Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1692: Vũ Thần chi huyết! (2)

- Cứ như vậy, tiểu tử kia chẳng phải có thể đáng bại Vũ Mục sao?

Trong không gian bí ẩn, một vị tinh chủ trưởng lão của Bạch gia nhìn một màn trước mắt, thán phục mở miệng nói.

- A a, Vương Song lĩnh ngộ Nhất kiếm hợp nhất, sức chiến đấu sẽ tăng lên gấp mấy lần, thậm chí có thể nói là không có địch thủ, nhưng đáng tiếc, hết lần này tới lần khác gặp người của bộ lạc Vũ Thần.

- Máu của hậu duệ Vũ Thần không đổ vô ích.

Nghe được lời nói lão tổ, trong mắt chư vị trưởng lão đều thoáng qua vẻ nghi ngờ, không hiểu lời lão tổ nói.

Những nơi khác đều vang lên tiếng bàn tán, bọn họ đối với Vương Song đột nhiên rất khiếp sợ, nhưng biết được rất nhiều bí ẩn tồn tại, lắc đầu một cái, vẫn không coi trọng Vương Song.

Trên chiến trường, thân thể Vũ Mục:

- Ầm…

Nặng nề ngã nhào trên đất, đầu gối nửa quỳ trên mặt đất, thân thể to lớn của hắn đang hồi phục một cách kinh người, rất nhanh khôi phục lại kích thước của một người bình thường.

- Tí tách…Tí tách...

Từng giọt máu tươi từ trên thân hình Vũ Mục rơi xuống, đầu rũ xuống một vết thương xuyên ngực, trong mơ hồ có thể thấy nhịp tim đập.

- Cái này, điều này sao có thể?

Mọi người chung quanh đều ngây ngẩn, bọn họ cũng cho là Vũ Mục thắng chắc, ai nghĩ tới Vương Song vậy mà sẽ nghịch thiên chuyển địa, trực tiếp dùng kiếm thuật đánh Vũ Mục trọng thương!

- Không thể nào, ta nhất định là đang nằm mơ!

Có người lắc đầu một cái, không muốn tin tưởng vào cảnh trước mắt mình!

- Vũ Mục sẽ không thua, hắn là thiên kiêu số một của bộ lạc Vũ Thần.

Có người tự lẩm bẩm, cho dù là thị vệ của Vũ Mục cũng kinh hãi nhìn một màn này, dường như cũng không thể nào tin nổi người mình tôn sùng như thần linh vậy mà sẽ bị trọng thương!

- Không thể nào, Thiếu chủ cả đời chinh chiến bất bại tuyệt đối sẽ không thua!

Tứ thúc thấp giọng hét.

Ánh mắt Dương Mạt kinh ngạc vui mừng nhìn một màn này, hắn không nghĩ tới sư huynh vậy mà bị giết đi sống lại, Vũ Mục bị kiếm quang làm cho trọng thương!

- Sư huynh làm tốt lắm, cố gắng lên, giết chết người này!

Dương Mạt ở phía xa hét lớn, cả đời này lần đầu tiên hắn hét lớn đến như vậy, nhưng lại thu hút tới đông đảo ánh mắt ghét bỏ.

Vương Song đứng ở giữa không trung, nghiêm nghị nhìn Vũ Mục, từ trên người của đối phương, hắn lại nhận ra được sự uy hiếp.

Không biết lúc nào, đất trời này không khí này đang dần dần thay đổi, thân thể Vũ Mục chậm rãi đứng dậy, trên người hắn từng giọt huyết dịch chảy xuống, nhỏ giọt xuống đất, không, nói chính xác, còn có một chút dấu vết tựa như bị một loại lực lượng vô danh ngăn cản.

- Máu tươi của hậu duệ Vũ Thần không bao giờ đổ vô ích!

Thanh ấm trầm thấp dần dần vang lên, Vũ Mục ngẩng đầu lên, nhìn xa xa về phía bóng người Vương Song trong không trung, từng tia huyết dịch đang sáng lên, giống như từng viên kim cương vậy.

Từng tia lực lượng thần bí có trong huyết dịch xuất hiện, mấy chục giọt máu chậm rãi bay về hướng Vương Song, quy tắc thần bí bộc phát, Vương Song thậm chí không phản ứng kịp, máu đỏ tươi bao phủ lấy Vương Song!

Máu tươi bao vây Vương Song, hắn cảm nhận được một loại lực lượng kinh khủng, đây là một loại có thể luyện hóa đất trời, càn khôn đều phải tránh lui!

Đây là lực lượng thuộc về Vũ Thần, đến từ huyết mạch kiêu ngạo nhất, không nhận thua, cả đời kiêu ngạo, bất bại!

Đúng như Vũ Mục nói, máu tươi của hậu duệ Vũ Thần sẽ không đổ một cách vô ích!

Mấy chục giọt máu cùng nhau sáng lên, lần lượt đan chéo vào nhau, tạo thành một trận luyện hóa đất trời, giống như là một biển máu, có một loại luyện hóa lực đáng sợ đến kinh khủng.

- Ầm…ầm…

Trong mơ hồ có ngàn vạn mặt trời nổ tung, vô số thần linh phạm xướng, các loại lực lượng bùng nổ, muốn đánh chết Vương Song!

- Mở ra!

Vương Song biến sắc, Thương long đao trong tayvung lên, lần nữa người và đao hợp nhất, muốn chém đứt!

Ánh đao sáng chói dường như có thể thiêu đốt bầu trời, đun sôi biển cả, nhưng khi đối đấu với trận biển máu này lại cưỡng ép cả trở dùng đao lại.

- Vô dụng, Vũ Thần đích tôn không thể khinh thường, Vương Song, hôm nay ngươi nhất định phải chết!

Vũ Mục cười lạnh một tiếng, trên người đầy vết thương và sẹo đang dần hình thành, đặc biệt là nơi ngực, một đao trước đã xuyên thủng vết thương đang hồi phục với một tốc độ kinh khủng.

Theo lời hắn, hàng chục giọt máu sáng lên, bao phủ lấy Vương Song ở bên trong.

Vương Song cảm nhận được lực cực kỳ mạnh mẽ đang lao về phía mình, dường như muốn luyện hóa mình vậy.

- A…a…a…

Vương Song rống to, cả ngườ gào thét, trên thân hình mọc đầy sao, hắn đang dốc hết sức chống chọi lại lực lượng thần bí trong cơ thể của mình!

Nhưng vô dụng huyết mạch trực tiếp xuyên thủng phòng ngự của Vương Song, thẩm thấu vào trong cơ thể hắn, ý đồ làm máu trong cơ thể Vương Song bốc hơi.

Đến cuối cùng, máu của Vương Song cũng bị máu của Vũ Thần thấm vào.

- Ong…ong…

Bỗng nhiên, sâu trong tâm trí Vương Song, tam thế thân biến thành hạt giống chấn động một cái, một sự dao động vô hình chập chờn xuất hiện, màu đỏ của dòng máu bị ảnh hưởng bởi sự dao động này, giống như là mèo con thấy chuột vậy, muốn chạy trốn, nhưng theo cuốn đạo thần bí ánh sáng, huyết dịch còn đường lui về phía sau trực tiếp biến mất, bị cuốn trực tiếp vào Vương Song của quá khứ từ người hóa thành hoa sen.

Bạn cần đăng nhập để bình luận