Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 202: Nữ hài được cứu

Đám người Vương Song chia thành các nhóm nhỏ men theo con đường chạy vào bên trong trấn, chuẩn bị giải quyết những Zombie còn sót lại ở nơi này.

Bản thân Vương Song không có mang bất cứ ai theo, một mình một người tuỳ ý đi lại xung quanh bên trong trấn nhỏ, không có những người khác cản trở hắn không cần phải gò bó hay để ý chút nào, hắn giống như một khách du lịch, những người khác mặc cho Vương Song rời đi, bọn họ đều biết rõ tình hình nơi này, Zombie hầu như đã bị chém hết, căn bản không có khả năng sinh ra một chút uy hiếp gì đến Vương Song.

Trong tiềm thức của bọn họ, Vương Song là bất bại, thậm chí bọn họ còn không thể tin trên thế giới này còn có người nào có thể tạo ra uy hiếp với Vương Song!

Trong quá trình Vương Song đi thì phát hiện bên trong trấn nhỏ này có khoảng chừng mấy nghìn người dân, hai bên đường phố có một số cửa hàng, khách sạn, siêu thị các loại, có thể thấy được trấn Kim Ngưu này hẳn là một trấn du lịch nhỏ, thu nhập chủ yếu của dân cư nơi này chính là buôn bán đặc sản ở đây.

Với năng lực mạnh mẽ của Vương Song có thể cảm nhận được rõ ràng từng ánh mắt rất nhỏ nhìn mình, hiểu được đây hẳn là những người còn sống sót ở nơi này, hắn cũng không có hứng thú đi cứu, mấy chuyện này bọn người Lý Tân sẽ làm, bản thân mình không cần quan tâm.

Dọc theo con đường đi về phía trước, đột nhiên có ba ánh mắt nhìn đến trên người hắn, Vương Song khẽ nhíu mày, hắn cảm giác được ba ánh mắt này truyền đến từ cùng một chỗ, hơn nữa ba ánh mắt này không giống như những ánh mắt trước đó, làm cho hắn cảm thấy rất không thoải mái.

Khi hắn cảm nhận được loại ánh mắt này, trong lòng cảm thấy rất không thoải mái, thậm chí còn nổi lên sát ý.

- Có chuyện gì thế nhỉ?

Trong lòng Vương Song dâng lên một chút nghi hoặc, bước chân dừng lại không tiếp tục đi nữa, ngẩng đầu nhìn lên, ánh mắt sắc bén đối diện với ba ánh mắt kia.

- Hắn là ai? Ánh mắt thật lợi hại!

Bên trong gác xép ba người bị nhìn chằm chằm, trong lòng lạnh đi, chỉ cảm thấy giống như bị một lưỡi đao chém tới, khiến mắt bọn họ giống như đều sinh ra cảm giác đau đớn.

- Tên này thật khủng khiếp, chẳng lẽ Zombie lần này trở nên kỳ quái chính là do hắn làm sao?

Một người đoán, trong lòng bọn họ vô cùng chấn động vậy mà có thể gặp được một người khủng bố như vậy, chỉ với một ánh mắt đã có thể làm cho bọn hắn sinh ra sợ hãi.

Nếu là người thật xuất hiện trước mặt bọn họ, thậm chí bọn họ còn nghi ngờ rằng ngay cả dũng khí đối mặt với đối phương cũng không có.

- A, biến mất rồi!

Đột nhiên một người sửng sốt nói, nhìn ra ngoài cửa sổ lần nữa phát hiện thân ảnh của Vương Song đã biến mất, nhất thời sợ hãi.

Hai người khác cũng vội vàng ló đầu ra nhìn lại, chỉ nhìn thấy một con đường trống vắng.

- Bỏ đi, mặc kệ, cho dù là có chuyện gì xảy ra thì trước tiên phải giải quyết con nhóc này!

Ba người quay đầu lại nhìn cô bé trước mặt, màu đỏ trong mắt trở nên nồng đậm.

- Đúng, nếu như quân đội đến đây thật phát hiện chúng ta ăn thịt người như vậy, chỉ sợ bọn họ sẽ không bỏ qua cho chúng ta!

Nói xong bọn họ đi từng bước về phía trước, con dao trong tay loé ra một ánh sáng đỏ như máu.

Trong lòng Liễu Lôi lại hiện lên một trận tuyệt vọng, hy vọng vừa mới nhú lên trong phút chốc tiêu tán.

- Đi chết đi!

Vẻ mặt nam tử dữ tợn nhìn Liễu Lôi, suy nghĩ muốn lăng nhục lúc trước cũng biến mất hiện tại chỉ nghĩ phải nhanh chóng giải quyết Liễu Lôi!

- Mẫu thân, nữ nhi bất hiếu không thể ở bên cạnh người được nữa!

Liễu Lôi nhắm mắt lại, vẻ mặt tuyệt vọng nghĩ.

- Bang.

Một âm thanh đột nhiên vang lên, Liễu Lôi chỉ cảm giác được có một trận gió thổi qua, sau đó liền nghe thấy tiếng kêu thảm thiết đột nhiên vang lên, lập tức mở to mắt nhìn, chỉ thấy một thân ảnh cao ngất đứng trước mặt, phía sau hắn đeo một trường đao trên lưng, thân ảnh giống như một ngọn núi cao.

Khiến nàng không khỏi mở to hai mắt nhìn, nhìn nam tử đột nhiên xuất hiện này, ngay cả nói cũng không nói được.

Vương Song nhìn một màn trước mắt, lửa giận trong lòng càng trở lên mạnh mẽ, xương cốt trên mặt đất mà hắn thấy chính là của con người, thậm chí còn có cánh tay chưa được gặm hết, hơn nữa bên trong nồi đang đun nước sôi còn xuất hiện tóc, vừa nhìn qua đã biết trong căn phòng này đã xảy ra chuyện gì.

Ăn thịt người, đây là tội ác mà tất cả mọi người không thể chấp nhận được, chỉ xuất hiện trong lịch sử thời kỳ nạn đói mới có cảnh tượng coi người là thức ăn, không nghĩ tới bản thân thế nhưng có thể nhìn thấy trong hiện tại.

Nhìn tiểu cô nương bị trói chặt cùng với ba ánh mắt hằn đỏ của ba tên kia, trên người Vương Song không thể kiềm chế mà tỏa ra một luồng sát khí kinh thiên.

Đối với loại người cặn bã như vậy, Vương Song cảm thấy cho dù có chém bọn hắn thành nhiều mảnh vẫn còn rất khoan dung.

Động tác của tên nam tử đột nhiên bị cắt ngang, thân thể trực tiếp bị đánh bay ngược ra ngoài cùng với hai người khác nhìn Vương Song xuất hiện, cảm nhận được khí tức vô cùng khủng bố của người này, một đám sợ đến mức sắc mặt trở nên tái nhợt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận