Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 733: Liên lạc với thành phố Nam Giang (2)

Cầm điện báo, phía trên chỉ có một câu:

- Ta ở tỉnh Đông Bắc của thành phố Thiên Thủy! Vương Song!

Đổng Châu xem hết, không nói gì, sau đó giao điện báo cho bọn người Triệu Hân.

Bọn người Triệu Hân lấy lại tinh thần,

Nhìn chữ trên điện báo, im lặng, dù sao cũng chỉ là một cái điện báo, mặc dù là tên của Vương Song, nhưng là bọn họ cũng không dám tùy tiện tin đây thật sự là Vương Song.

- Tỉnh Đông Bắc, thành phố Thiên Thủy? Hình như ta nhớ đây là thành phố gần dãy núi Đại Hưng nhất!

Đổng Châu tự lẩm bẩm.

- Không sai, chính là chỗ đó, lúc trước ta có đi qua một lần, cách chỗ của chúng ta khoảng chừng hơn hai ngàn dặm đường! Nếu như thật sự là Vương Song, sao lại đi xa như vậy!

Thái Hiểu cũng nói một câu, chính nàng trước kia thân là người dẫn chương trình, cần đi khắp nơi tìm cảnh trí, vừa hay thành phố Thiên Thủy gần dãy núi Đại Hưng nhất, nàng lúc ấy cũng là dùng dãy núi Đại Hưng làm cảnh trí, phát sóng trực tiếp liên quan tới rừng rậm.

- Bất luận có phải là thật hay không, chúng ta đều phải phái người đi thăm dò một chút.

Triệu Hân hít sâu một hơi, nhìn mọi người:

- Hắn là thành chủ của Thiên Chi Thành, nếu như hắn đã gửi tin tức đến, chúng ta cũng nhất định phải đi xem thử là thật hay giả, nếu như là thật, chúng ta phải đưa Vương Song trở về! Nếu như là giả, dám lừa gạt chúng ta, người này nhất định phải bị giết!

Nói xong lời cuối cùng, giọng nói của nàng lạnh lẽo vô cùng.

- Thế nhưng là chúng ta phái ai đây, cần phải biết nơi này của chúng ta chỉ có một mình Thu Ảnh Đồng là Tiến Hóa Giả nhất giai, mà muốn phải vượt qua hai ngàn dặm đến thành phố Thiên Thủy, không có cường giả nhất giai không được cho dù là Tiến Hóa Giả cấp chín cũng chưa hẳn có thể bình an đến thành phố Thiên Thủy!

- Nhưng mà, Thu Ảnh Đồng không thể rời khỏi, nếu không thì, không có cường giả nhất giai trấn thủ, rất dễ xảy ra vấn đề!

Những người khác đưa ra nghi vấn, bây giờ Thành phố Nam Giang trăm công nghìn việc, may mắn có nhiều người ở Thiên Chi Thành giúp đỡ, hiện tại mới khôi phục được một chút khung cảnh ban đầu của thành phố Nam Giang, cho dù như vậy, cũng dẫn đến không ít thế lực ngấp nghé, muốn nhất chính Tiến Hóa Giả nhất giai bọn họ rời khỏi, như vậy thành phố Nam Giang chắc chắn sẽ trở nên bất ổn.

- Lần này, ta tự mình đi, ba người Thu Ảnh Đồng, Tô Vũ, Lý Tân đi theo ta!

Triệu Hân đột nhiên nói như thế.

- Không được, chuyện này quá nguy hiểm, ngươi không thể tự mình đi, Thu Ảnh Đồng phải trấn thủ thành phố Giang Nam, các thế lực khác mới không dám hành động thiếu suy nghĩ, nàng ấy không thể rời khỏi!

Đổng Châu nghe vậy, lập tức phản đối.

Cả đường đi hơn hai ngàn dặm, ai biết nửa đường có bao nhiêu nguy hiểm, lỡ như Triệu Hân xảy ra chuyện, đó chính là một chuyện vô cùng phiền phức, cần phải biết, mặc dù bây giờ đẳng cấp của Triệu Hân chỉ có cấp tám, nhưng mà Trị Liệu Thuật của nàng lại là có thể trị khỏi bất kể thương thế gì dưới nhất giai, chỉ cần người vẫn còn một hơi thở, là có thể cứu sống được, có thể so với trái cây sinh mệnh cỡ nhỏ.

Tiến Hóa Giả nàng cứu được hơn mười mấy người, cống hiến cho Thiên Chi Thành cực kỳ to lớn, nhất định không thể xảy ra chuyện gì!

Hơn nữa Thu Ảnh Đồng chính là Tiến Hóa Giả nhất giai duy nhất của Thiên Chi Thành, một khi rời khỏi, mấy thế lực kia của tỉnh Đông Sơn nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội này.

- Đổng di, ngươi không cần lo lắng cho ta, có bọn Tô Vũ, Thu Ảnh Đồng, ta sẽ không có chuyện gì đâu.

Triệu Hân cười nhạt một tiếng:

- Về phần chuyện nhất giai chiến lực, ta sẽ thương lượng với con sủng vật Long Quy kia của Vương Song một chút, để nó tạm thời bảo vệ thành phố Nam Giang chắc là không có vấn đề.

- Lần này, chúng ta sẽ đi nhanh về nhanh, ít người, hành động cũng thuận tiện!

Nghe vậy, mọi người cũng đều không nói gì nữa, các nàng cũng biết tính cách của Triệu Hân, một khi quyết định chuyện gì, rất ít người có thể thay đổi!

- Việc này không nên chậm trễ, lập tức phái người gọi ba người bọn họ tới, hôm nay lập tức xuất phát, cùng lắm là trong thời gian ba ngày, chúng ta có thể đuổi tới đó, khoảng chừng một tuần lễ, trong khoảng thời gian này, sẽ vất vả cho các ngươi rồi Đổng!

Triệu Hân dặn dò, lập tức nhìn Đổng Châu, nói khẽ.

Đổng Châu gật đầu:

- Yên tâm, có ta ở đây, thành phố Nam Giang chắc chắn sẽ không loạn!

Vương Song đi ra sau khi gửi xong điện báo, sắc mặt bình tĩnh không lay động, hắn tin rằng bọn người Triệu Hân khi nhận được tin tức sẽ đến tìm mình, không phải hắn không muốn đi, mà hắn có một ý nghĩ, nếu như có thể thành công, không chỉ có tỉnh Đông Sơn, thậm chí toàn bộ Trung Đông bộ của Hoa quốc tương lai sẽ thuộc về bọn hắn.

Đương nhiên, bây giờ nói chuyện này, thời gian vẫn còn sớm, còn cần phải từ từ tính toán.

Sau khi đi ra, nhìn thấy Triệu Nhược Nam đang chúc mừng Hồ Văn Văn, không nhịn được cười một tiếng, vào tham dự.

Ngày thứ hai, Vương Song nhìn ba thân thể mềm mại trên giường, bất giác mỉm cười.

Bạn cần đăng nhập để bình luận