Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2320: Tề tụ ở Vĩnh Hằng Điện

- Tả Vương, đồ đệ Trớ Chú Chúa Tể.

Trong mắt đám người Vương Song xuất hiện sát ý!

- Ha ha, xem ra chúng ta tới cũng chưa muộn lắm.

Tả Vương cười nhạt một tiếng, nhìn vô số cường giả ở đây, không thèm để ý chút nào.

- Nếu đã tới, vậy cũng không cần đi!

Vương Song lạnh lùng mở miệng, một tên Tả Vương, bọn họ còn không để trong mắt.

- Ha ha, đây là khi dễ chúng ta ít người sao?

Lại một thanh âm vang lên, một đám thân ảnh xuất hiện lần nữa, cầm đầu rõ ràng là Lê Mông, lúc này, đối phương giống như đã triệt để khôi phục thương thế, hơn nữa còn có một chút tiến bộ, mang theo một đám cường giả xuất hiện ở đây!

- Lam Phong, Vương Song, chúng ta lại gặp mặt.

Lê Mông lạnh như băng nhìn bọn hắn, trong giọng nói tràn đầy sát ý. Lần trước bị mấy người Vương Song đánh trọng thương, kém chút ngay cả mạng cũng lưu lại, lần này hắn vừa lúc nhân cơ hội báo thù.

- Chỉ bằng các ngươi!

Khương Dao cười lạnh một tiếng, đối phương chỉ có hai tên cấp bậc Đế Tử, bọn họ bên này không tính nàng, cũng có năm vị, tuy rằng chiến lực hai người Tôn Ngôn và Vương Lâm chân chính so ra kém Vương Song bọn họ, nhưng thật sự liều mạng chưa hẳn không thể đánh một trận.

- Lại thêm chúng ta thì sao?

Lại một thanh âm vang lên, Thiên Tuyệt xuất hiện, cũng mang theo vô số dị vực thiên kiêu, giống như là Lôi Đình Chi Thần, khí tức kinh khủng tràn ngập.

Nhìn thấy thân ảnh này, trong mắt Thần Chiến bỗng nhiên xuất hiện một cỗ chiến ý vô song, muốn xé rách thương khung!

- Thiên Tuyệt!

Thần Chiến gầm nhẹ một tiếng.

- Không hổ là Chiến tộc, lúc trước hẳn là triệt để diệt tuyệt sinh cơ của ngươi..

Thiên Tuyệt lạnh lùng nhìn Thần Chiến, ánh mắt thâm thúy.

- Để ngươi triệt để đột phá đến Chiến Thần Quyết tầng thứ ba, là ta tính sai! Nhưng lần này, ta sẽ không cho ngươi cơ hội!

Số lượng thiên kiêu Dị Vực càng ngày càng nhiều, làm sắc mặt mấy người Vương Song đều nghiêm túc.

"Ong."

Bỗng nhiên, một đạo kiếm ý khủng bố xuyên qua tinh hà xuất hiện, giống như đại biểu chí tôn kiếm đạo trong thiên địa, một bóng người từ đằng xa xuất hiện, từng bước một mà đến, trực tiếp đứng ở bên phía đám người Vương Song.

- Kiếm Tử!

Mấy người Vương Song ngạc nhiên mở miệng.

- Ngại quá, ta tới muộn.

Kiếm Tử cười nhạt một tiếng, ở phía sau hắn cũng có một nhóm thiên kiêu cường giả ở phương vũ trụ này.

- Vô Lượng Thiên Tôn!

Một tiếng hét, hư không vỡ ra, đạo tử từ trong đó đi ra, đứng ở bên phía đám người Vương Song

- Xem ra ta tới muộn.

Một tiếng cười khẽ vang lên, Chu Vô Tâm cũng xuất hiện, một thân thanh sam giống như một gốc thanh liên, thoạt nhìn rất gầy yếu, nhưng tất cả mọi người không dám khinh thường đối phương.

"Ầm."

Đối diện, Dị Vực lần nữa xuất hiện một tôn cường giả đỉnh cao, Thiên Vũ, thân tử của Tuyệt Vọng Chúa Tể!

Nhân số bên mấy người Vương Song tuy nhiều, nhưng đạt tới cấp độ như Vương Song cũng chỉ ba người, thậm chí so ra kém bên phía Dị Vực.

"Đùng."

Một cỗ thời không chấn động xuất hiện, Thời Thương đánh nát hư không, xuất hiện ở đây.

Mặc dù trước đó cùng Thời Thương từng có không ít ân oán, nhưng trước mặt phải trái rõ ràng, tất cả mọi người vẫn được chào đón.

- Ha ha, xem ra mọi người đều đến đông đủ, như thế ta cũng không cần tìm từng người một.

Bỗng nhiên một tiếng cười khẽ vang lên, phía trước bốn người Thiên Vũ, Lê Mông, Tả Vương, Thiên Tuyệt, thân ảnh Áo Đô không biết khi nào đã xuất hiện, giống như lúc đầu đã ở đó.

Mấy người Vương Song nhìn đối phương, đối phương giống như hợp nhất cùng thiên địa, giống như là trung tâm vũ trụ, chỉ đứng ở nơi đó có vô số đại đạo rủ xuống, dường như tiếp nhận ca ngợi của thượng thiên.

- Thánh Giả, hắn đã đột phá đến cảnh giới Thánh Giả.

Bỗng nhiên, Thánh Tôn mở miệng, giọng nói vô cùng ngưng trọng, nhìn Áo Đô, giống như nhìn thấy một tôn tuyệt đại Thánh Giả.

Trên thực tế, Áo Đô đột phá đến cảnh giới Thánh Giả, lúc này tu vi đâu chỉ khủng bố, chỉ sợ là tuyệt đại Thánh Giả đều chưa hẳn có thể ngăn chặn đối phương!

Đám người Vương Song nghe vậy cũng cực kỳ chấn động, đối phương vậy mà nhanh như thế đã đột phá đến cảnh giới Thánh Giả, bọn họ còn ở cảnh giới Tôn Giả Bát Trọng Thiên, ở giữa kém hai cấp độ, muốn vượt qua là không có khả năng.

- Đúng rồi, đây là cường giả một phương của các ngươi, Sư Phạn, Vương Huyền, tu vi bọn họ không tệ, đáng tiếc, gặp ta.

Áo Đô mỉm cười, vung tay lên, hai cỗ thi thể xuất hiện, mọi người nhìn thấy, chính là Sư Phạn tới từ Minh Điện, Vương Huyền của Vương gia!

"Bùm."

Bên này của Vương Song, lập tức xuất hiện hai bóng người, một người chính là Quân Bất Quy, một người khác là Phật Tử.

Nhưng nhìn thân thể Phật Tử đã không còn một tia khí tức, ánh mắt mấy người Vương Song tối sầm lại.

Quân Bất Quy cũng không còn tiêu sái và thong dong ngày xưa, trở nên suy sút một chút.

- Bại tướng dưới tay, lần trước bị ngươi may mắn đào tẩu, bây giờ lại còn dám tới!"

Áo Đô nhìn hắn, lãnh đạm mở miệng nói.

- Sinh vì long, tử trấn tinh không, nếu lựa chọn con đường này, chính là đã không để ý sinh tử.

Quân Bất Quy bình tĩnh nói.

"Bùm."

Một đám lửa trống rỗng xuất hiện, trong đó xuất hiện một bóng người, chính là Tiêu Viêm, vị này là chí tôn thiên kiêu đến từ Bắc Tinh Vực.
Bạn cần đăng nhập để bình luận