Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1399: Long Điêu (3)

- Rầm!

Vương Song dường như đi vào một mảnh Kỳ Dị Kỳ Dị Không Gian, trong không gian này bị Hỗn Độn bao vây nhưng mà Vương Song lại nhìn thấy trong Hỗn Độn có một bóng người mơ hồ, không thấy rõ dáng vẻ cụ thể!

Vương Song nhìn thấy thân ảnh này trong nháy mắt phát giác được một cỗ uy hiếp cự đại, trong lúc mơ hồ, dường như nhìn thấy nhất tôn tuyệt đại Đế giả.

- Long Hổ Ấn!

Hỗn Độn cuồn cuộn, đạo này thân ảnh mơ hồ hành động, một đạo tiếng quát khẽ vang lên, giống như Đại Đạo Thần m, lại dường như rồng ngâm hổ gầm.

Một đạo cự đại ánh sáng ấn ra hiện, tản ra một cỗ khí trong Vạn Thú Chi Vương, ánh sáng ấn tang thương, khoảng chừng vạn trượng, lập tức oanh ra, phía trước không gian trong nháy mắt bị oanh nát, vô số Hư Không Loạn Lưu xuất hiện, Trật Tự Thần Liên “rầm rầm- xuất hiện.

Nhìn thấy nữ khí khủng bố của nó Vương Song không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh!

- Thế nào, môn thần thông này thế là một trong đỉnh cấp Yêu Tộc Đỉnh Cấp Thần Thông, nghe nói là một vị vô thượng cường giả sáng tạo lúc tuổi còn trẻ, không biết lưu truyền qua bao nhiêu kỷ nguyên, đỉnh cấp đại tộc trong Yêu Tộc gần như đều có cả!

Tiểu Hắc Miêu mở miệng cười:

- Nhưng mà, có thể tu luyện thành công hay không cuxgn khó nói.

- Được rồi, xem như phí nhập dụng đi!

Vương Song nghe vậy, hài lòng gật đầu, xem như đáp ứng yêu cầu của Tiểu Hắc Miêu.

- Yên tâm, mặc dù hiện tại Thất Ca ta đã đi thân thể, nhưng vẫn có chút năng lực, chắc chắn sẽ không kéo các ngươi lui lại!

Tiểu Hắc Miêu thề son sắt mở miệng.

- Thất Ca Thất Ca, bây giờ ngươi cũng chỉ là một Tiểu Hắc Miêu!

Tiểu Không cười lạnh một tiếng:

- Sau này gọi ta là Tiểu Thất cũng được!

- Ha ha, Tiểu Thất, cái tên này hay đấy!

Nghe vậy, Vương Song cười rộ lên.

Sau khi cười xong, Vương Song lần nữa hiếu kỳ mở miệng:

- Tiểu Thất, làm sao để giúp ngươi khôi phục thân thể?

Tiểu Hắc Miêu nghe vậy, cũng không quan tâm mình bị người ta gọi là Tiểu Thất, con mắt chớp động từng đạo từng đạo lộng lẫy, vội mở miệng, thực ra là một đống lớn dược tài trân quý, làm cho Vương Song cảm thấy đầu choáng váng hoa mắt!

- Nhiều bảo vật trân quý đến cực hạn như vậy, ngươi cho răng ta là Bảo Khố sao.

Vương Song im lặng nhìn đối phương.

- Yên tâm, bảo vật khôi phục thân thể ta đã có một ít rồi, được ta giấu ở trong một tòa phủ đệ, nhưng trong đó có mấy loại trân bảo trân quý nhất, vẫn phải đích thân đi tìm!.

Tiểu Hắc Miêu mở miệng.

- Trong đó có một loại chính là Thần Linh hoa! Loại Thần Dược này chỉ ở trong cấm địa mới có, đồng thời chỉ sinh trưởng ở Đọa Nhật Lĩnh!

Ánh trăng bao phủ khắp nơi, Nguyệt Hoa như nước vung vãi, khiến cho mảnh đại địa huyết sắc này phủ thêm một tầng ngân sắc.

Mặt đất đỏ tươi như máu, dường như bị máu tươi thẩm thấu, lộ ra một cỗ sát phạt huyết tinh vô tận.

Cát đá khắp nơi trên đất, có từng tòa núi đá cao lớn, đắm chìm trong một cỗ huyết sắc, giống như mộ bia.

Ở nơi này, một cỗ nhiệt độ cực kỳ kinh người dường như vĩnh hằng.

Thân ảnh Vương Song chậm rãi đi tren phiến đại địa này, tốc độ cũng không quá nhanh, chậm rãi tiến lên, mà trên đầu vai, còn có một con Tiểu Hắc Miêu đang ngồi xổm, đôi mắt tròn vo không ngừng chuyển động, dường như đang đánh chủ ý xấu gì.

- Đọa Nhật lĩnh, nghe nói đã từng có Đại Nhật rớt xuống, trong vòng vạn dặm nháy mắt bị đốt rụi, sau đó không biết vì sao, nơi này hoàn toàn bị hóa thành một vùng cấm địa, nhiệt độ khủng bố đó cũng không khuếch tán ra nưa.

Tiểu Thất giải thích cho Vương Song một số tin tức liên quan tới Đọa Nhật Lĩnh.

- Nghe nói, đã từng có nhân vật cấp bậc bá chủ trong Tôn Giả muốn đi thăm dò tìm hiểu ngọn ngành, kết quả tiến vào địa phương trọng yếu nhất, không còn thấy đi ra nữa, có người từng nghe thấy một tiếng tiếng kêu thảm thiết kinh thiên, từ đó về sau, không có người nào dám vào thâm nhập hạch tâm chi địa nữa.

- Nhưng mà mặc dù Đọa Nhật Lĩnh có nhiệt độ cao đến đáng sợ, nhưng cũng hình thành một loại hoàn cảnh đặc thù, thai nghén vô số Thần Dược Linh Bảo, Thần Linh hoa chính là một loại đỉnh phong trong đó, loại Thần Dược này, ẩn chứa lực lượng cực kỳ bá đạo, có Điểm Thạch Thành Kim, lực lượng tử cực sinh sôi, cho nên cũng được xưng là Thần Linh hoa, cho dù một vị Tôn Giả trọng thương ngã gục, chỉ cần ăn một gốc Thần Linh hoa, cũng sẽ nháy mắt khôi phục lại đỉnh phong, thậm chí có khả năng tiến thêm một bước!

Nghe vậy, Vương Song cũng vô cùng kinh ngạc loại Thần Dược này vẫn là lần đầu tiên nghe thấy:

- Vậy loại Thần dược này sẽ có ở đâu chứ?

- Hắc hắc, trước đó ta ở chỗ này độ kiếp, đã từng cảm nhận được một tia khí tức của Thần Linh hoa, nhưng loại Thần Dược này thuộc về cấp bậc Dược Vương, có linh trí của mình, có thể hành tẩu khắp nơi, hiện tại, ta cũng không rõ ràng nó ở nơi nào.

Tiểu Thất có chút xấu hổ mở miệng.

Vương Song bất đắc dĩ lắc đầu, hắn biết con Long Điêu này, không đúng, là Hắc Miêu này không đáng tin cậy mà.

- Nơi này áp lực vậy mà lại mạnh lên chút xíu rồi, dường như càng vào trong, loại áp lực này càng mạnh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận