Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 716: Hai cường giả nhất giai khác!

Nghe được tiếng rống giận của Thú Vương , những con Thú Vương nhất giai này giống như nhận được mệnh lệnh nào đó, cũng rống lên một tiếng giận dữ như đang đáp lại cái gì đó, sau đó trực tiếp rời khỏi nơi chiến trường, chạy về phía sau.

- Những con Thú Vương này muốn chạy trốn!

Vương Song nhìn thấy cảnh này, lập tức hiểu được Thú Vương kia hẳn là nhìn thấy hai con Biến dị thú nhất giai tử vong, lo lắng tiếp tục chiến đấu sẽ chết càng nhiều cho nên ra lệnh chúng nó rút lui.

- Không được, còn thiếu một con nữa, chỉ cần giết một con Thú Vương nhất giai nữa là hắn có thể thăng cấp rồi, cơ hội tốt như vậy nhất quyết không thể dễ dàng buông tha!

Trong lòng Vương Song có chút lo lắng, đây chính là cơ hội ngàn năm có một, nhiều Thú Vương xuất hiện như vậy, bỏ qua hôm nay, đánh chết hắn cũng không dám đến dãy núi Đại Hưng nữa, quá nguy hiểm nói không chừng lúc nào cũng có thể bị Thú Vương kia đánh một quyền thành bánh thịt!

Nghĩ đến đây, thân ảnh của hắn vừa động, trong nháy mắt đã chặn trước người con thằn lằn lớn nhất giai này, Tứ Linh Chi Hỏa trong cơ thể hắn bắt đầu chuyển động điên cuồng, ở đỉnh đầu hắn hiện lên một thanh trường đao với hỏa diễm màu thủy tinh.

- Chém.

Một đao chém xuống, mặt đất trực tiếp vỡ vụn ra, ánh mắt con thằn lằn lớn này có chút sợ hãi khi nhìn thấy nhát đao tấn công của Vương Song, không có ý muốn chống trả mà toàn bộ cơ thể mạnh mẽ chui xuống đất, biến mất không thấy đâu nữa.

- Bành!

Trên mặt đất mở ra một vết nứt dài trăm thước, sâu khoảng mấy thước nhưng cũng không để lại đường lui cho đối phương.

Các đối thủ của các cường giả nhất giai khác đều lần lượt vứt bỏ đối thủ của mình, chạy về phía sau, tốc độ của chúng cực nhanh, trong nháy mắt đã cách xa nơi này.

Đàn thú như thủy triều nghe được tiếng rống của Thú Vương lúc trước, phút chốc cũng đều liên tục lùi lại.

Nhìn thấy biến dị thú rút lui, Trịnh Bang Quốc và Từ Chính trên tường thành đều vô cùng kích động.

- Đám thú rút rồi, chúng ta… thắng rồi!

Hai người lẩm bẩm, có một loại cảm giác sống sót sau kiếp nạn. Đám Biến dị thú lần này dày đặc từng đàn dẫn đầu là chín con Thú Vương đánh tới, khiến bọn họ gần như tuyệt vọng. Nhưng Vương Song lại dựa vào thực lực kinh người giết chết hai con Thú Vương nhất giai, buộc Thú Vương nhị giai rút quân!

Có thể nói lần này bọn họ có thể bảo vệ toàn bộ thành phố Thiên Thủy cũng không thể bỏ qua công lao của Vương Song.

Những chiến sĩ khác đều liếc nhìn nhau, thấy những chiến hữu cạnh mình đều chật vật, nhưng lúc này bọn họ cũng không thèm để ý, có thể sống sót chính là một loại may mắn rồi.

- Chúng ta đã giành chiến thắng!

Không biết là ai mở miệng trước, sau đó âm thanh giống như làn sóng truyền ra ngoài, cả thành phố Thiên Thủy đều có thể nghe được rõ ràng.

- Chúng ta thắng...

- Chúng ta thắng...

......

Trong thành đông đảo người bình thường đều nghe được âm thanh này từ xa truyền đến, phút chốc vô cùng kích động.

- Mẫu thân, bọn ta không sao rồi! Những con Biến dị thú đáng ghét kia đã bị đánh lui rồi!

- Muội muội, thật tốt quá, chúng ta không cần lo lắng!

- Ta biết mà, những con Biến dị thú này không có khả năng giết chúng ta!

- …

Tất cả mọi người trong thành đều kích động nói, có thể chống đỡ trận tấn công của đám thú này, bọn họ đã cảm thấy vô cùng hạnh phúc rồi.

Bạch Manh Manh và đám nữ tử cũng nghe được âm thanh này, đều vô cùng kích động:

- Bọn họ thắng rồi, lão công chúng ta có sao không? Hay là chúng ta đi xem thử một chút đi!

Bạch Manh Manh có chút kích động mở miệng nói.

- Ừm, ta đồng ý, đi xem một chút đi!

Triệu Nhược Nam cũng gật đầu đồng ý.

- Nhưng còn bác sĩ Hứa này thì làm sao bây giờ?

Ngụy Nhiên nhìn thoáng qua Hứa Minh Hải còn đang hôn mê, có chút khó xử nói. Vương Song đã dặn dò là phải chăm sóc hắn thật tốt, chẳng lẽ cứ để hắn ở chỗ này như vậy.

- Như vậy đi, chúng ta sẽ ở lại trông coi bác sĩ Hứa, các ngươi đi xem một chút đi.

Từ Đông Đông và Cao Mộng Viện đột nhiên mở miệng nói.

Tất cả mọi người đều có chút kinh ngạc nhìn hai nàng, các nàng bình thường cũng không phải loại người nhiệt tình như thế này.

Chỉ có Triệu Nhược Nam trong mắt hiện lên một chút ánh sáng, chợt lóe lên rồi biến mất, khẽ cười nói:

- Như vậy đành làm phiền hai vị tỷ tỷ! Chúng ta cũng lười biếng rồi!

- Không phiền, không phiền!

Hai nàng mở miệng cười nhưng ánh mắt lại có chút sáng lên.

- Tốt, đã như vậy, bây giờ chúng ta đi thôi!

Ngụy Nhiên thấy quyết định của các nàng, cũng không hoài nghi, lập tức dẫn theo người chạy tới tường thành.

Hai nữ tử ở lại trong biệt thự, ánh mắt nhìn Hứa Minh Hải, lại nhìn thuốc biến đổi gen trong tay hắn, sắc mặt không ngừng biến hóa...

Bên ngoài tường thành.

- Nếu Thú Vương đã không còn, như vậy giết mấy con Biến dị thú lợi hại một chút coi như bồi thường đi!

Vương Song nhìn đại quân Biến dị thú rút lui, không còn cách nào nghĩ. Những thứ này đều là năng lượng không hề lộ rõ, chỉ có đánh giết càng nhiều con thì hắn có thể nhanh thăng cấp hơn một chút.

Hai mắt hắn chợt lóe lên ánh sáng, nhìn về phía mấy Biến dị thú đang không ngừng lui về phía sau, trùng hợp chính là chúng đều thuộc Biến dị thú cấp chín!

Bạn cần đăng nhập để bình luận