Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 184: Phó tổng đội trưởng

“Hừm” trong lòng mọi người nháy mắt hít một ngụm khí lạnh, phó tổng đội trưởng, đây chính là đãi ngộ mà trước đó chưa có người nào có thể đạt được, ngay cả Lý Tân, cũng chỉ có chức vụ đại đội trưởng. Bởi vậy, bọn họ đều có chút chấn kinh Vương Song vậy mà coi trọng Hoàng Thiên Hằng như thế! Không khỏi đều có chút kinh ngạc nhìn về phía Hoàng Thiên Hằng!

Nhưng mà sau đó bọn họ lặng lẽ nhìn về phía đám người Lý Tân, Triệu Hân, Chương Nghiệp, Lý Tân là huynh đệ vào sinh ra tử với Vương Song, Triệu Hân là nữ nhân của Vương Song, Chương Nghiệp là Tiến hóa giả đầu tiên dưới chướng Vương Song, bọn họ vẫn chưa đạt được chức vị này, vậy mà bị một ngoại nhân đạt được, không biết bọn họ sẽ nghĩ như thế nào. Khiến người ta thất vọng là ba người vẻ mặt bình tĩnh nhìn về phía trước, dường như không chút để ý.

Tay Hoàng Thiên Hằng cũng hơi run, trong lòng kinh ngạc, mặc dù bản thân đã nghĩ đến Vương Song sẽ cho mình một chức vị, nhưng theo hắn nghĩ có thể là chức vụ đội trưởng hoặc tham mưu, không nghĩ tới trực tiếp cho mình chức vụ phó tổng đội trưởng. Như thế khiến cho cách nhìn của Hoàng Thiên Hằng đối với Vương Song có chút thay đổi.

Nếu như chức vị này đổi lại trước Mạt Thế, Hoàng Thiên Hằng nhất định sẽ chẳng thèm ngó tới, nhưng bây giờ, một người nắm trong tay vận mệnh của mấy trăm người lại khiến lòng Hoàng Thiên Hằng nổi lên gợn sóng. Nhưng mà mặc dù trong lòng cao hứng, nhưng sự khiếm nhường cũng nhất định phải có.

- Vương đội, như vậy không tốt lắm, ta vừa tới làm sao có thể đảm nhiệm chức vụ quan trọng như vậy chứ! Không ổn, không ổn!

Hoàng Thiên Hằng lắc đầu liên tục, vẻ mặt khước từ.

Sau lưng đám người Chu Ảnh vẻ mặt lo lắng, thủ lĩnh mình làm sao vậy, chức vị tổng đội trưởng đã dâng đến cửa rồi còn đẩy đi, chẳng lẽ không biết chức vị này đối với mình mà nói quan trọng đến cỡ nào sao!

Nhưng mà Hoàng Thiên Hằng lại giống như không nhìn thấy vẻ mặt cười khổ nhìn Vương Song.

Vương Song nhìn một chút, trừ Hoàng Thiên Hằng nói chuyện, những người khác không ai mở miệng không khỏi nhíu mày.

- Ta cho rằng đề nghị này của Vương đội rất tốt! Dù sao trước Mạt Thế Hoàng thúc cũng là một nhân vật phong vân, lần này lại mang theo mọi người liên hợp lại với nhau, gia tăng lực lượng của chúng ta, chức vị này do Hoàng thúc đảm nhận, ta không có bất kỳ ý kiến gì!

Lý Tân đột nhiên mở miệng, hấp dẫn lực chú ý với mọi người, Vương Song nhìn Lý Tân, sau đó khẽ gật đầu, Vương Song lộ ra ý cười, hiểu rõ người hiểu mình nhất là huynh đệ mình.

- Ta cũng đồng ý!

Triệu Hân cũng mở miệng biểu đạt ý kiến của mình.

Nhìn thấy Lý Tân, Triệu Hân tỏ thái độ, những người khác hiểu rõ chuyện này chỉ sợ đã là kết cục đã định, bởi vậy, đều mở miệng ủng hộ Hoàng Thiên Hằng.

Vương Song lộ ra mỉm cười, nhìn Hoàng Thiên Hằng:

- Hoàng thúc, ngươi đừng chối từ, chức vị này trừ ngươi ra không ai có thể nữa! Nếu như ngươi không tiếp nhận như vậy chẳng khác nào xem thường Vương Song ta cả!

Nghe thấy Vương Song nói như thế, Hoàng Thiên Hằng chỉ có thể tiếp nhận, trong lòng hiểu rõ ý tứ của Vương Song, muốn giải tán đội ngũ lần nữa thành lập đội ngũ mới, muốn dung nhập mọi người thành một nhà, suy yếu lực lượng của mình để chưởng khống thủ hạ! Chỉ sợ cũng bởi vì điều này, cho nên Vương Song mới có thể dùng một phó tổng đội trưởng đến trấn an lòng người.

- Đúng là hậu sinh khả uý!

Trong lòng Hoàng Thiên Hằng thở dài, cảm thấy bản thân dường như cũng có chút không đuổi kịp thời đại.

Đổng Châu vẻ mặt tràn đầy ý cười nhìn tất cả, từ đầu đến cuối chỉ nói mấy câu, nhìn Vương Song càng ngày càng lão luyện, trong lòng cũng cảm thán “Đúng là tre già măng mọc!”

- Tốt, nếu đã như vậy thì sắp xếp lại đội ngũ chúng ta một chút!

Vương Song nhìn mọi người, mở miệng nói.

- Có trò hay rồi!

Mọi người mừng rỡ, biết rõ đây mới là trọng tâm, hiểu rõ lần này Hoàng Thiên Hằng đến, chỉ sợ mọi người sẽ có biến động, có vài người có thể sẽ vì vậy mà thăng cấp, cho nên, tất cả mọi người đều âm thầm suy nghĩ trong lòng.

- Đại đội thứ nhất, đội trưởng vẫn là Lý Tân, nhưng mà phó đội trưởng là Đặng Mai!

Vương Song nhìn hai người:

- Các ngươi có ý gì không?

Lý Tân lắc đầu, hắn tin tưởng Vương Song, sắp xếp như vậy nhất định có dụng ý.

Đặng Mai nhướng mày, liếc Hoàng Thiên Hằng một chút, dường như đang hỏi thăm ý kiến của hắn, Hoàng Thiên Hằng có chút bất đắc dĩ, hiện tại tất cả mọi người là thủ hạ dưới tay Vương Song, ngươi lại nhìn ta như vậy, đây không phải để khiến ta khó xử sao. Mặc dù nghĩ như vậy, nhưng Hoàng Thiên Hằng vẫn hơi gật đầu, ra hiệu nàng đáp ứng.

Vương Song giống như không nhìn thấy, nhìn Đặng Mai, nàng ta là mỹ nữ Băng Sương.

- Không có ý kiến!

Đặng Mai thản nhiên nói.

- Tốt!

Vương Song không thèm để ý cười, tiếp tục nhìn những người khác:

- Đội trưởng đội thứ hai Chương Nghiệp, phó đội trưởng là Vương Trường Phong!

Vương Song nói, nhìn về phía người đứng sau lưng Hoàng Thiên Hằng, bọn họ đều là cấp dưới lâu năm của Hoàng Thiên Hằng, trước đó cũng là đám người bọn họ ra sức bảo vệ, Hoàng Thiên Hằng mới miễn cưỡng thoát được một kiếp.

Bạn cần đăng nhập để bình luận