xếp bằng trên đó, khí tức trên người dung nhập với trời đất, không có bất kỳ ai phát hiện, dù cho đứng trước mặt cũng chỉ nhìn thấy một mảnh hư vô.

Không ai biết, một vị lão giả bị phá mất ngọn nguồn, dùng quãng đời còn lại của hắn, yên lặng giữ vững cánh cửa của Đông Tinh Vực.

……

Đây là một thế giới bao la, giữa trời đất tràn ngập một loại khí tức dị dạng, một thân ảnh mơ hồ, vô lượng thần quang quanh thân lượn lờ, khí tức áp sập Cửu Thiên, một cỗ khí thế chí cường dần dần xuất hiện.

Một đám thân ảnh to lớn khí tức giống nhau ở trước mặt đối phương, luận khí thế, cũng không hề yếu hơn Lâm phó viện trưởng chút nào.

- Các ngươi biết tội chưa?

Phí trên, thân ảnh với khí tức ngập trời đạm mạc nói, ngữ khí oanh minh như thiên địa đại đạo, ở phía dưới, đám người trẻ tuổi đứng ở nơi đó, cảm thụ được thân ảnh khủng bố kia, trong mắt đều lộ vẻ hoảng sợ khủng khiếp.

- Thánh Giả thứ tội, bọn ta đã làm hết sức.

- Hừ

Hừ lạnh một tiếng, cơ thể của đám trẻ tuổi trong nháy mắt tiêu tán, không để lại chút dấu vết nào.

Mọi người nhìn thấy cảnh này, đều bị dọa sợ không thôi, liều mạng quỳ rạp xuống đất, căn bản không dám ngẩng đầu.

- Thánh Giả, lần này bọn tiểu tử bọn họ thất bại tất nhiên là có lỗi, nhưng thuộc hạ nhận ra nguyên nhân chủ yếu vẫn là do đối phương, không ngờ bọn họ lại xuất hiện một tên nghịch thiên như thế, không chỉ đánh bại Bá Lam, còn có cả Thánh Khí, ngay cả Thánh Giả ngươi…

Một thủ hạ trầm thấp nói, cuối cùng, vẫn chưa nói hết, nhưng tất cả mọi người đều hiểu ý của hắn.

- Nếu ta không nhìn lầm, thứ kia hẳn là một mảnh của Nhất Tôn Thánh Khí, không ngờ đối phương lại có loại cơ duyên này, lần này, thật sự là ta tính sai.

Trùng Thánh hừ lạnh một tiếng, ngữ khí có chút buồn bực.

- Nhưng mà, lão già Ẩn Thánh kia dám ra tay, tốt lắm, Thánh Khí của ta sắp tế luyện thành công rồi, chờ đến khi Thánh Khí của ta tế luyện thành công, chính là lúc ta sẽ công phá Tiềm Long Uyên!

Trung Thánh thấp giọng nói, thanh âm giống như Kinh Lôi vậy.

……

Tần Hoàng Thành, toàn bộ thế lực của Đại Tần Đế Quốc dường như đều tập trung ở đây, chuẩn bị thương thảo việc ban thưởng tiếp theo.

Bên trong hoàng cung, nơi này là chỗ của Đại Tần Hoàng Thất, cũng là nơi của bách quan vào triều.

- Lần này, luận công ban thưởng, Huyền Quang Ấn của các ngươi trẫm đã biết được, chuyến đi Tiềm Long Uyên lần này, công lao lớn nhất thuộc về Vương Song, các ngươi có ý kiến gì không!

Tần Hoàng ngồi trên một bảo tọa ở trên cao, nhìn mọi người trong đại điện ở bên dưới, lúc này, các Bán Bộ Tôn Giả cả các cao thủ Tôn Giả Chi Cảnh đều ngồi đầy trong điện, đều là những người đứng đầu trong các đại thế lực.

Nghe Tần Hoàng nói vậy, tất cả mọi người đều im lặng, hiển nhiên đều cho rằng Vương Song xứng đáng đứng đầu.

- Bệ hạ, tại hạ cho rằng không ổn!

Bỗng nhiên, Đạm Thai huyền đứng dậy, nhàn nhạt lên tiếng.

- Hửm!

Nghe vậy, Lâm phó viện trưởng nhíu mày, không đợi những người khác nói chuyện, đã lên tiếng mắng,

- Đạm Thai lão quỷ, ý ngươi là sao, không nhìn nổi người khác tốt đẹp à, cái loại tâm tính này, lúc trước ngươi làm sao mà được làm phó viện trưởng của Hắc Bạch Đạo Viện vậy.

Những người khác đều nhíu mày, tuy Lâm phó viện trưởng nói lời khó nghe, nhưng nói cũng có lý, công lao của Vương Song bọn họ đều đã nhìn thấy, trừ hắn, bất kỳ ai cũng không thể khiến mọi người tin phục.

- Đạm Thai phó viện trưởng có cao kiến gì?

Tần Hoàng cũng không phản bác, chỉ hỏi ngược lại.

- Công lao của Vương Song bọn ta đều nhìn thấy tận mắt, ta cũng không thể chỉ hươu bảo ngựa, nhưng chúng ta hẳn phải biết, trên thực tế lý do lần này chúng ta bình an vô sự, chủ yếu vẫn là nhờ Ẩn Thánh lão nhân gia hắn ra tay, nếu không, Trùng Thánh sớm đã giải phong cường giả Bát Tôn rồi.

- Đồng thời, mặc dù Vương Song là học viên của Tứ Tượng Đạo Viện, nhưng cũng không phải là người của Đại Tần Đế Quốc, mà chính là người của Tây Tinh Vực…

- Đủ rồi, Đạm Thai lão quỷ, ta còn tưởng rằng ngươi có thể nói nói được gì, thì ra chỉ là những chuyện cũ mèm.

Lâm phó viện trưởng mạnh mẽ cắt ngang lời của đối phương.

- Ha ha, đúng vậy, Ẩn Thánh lão nhân gia hắn thật sự là quan trọng nhất, nhưng ngươi cho rằng thần hồn của Thánh Giả nhập vào, ai cũng có thể tiếp nhận sao, nếu không phải Vương Song, mà là đám người Tần Vũ, ngay cả người cầm đầu của đối phương cũng không thể nào thắng nổi, chớ nói gì là sau này Thánh Giả ra tay.

- Về phần thân phận của Vương Song, chẳng lẽ hắn là người của Dị Vực hả, chưa kể lúc đối đầu với Dị Vực, Tây Tinh Vực không phải cùng một chiến tuyến với mình à.
Bạn cần đăng nhập để bình luận