Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 993: Đạo tru tiên! (3)

Thân ảnh Vương Song giống như một đạo U Linh, đi tới hậu sơn, phía sau Thanh Vân môn rất hoang vu, ngoại trừ một từ đường tổ sư chính là một sơn động đen kịt, trên sơn động khắc ba chữ, "Huyễn Nguyệt động" trên mặt đất cũng không có cỏ dại, bởi vì mặt đất có người thường xuyên quét dọn, một con đường lát đá kéo dài đến trước từ đường tổ sư, một lão giả mặc đạo bào màu xanh chính là cầm một cây chổi chậm rãi quét dọn mặt đất.

- Đạo Huyền!

Vương Song thấy rõ gương mặt của người trước mắt không khỏi vô cùng kinh ngạc, Đạo Huyền thế nhưng đến hậu sơn trở thành một người vô danh, xem ra thật đúng là vận mệnh trêu người, nhưng cứ như vậy áp lực của hắn cũng nhỏ đi một chút, dù sao công lực của Đạo Huyền thoái hóa quá mạnh mẽ, nghĩ đến cũng là không cách nào nhận thấy được mình đi.

Quả nhiên, Vương Song thu liễm toàn bộ khí tức của mình, giống như một cái bóng tiến vào sơn động, trong sơn động một mảnh tối đen, chỉ có phía trước một tia sáng yếu ớt chỉ dẫn phương hướng của Vương Song.

Thỉnh thoảng, phía trên sơn động nhỏ xuống một giọt nước, làm cho trong sơn động đều có một tia cảm giác ẩm ướt.

Vương Song không để ý những thứ này, nhanh chóng tiến lên, nhất thời trước mắt sáng ngời, phía trước chính là một cái hang động thật lớn, mà Tru Tiên Kiếm chính là lẳng lặng đứng giữa không trung, chung quanh khắc một số hoa văn kỳ quái, giống như là một trận thế.

Vương Song nhướng mày, không dễ dàng động thủ, vây quanh văn tuyến chung quanh nhìn một lúc lâu, vẫn không nhìn ra cái gì.

- Quên đi, quan tâm trận thế của hắn là gì, dùng lực lượng mạnh nhất trực tiếp phá đi, sau đó cướp Tru Tiên bỏ chạy, nghĩ đến dựa vào Đạo Huyền cũng là ngăn không được ta!

Trong lòng Vương Song suy nghĩ như thế.

Hạ quyết tâm, ánh mắt Vương Song ngưng tụ, một thân lực lượng bành liệt điên cuồng tụ tập, mười năm trôi qua, ai cũng không biết Vương Song hiện giờ đến mức nào, cho dù chính Vương Song cũng không rõ ràng lắm, nhưng hắn cũng biết, hiện tại mình cho dù đối mặt với cường giả tam giai cũng có thể đánh một trận!

Không phải miễn cưỡng chống cự hai chiêu, cũng không phải bảo mệnh, đó là chân chính chém giết!

Chính vì có thực lực này, Vương Song mới dám làm ra chuyện trộm Tru Tiên Kiếm.

"Ầm"

Một quyền đánh ra, không khí xuất hiện mấy cái long ảnh, một cỗ lực lượng xé rách không gian từ trên nắm tay Vương Song phát ra, đột nhiên đánh về phía Tru Tiên kiếm!

Một khác sau, một đạo kim quang rực rỡ từ chung quanh Tru Tiên Kiếm phát ra, những văn tuyến thần bí kia quả nhiên giống như Vương Song nghĩ là dùng để trấn thủ Tru Tiên Kiếm, hiện tại bị công kích bên ngoài, cũng là bắt đầu phát uy tác dụng, vô số đạo văn tuyến nối liền ngang dọc, chẳng qua trong nháy mắt đã triệt để kết nối cùng một chỗ, một cỗ ý cảnh bất động như núi, trấn áp vạn vật truyền đến.

Chẳng qua còn chưa đợi đến khi đạo trận thế này phát huy ra uy lực của nó, lực lượng khủng bố của Vương Song đã đánh úp, đối mặt với cỗ lực lượng này, trận thế thần bí này cũng không hề có lực phản kháng trực tiếp vỡ vụn!

"Rầm rầm" một tiếng, trận thế vỡ vụn ra, mà cùng một lúc, sắc mặt của Đạo Huyền ở bên ngoài lại đột nhiên cuồng biến, thân ảnh nhanh chóng chạy về phía trước. Không còn cảm giác già nua yếu ớt như trước.

Mà Vương Song trong khoảnh khắc trận thế vỡ vụn lập tức nhào tới, một chưởng vươn ra, mạnh mẽ bắt lấy Tru Tiên kiếm, đối mặt với khí tức của Vương Song, trên thanh Tru Tiên kiếm nhất thời toát ra từng đạo kiếm khí sắc bén đến cực điểm, đủ để tước kim đoạn ngọc, nhưng rơi vào trên người Vương Song lại không có chút tác dụng nào, một đôi tay to giống như kìm sắt, vững vàng bắt lấy, một cỗ lực lượng cường hãn theo cánh tay hắn áp lên Tru Tiên kiếm.

“Ngâm”

Thân Tru Tiên kiếm không ngừng run rẩy, giống như một hài tử bị trói lại liều mạng giãy dụa, nhưng lại không thoát ra được chút nào.

- Vương Song, là ngươi, dừng tay, buông Tru Tiên kiếm xuống!

Đạo Huyền chân nhân lúc này cũng thấy được Vương Song, đồng thời nhìn thấy Tru Tiên kiếm nắm chặt trong tay hắn, nhất thời ánh mắt trở nên đỏ bừng. Tru Tiên kiếm là mệnh căn của Thanh Vân môn bọn họ, nếu như bị Vương Song mang đi, như vậy chỗ dựa lớn nhất của Thanh Vân môn bọn họ sẽ không còn, một khi lần nữa đối mặt với Ma Giáo, chỉ sợ Thanh Vân môn bọn họ chờ bị diệt môn đi!

Cho nên, Đạo Huyền giống như là một con bạc thua tất cả canh bạc, điên cuồng giết về phía Vương Song!

- Đạo Huyền chưởng giáo, ta chỉ là muốn mượn Tru Tiên dùng, dùng xong sẽ trả lại.

Vương Song cười khẽ một tiếng, thân ảnh giống như hơi nước tản ra, lập tức biến mất ở sâu trong động quật, làm cho công kích của Đạo Huyền rơi vào khoảng không!

- Yên tâm, Vương Song ta nhất ngôn cửu đỉnh, mượn đồ nhất định sẽ trả lại!

Giọng nói của Vương Song từ xa truyền đến, còn người đã sớm biến mất.

- Đáng chết, vô liêm sỉ

Sắc mặt Đạo Huyền tái mét, trong mắt có lửa giận không cách nào che dấu cùng với một tia hoảng sợ.

Thân ảnh của hắn vừa động, nhanh chóng vọt ra ngoài, trước khi vọt vào hắn đã thông tri cho những người khác của tông môn, chỉ có thể hy vọng những người khác ngăn cản Vương Song!

Bạn cần đăng nhập để bình luận