Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1247: Thanh Nguyên Bát Phong! (2)

Lẽ ra có thể trở thành một phong trong Thanh Nguyên Cửu Phong, như vậy thực lực của phong này cực kỳ khủng bố, nhưng cuối cùng lại dẫn đến đoạn tuyệt truyền thừa, thậm chí còn bị chính tông môn đối xử lạnh nhạt, Vương Song cảm thấy trong đó nhất định có ẩn tình.

- Chuyện này thì không một ai biết, dù sao ngay cả đệ tử của Thanh Nguyên Tông cũng không biết, ta làm sao biết được.

Mạnh Lãng cười khổ một tiếng, lắc đầu.

Lúc này, thời gian nửa nén nhang sắp hết, đám người Vương Song nhìn thấy có mấy người vẫn còn đang do dự một chút, bước ra khỏi nhóm người, rời đi về phía khác.

Liễu trưởng lão cũng không để ý, vẻ mặt bình thản nhìn bọn họ,

- Sắp bắt đầu rồi, hy vọng các ngươi sẽ không hối hận.

- Hừ, có tông môn rồi còn dám đến tham gia khảo hạch của Thanh Nguyên Tông, thật sự là không biết sống chết!

Trầm Linh Nhi ở một bên thấp giọng nói, ngữ khí vô cùng khinh thường.

Thời gian nửa nén nhang trôi qua, ánh mắt của Liễu trưởng lão giống như hai lợi kiếm, nhìn mọi người, ngữ khí vô cùng nghiêm khắc.

- Thời gian đã đến, các ngươi đã lựa chọn ở lại, như vậy bắt đầu tiến hành khảo hạch lần thứ ba!

Soạt

Liễu trưởng lão vung tay lên, phong vân chân trời biến ảo, không gian mơ hồ vặn vẹo, xuất hiện một tấm gương Thanh Ngọc sắc cao chừng mười mét, toàn thân khắc họa những đường vân kỳ dị, trong lúc mơ hồ, một ý cảnh Minh Tâm Kiến Tính từ phía trên tấm kính xuất hiện.

- Vấn Tâm Kính, hỏi lòng, hỏi đường, hỏi thiên địa, đây chỉ là một trong những tấm Bảo Thanh Ngọc Kính của tông môn mà thôi, chỉ có một năng lực, biết được ngươi có phải là người của tông môn khác hay không!

Liễu trưởng lão trầm giọng nói, vừa nói xong, tấm gương thanh sắc lớn chừng mười mét đã phủ toàn bộ ba trăm người vào bên trong, ngăn cách từng người một.

Liễu trưởng lão lạnh nhạt nhìn cảnh này, không có chút biểu lộ gì, chỉ cần không thuộc tông môn nào khác, Thanh Ngọc Kính có thể có phương thức phán đoán của riêng mình, không cần hắn quan tâm, dù sao cũng là một trong chí bảo của tông môn, còn đáng tin hơn hắn nhiều!

Vương Song cảm thấy dường như một lần nữa đơn độc bước vào không gian, ở một vùng không gian tăm tối, trong hư vô xuất hiện một thanh âm, như là Mộ Cổ Thần Chung, trực kích vào chỗ sâu nhất trong nội tâm của Vương Song.

- Ngươi là ai!

Vương Song đối mặt với thanh âm này, ý thức bắt đầu mơ hồ, không có bất kỳ cái gì che giấu, chỉ dựa vào sự chân thật nhất của bản thân mà nói ra đáp án,

- Tán tu -- Vương Song!

Vừa mới nói xong, trước mắt hắn xuất hiện ánh sáng mạnh mẽ, giống như một lần nữa trở ra thế giới thật.

- Vậy là... Thông qua rồi?

Vương Song nhìn về phía Liễu trưởng lão, phát hiện đối phương nở nụ cười với mình, bản thân cũng gật đầu cười với Liễu trưởng lão, Vương Song lại nhìn những người xung quanh.

- A, đừng phế tu vi của ta!

Một thanh âm hoảng sợ vang lên, đó là một nam tử có tu vi cảnh giới Tiên Thiên, lúc này đã bị một chùm ánh sáng thanh sắc đánh trúng, lập tức giống như rơm rạ bay thẳng ra ngoài, còn phun ra một ngụm máu lớn.

Còn có người, thì bị một chùm ánh sáng cho truyền tống rời đi, cũng không biết truyền tống đi đâu.

- Thanh Nguyên Tông dù sao cũng là đại tông môn ở Thanh Nguyên Tinh, chắc chắc bị rấ nhiều thế lực kiêng kị và khiêu khích, điều động một số đệ tử đến học trộm cũng không phải là chuyện gì kỳ quái, chuyện như thế này cũng đã có nhiều thế lực khác từng làm, chỉ có có lúc để ý, có lúc không thèm để ý đến mà thôi.

Tiểu Không giải thích,

- Giống như Thanh Nguyên Tông, chắc chắn sẽ có thế lực đối địch, nếu như bị thế lực đối địch kia học được bí pháp thần thông của tông môn, vậy đối phương sẽ có biện pháp phá giải, đến lúc đệ tử hai phe chiến đấu, vậy thì hậu quả sẽ cực kỳ nghiêm trọng!

- Hừ, tà tâm không chết, thật sự cho rằng có chút thủ đoạn che giấu thì có thể thoát khỏikhảo nghiệm của của Thanh Nguyên Tông sao!

Liễu trưởng lão hừ lạnh một tiếng, biến mất theo những người này, cuối cùng chỉ còn lại hai trăm bảy mươi người!

Ba ngàn người, sau cũng chỉ còn lại không đến ba trăm người, đây cũng chỉ là tỷ lệ sau khi sơ tuyển thôi, có thể tưởng tượng là cạnh tranh kịch liệt đến mức nào!

- Thông qua khảo nghiệm, vậy sau đây các ngươi sẽ trở thành đệ tử ngoại môn của Thanh Nguyên Tông, đệ tử ngoại môn, mọi người chỉ có thể ở trong tịnh xá dưới chân núi, sẽ có y phục và lệnh bài của riêng mình, mỗi người một tháng sẽ có một viên Nguyên Thạch hạ phẩm!

- Sau này sẽ có người dẫn các ngươi đến nơi ở của mình. Bây giờ, ta đọc đến tên ai thì người đó đi ra, những người này, đều sẽ thành đệ tử nội môn, thậm chí là đệ tử trung tâm, có thể tự do lựa chọn truyền thừa!

- Trầm Linh Nhi, thiên phú nhị phẩm thượng đẳng, biểu hiện rất tốt, làm đệ tử trung tâm, có thể lựa chọn một phong thủ tọa hoặc là một Thái Thượng Trưởng Lão làm sư!

Vẻ mặt Trầm Linh Nhi kiêu ngạo bước ra khỏi hàng, đứng ở bên cạnh Liễu trưởng lão, vẻ mặt khinh thường nhìn mọi người. Vẻ mặt những người này đều vô cùng hâm mộ, nhưng bọn họ cũng chỉ có thể hâm mộ mà thôi, dù sao đệtử thiên phú nhị phẩm cũng đã xem như là cực ít trong toàn bộ các đệ tử rồi!

Có tư cách nhận loại đãi ngộ này!

Bạn cần đăng nhập để bình luận