Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 211: Cảnh tượng mới

Vương Song thấy vậy mỉm cười giải thích một chút về thân phận của hai người.

- Đây là Liễu Thanh Thanh, tạm thời làm việc ở đây.

Đối với Liễu Thanh Thanh, Vương Song chỉ nói sơ lược qua, sau đó giới thiệu Dư Quang Trung với mọi người:

- Đây là Dư Quang Trung, giáo sư Dư, là một chuyên gia về vũ khí!

- Cái gì, chuyên gia vũ khí!

- Thật sao?

Tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc nhìn nam tử đang thành thật ngồi trên ghế, giống như rất khó tưởng tượng một người bình thường như vậy lại là nhân tài bọn họ cần nhất!

Hiện giờ vũ khí vẫn đang là một thiếu hụt rất lớn, có ra mà không có vào, cho dù có nhiều đạn đến đâu thì một ngày nào đó cũng sẽ dùng hết, cho nên tất cả mọi người đều vô cùng khát khao có được cách chế tạo ra đạn.

Hiện tại là nghe được xuất hiện một chuyên gia vũ khí ở ngay trước mặt bọn họ, mới khiếp sợ như vậy!

Vương Song quan sát sắc mặt kinh ngạc của mọi người, khóe miệng lộ ra nụ cười quay đầu nhìn về phía Tô Vi:

- Tô Vi, chào hỏi giáo sư Dư một chút đi, về sau ngươi hãy phụ trách liên hệ với giáo sư Dư!

Trong lòng mọi người chấn động, có một số người biết năng lực của Tô Vi, ánh mắt không khỏi lóe lên ánh sáng nhìn Dư Quang Trung.

Tô Vi nhìn ánh mắt Vương Song trong lòng cũng giật mình, điều chỉnh lại tinh thần mỉm cười tiến lên tiếp đón đối phương.

- Xin chào giáo sư Dư, ta là Tô Vi, Vương đội trưởng bảo ngươi là chuyên gia vũ khí không biết là ngươi phụ trách nghiên cứu về loại vũ khí gì?

Trong ánh mắt Tô Vi mơ hồ hiện lên vẻ kinh ngạc nhìn Dư Quang Trung, nhẹ nhàng hỏi, nghe được giọng nói của nàng, ánh mắt Dư Quang Trung trong phút chốc giống như dại ra, trả lời có chút máy móc:

- Là cách chế tạo đạn, ta chủ yếu nghiên cứu về tham số, tính năng của viên đạn... ...

Giáo sư Dư nói một hồi giống như máy hát đang mở, thao thao bất tuyệt giới thiệu với mọi người kiến thức chuyên môn của bản thân, những người ở đây nghe như thấy sách trời, có thể bảo bọn họ chiến đấu, nhưng loại việc cần kiến thức chuyên môn gì đó, không ai trong bọn họ có thể nghe hiểu!

Tuy nghe không hiểu nhưng trong lòng mọi người cũng nhẹ nhàng thở ra, ít nhất người kia không nói dối!

Trong lòng Vương Song cũng thở phào nhẹ nhõm, ý bảo Tô Vi ngừng lại dị năng của nàng, Tô Vi hiểu ý lập tức gật đầu, dần khôi phục lại ánh mắt bình thường, những dao động kỳ dị kia cũng biến mất theo, Dư Quang Trung giống như vẫn chưa nói hết.

- Ta vừa nói đến đâu rồi?

Nghe được lời Dư Quang Trung, Vương Song cười mở miệng:

- Giáo sư Dư, người không cần phải nói nữa, ngươi nói những người quê mùa như chúng ta nghe không hiểu!

Nghe câu nói của Vương Song, giáo sư Dư có chút xấu hổ cười hai tiếng.

Hoàng Thiên Hằng đột nhiên mở miệng:

- Giáo sư Dư, ngươi nói ngươi phụ trách về chế tạo viên đạn, như vậy thì ngươi có cách nào để chế tạo đạn sao?

Nghe vậy ánh mắt mọi người đồng loạt nhìn về phía Dư Quang Trung, biết hắn nói là thật, nhưng nói là một chuyện làm được hay không lại là chuyện khác, hiện giờ đạn vẫn luôn là vấn đề nan giải khiến mọi người phiền muộn, cũng là vấn đề quan trọng nhất cần giải quyết trước.

Vương Song cũng gắt gao nhìn Dư Quang Trung, hiểu biết là một chuyện nhưng năng lực thật sự của người kia như thế nào vẫn là vấn đề mà tất cả mọi người đều muốn biết.

Bị ánh mắt mọi người nhìn chằm chằm vào mình, tâm lý Dư Quang Trung cũng trở lên căng thẳng, biết đây chính là mấu chốt bản thân có thể có được trọng dụng hay không, cái bọn họ cần chính là một chuyên gia có thể chế tạo đạn cho súng chứ không phải một người chỉ biết nói suông ngoài miệng, nếu không thể hiện ra một chút giá trị của bản thân, e là không thể tiến vào trung tâm thế lực của Vương Song, lại càng không có được chút địa vị nào.

Vừa nghĩ đến đây, Dư Quang Trung cắn răng bất chấp nói:

- Chỉ cần có máy móc, có người thì ta tin có thể lập tức chế tạo được!

Ánh mắt mọi người sáng ngời, Hoàng Thiên Hằng tiếp tục hỏi:

- Nếu vậy hiện tại điều kiện của chúng ta có thể chế tạo được không?

- E là không được, chế tạo đạn là một kỹ thuật đòi hỏi độ chính xác cao, không thể có một chút sai lầm, những máy móc cần thiết trong tiểu trấn này không hề có, cho dù có cải tiến cũng không có vật liệu để chế tạo!

- Ít nhất cũng phải vào trong huyện thành, sau đó ta sẽ tiến hành cải tiến một số máy móc, miễn cưỡng có thể tạo ra một số đạn thô!

Dư Quang Trung phủ định suy nghĩ của Hoàng Thiên Hằng.

- Được rồi, hiện giờ việc chế tạo đạn không cần vội, chúng ta có thể nói sau.

Vương Song nhìn Hoàng Thiên Hằng còn muốn tiếp tục hỏi, trực tiếp ngắt lời, nhìn mọi người xung quanh, mở miệng nói:

- Bây giờ giáo sư Dư chính là cố vấn vũ khí của chúng ta, tất cả đều được đãi ngộ giống như đội trưởng!

- Đợi sau này có thể chế tạo ra đạn, đãi ngộ có thể cao hơn!

Mọi người nghe vậy không ai có ý kiến khác, những nhân tài đặc biệt này mỗi một thế lực đều cần họ, loại đãi ngộ này thậm chí còn có cảm giác nhân tài có chút không được trọng dụng, nhưng quy mô bọn họ rất nhỏ chỉ có thể làm được đến vậy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận