Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1610: Xuất Chiến!

Thế lực hai phe đều chuẩn bị khua chuông gõ mõ, một bên khác, Vương Song hoàn toàn lún vào bên trong sáng tạo đao pháp.

Trong đầu, vô số thần thông đụng vào nhau, dâng lên linh cảm thủy triều, hình như có thể nhìn thấy một chút đao quang tối nhạt xuất hiện, ý nghĩ xuất hiện trong đầu hắn.

Không biết đi bao lâu, Vương Song cuối cùng mở to mắt, như ánh sáng mặt trời xé toạc đêm tối, ánh sáng chiếu khắp nơi!

Trên mặt Vương Song lộ ra nụ cười, vươn tay ra, một dải ánh đao xuất hiện, lộ ra rất ảm đạm, nhưng trong đó hình như ẩn chứa sự sắc bén, có thể cắt chém tất cả.

- Ám Quang Sinh Trần vạn vật sinh!

Vương Song nhẹ giọng tự nói, đây là đao pháp thức thứ tư của bản thân, đây là đao mềm nhất, trái ngược với đao thứ ba trước kia mạnh nhất!

Thứ thứ tư này, quan trọng nhất chính là ý chí, ý là đao quang trải rộng thời không, trảm chém hết thảy, từ hình đến ý, Vương Song dần dần tạo ra một con đường Đao Đạo thuộc về mình!

Thức thứ tư của Sinh tử luân hồi đao, trong đầu Vương Song cũng đã có hình thức sơ qua liên quan tới thức thứ năm rồi nhưng thực sự muốn hóa thành hiện thực, Vương Song vẫn cần tốn nhiều sức lực.

Nhưng Vương Song nhìn Ngộ Đạo Thạch trước mắt, phát ra ánh sáng dần dần yếu ớt, tuy trên đỉnh đầu mình còn một hạt Bồ Đề đang phát ra từng dải ánh sáng dài, không ngừng mở ra cánh cửa trí tuệ trong cơ thể mình.

Nhưng theo năng lượng trong Ngộ Đạo Thạch biến mất, loại kia có thể khiến cho năng lưhc người ta ngộ đạo cũng dần dần yếu đi.

- Không ngờ muốn lĩnh ngộ thức thứ bốn lại hao phí nhiều năng lượng Ngộ Đạo Thạch vậy, xem ra với chút năng lượng còn lại muốn lĩnh ngộ thức thứ năm là điều không thể nào!

Vương Song có chút tiếc nuối nghĩ.

Nếu đã như vậy, Vương Song cũng không cưỡng cầu, thức thứ năm hắn đã có một ít cách, đến lúc đó chỉ cần suy nghĩ kỹ một phen chưa hẳn không thể sáng tạo ra.

- Dù thức thứ năm không thể lĩnh ngộ, vậy nhân cơ hội này, tu hành đại thôn phệ thuật thành công luôn đi!

Vương Song hơi suy nghĩ, chuyển mục tiêu đặt trên Đại thôn phệ thuật của chính mình, đây chính là thăng cấp Tiểu thôn phệ thuật, vẫn là khi thần thông tự mang Thôn Phệ Thiên Kinh thăng cấp Tinh Chủ cảnh giới công pháp!

Vương Song nhắm mắt lần nữa, quan sát não bên trong bản thân, các tin tức liên quan tới đại thôn phệ thuật liền xuất hiện trong đầu óc hắn.

Một hắc động xuất hiện bên ngoài thân thể Vương Song, bao vây Vương Song, trong hắc động này, Vương Song giống như ngồi trong điểm cuối của thời không, không có gì cả chỉ còn lại chính mình.

Hắc động này hiện ra, là một loại hắc ám của tất cả thôn phệ, ngay cả ánh sáng cũng không thể trốn thoát. ..

Bên cạnh Vương Song, trong Ngộ Đạo Thạch này lực lượng đã dần dần khô cạn, nhưng vẫn đang liều mạng phát ra một chút ánh sáng thừa, vì đại thôn phệ thuật của Vương Song mà cống hiến ra một phần lực lượng.

Còn đỉnh đầu hắn, ánh sáng của hạt Bồ Đề trực tiếp xuyên thấu qua hắc động tiến vào trong đầu Vương Song, chỉ rõ phương hướng cho Vương Song.

Không biết qua bao lâu, Vương Song đột nhiên mở to mắt, một chùm ánh sáng hắc sắc hiện xuất hiện trên thân thể hắn.

Như nước gợn sóng, năng lượng màu đen bọc Vương Song lại, giống như áo ngoài tầng hắc ám, gia tăng cho Vương Song một số cảm giác thần bí.

- Đại thôn phệ thuật, không ngờ đây chính là đại thôn phệ thuật!

Vương Song lẩm bẩm, trong ánh mắt có một chút rung động, tu hành thành công đại thôn phệ thuật này, Vương Song cũng hiểu rõ sự lớn mạnh của đại thôn phệ thuật.

Đại thôn phệ thuật, thuộc về một loại năng lượng khác, là năng lượng của hắc động bên trong cơ thể mình, cũng không giống Nguyên Lực của cơ thể, sử dụng loại năng lượng này, nhất định phải có thần thông tương ứng, còn Đại thôn phệ thuật này, đó là vận dụng năng lượng thần thông, trước kia là Tiểu thôn phệ thuật, nhưng chỉ thể vận dụng nguyên lực trong cơ thể Vương Song, vì vậy uy lực tri triển ra vẫn không khiến Vương Song hài lòng.

Mà căn cứ từ tin tức bản thân có được, đại thôn phệ thuật này, dù là phòng ngự hay công kích, đều đủ để cho mình tung hoành vô địch trong Hóa Thần Cảnh Giới.

Công kích có thể thôn phệ sạch sẽ lực lượng của kẻ địch, phòng ngự đủ để kháng được tất cả năng lượng tiến công của Tinh Chủ, có thể xưng ở thế bất bại!

- Ha ha, có loại thần thông này, cho dù là Tinh Chủ xuất thủ, cũng chưa chắc có thể chống cự nổi!

Trong lòng Vương Song vô cùng hưng phấn.

Vương Song đang muốn nhất cổ tác khí, tiếp tục lợi dụng Lực lượng của Ngộ Đạo Thạch lĩnh hội thần thông khác, nhưng phát hiện năng lượng trong Ngộ Đạo Thạch giống trong gió nến lửa, cuối cùng hoàn toàn biến mất.

- Tách tách.

Một âm thanh rất nhỏ vang lên, Ngộ Đạo Thạch tồn tại không biết bao nhiêu năm cuối cùng hao hết năng lượng, tiêu tân mất hết.

Cùng với bột vụn của Ngộ Đạo Thạch, trong đầu Vương Song linh cảm kia như suối trào biến mất trong nháy mắt.

Hạt bồ đề lơ lửng lên đỉnh đầu, giống như ngậm xuống Phạn m của Vô Tận Thời Không cũng chậm rãi tiêu tan, tất cả dị tượng vụt mất, trở nên rất bình thường, rơi vào trong tay Vương Song.

Vương Song thu lại hạt Bồ Đề, lập tức đứng dậy, nơi này đối với hắn mà nói đã không có chút tác dụng nào, nên hắn chuẩn bị rời đi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận