Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 256: Tin bất ngờ!

Nhưng Thu sư trưởng lại không có gì là kinh ngạc, nhìn thấy người tới, lộ ra ý cười nhẹ nói:

- Tào lão đệ, tin tức có chút gấp ấy mà, đang chuẩn bị thông báo với ngươi đây!

Một đám người bước vào đại sảnh, Vương Song đột nhiên trừng to mắt, phát hiện những người này lại chính là những người mà mình đã quen từ lâu, Tào Quân đứng đầu tiên, còn có Vương Lệ đứng ở bên cạnh từng là thị trưởng thành phố Giang Nam, ngoài ra còn còn Vu Chi Thu, Khang Bình đi ngay phía sau, hai người này đã từng là nhân vật phong vân dậm chân một cái là cả thành phố Giang Nam đều phải chấn động.

Đám người Tào Quân vừa tiến vào còn chưa nói gì, thì đột nhiên phát hiện Vương Song ở một bên, lời muốn nói ra lập tức bị chặn ngay trong miệng.

- Là ngươi?

Tào Quân ngạc nhiên nói. Nghĩ đến chuyện trước kia đám người bọn họ chạy ra khỏi thành phố Giang Nam, Vương Song vừa lúc mang theo người giâm nhập vào đó, may có hắn tạo cho một con đường để trốn thoát, nếu không, bọn họ thật sự sẽ có nguy cơ toàn quân bị diệt, lúc ấy bọn họ còn mời hắn cùng đám người bọn họ rời đi, nhưng Vương Song không để ý đến, trực tiếp xâm nhập vào thành phố Giang Nam đang vô cùng nguy hiểm!

Bây giờ đột nhiên nhìn thấy Vương Song, nghĩ đến tin tức mình vừa nhận được, trong lòng không khỏi nảy sinh một chút kinh hỉ,

- Hắn chính là Người Tiến Hóa đã giết Thú Liệp Giả kia sao?

Nghĩ đến thực lực của Vương Song, bọn họ lại càng khẳng định suy nghĩ trong đầu.

Những người khác cũng nhận ra Vương Song, dù sao cảnh tượng lúc trước thật sự vô cùng nguy hiểm, bọn họ thiếu chút nữa đã vùi thân trong đàn Zombie, may mà có Vương Song giúp đỡ, bọn họ mới có thể thoát được một mạng, cho nên ấn tượng đối với Vương Song vẫn còn rất sâu sắc.

Đặc biệt là ba người Đường Long, Tùy Thành, Tống Quang Minh ở phía sau, bây giờ bọn họ đã trở thành Người tiến Hóa cấp bảy, giờ nhìn thấy Vương Song, nghĩ đến tin tức vừa mới nhận được, chính nam nhân này đã giết chết Thú Liệp Giả khủng bố mà đám người bọn họ đã phải thảm bại, tuy nguyên nhân lớn trong đó đều là đạn pháo, nhưng cũng cảm nhận được thực lực của Vương Song rất khủng khiếp.

Một cỗ chiến ý không khỏi xuất hiện trong ánh mắt, bọn họ nhìn Vương Song, dường như muốn thử tranh cao thấp!

- Không ngờ ở đây có thể gặp được các ngươi!

Tào Quân khôi phục lại biểu tình kinh ngạc rất nhanh, nhìn Vương Song tươi cười nói.

Vương Song cũng tươi cười, nhìn Tào Quân,

- Tào bí thư, lần trước từ biệt vội vàng, không ngờ ở đây lại có thể gặp mặt!

Thu sư trưởng thấy hai người bọn họ quen biết nhau, không khỏi khinh ngạc,

- Lão Tào, ngươi biết tiểu Song sao?

Tào Quân quay đầu, cười nói:

- Đâu chỉ quen biết, còn nhớ chuyện ta đã nói với ngươi không, lúc bọn ta rời đi gặp phải một đàn Zombie vây quanh, may mắn vị tiểu huynh đệ này ra tay cứu chúng ta, nếu không có hắn, e rằng giờ đã đã phải vùi mình trong đàn Zombie kia rồi!

- Tên của hắn đến giờ ta còn không biết, chỉ có thể gọi là tiểu huynh đệ này, tiểu huynh đệ nọ! Còn chưa hỏi tên của vị tiểu huynh đệ đây?

Tào Quân nói xong lại chuyển hướng nhìn sang Vương Song, có chút xấu hổ hỏi, dù sao đây cũng là ân nhân cứu mạng của đám người bọn họ, đến cả tên cũng không biết, chuyện này thật sự có hơi khó coi.

Vương Song cười, không để ý nói:

- Ta tên là Vương Song, Tào bí thư có thể gọi ta à tiểu Song!

- Ha ha, được, tiểu Song, ta sẽ không khách khí, nghe nói lần này ngươi giết Thú Liệp Giả, đây chính là một đại ân với bọn ta rồi, ta phải cảm ơn tiểu Song ngươi đã hai lần giúp đỡ!

Tào Quân ha ha cười, cũng trực tiếp mời Vương Song, lời vừa nói ra, khiến cho đám người Trầm Phong, Chu Ảnh đều biến sắc.

- Không được.

Trầm Phong gấp gáp không thôi, bước lên một bước nói, vừa dứt lời, ánh mắt mọi người đều nhìn qua, trong ánh mắt bọn họ có chứa sự nghi hoặc, phẫn nộ, có ngạc nhiên và nhiều cảm xúc khác nữa, ánh mắt đám người Tào Quân nhìn về phía Trầm Phong, dường như đang muốn hỏi tại suy, tuy không nói ra, nhưng uy áp mà ở trên người bọn họ lại khiến những Người Tiến Hóa ở đây phải căng thẳng!

- Ha ha, Trầm Phong vừa rồi chỉ không biết lựa lời một chút thôi, Tào lão đệ, ngươi tuyệt đối đừng trách móc hắn ha!

Vẫn là Thu sư trưởng lên tiếng, hóa giải không khí xấu hổ này.

- Đúng rồi, không phải ngươi muốn mời tiểu Song sao, không thì thế này đi, mọi người chúng ta đều ở đây cả, vậy mình làm ở đây luôn đi, ta mời khách để cảm ơn tiểu Song đã ra tay giúp đỡ!

Thu sư trưởng tiếp tục nói.

- Cũng được, nếu đã như vậy, thì phiền Thu lão ca rồi!

Tào Quân gật đầu, một khi hắn đã nói như vậy, cho dù là Vương Lệ, hay đám người Vu Chí Thu, Khang Bình đều không nói gì cả, rõ ràng là dựa vào Tào Quân làm chủ.

Vương Song nhìn thấy cảnh tượng dường như vô cùng hài hòa này, trong lòng cũng có chút cạn lời, hai phe này, một phe là hệ thống quân đội, một phe là hệ thống chính phủ, bây giờ phe nào cũng không dễ chọc, bản thân lại bị cuốn vào, e rằng không thể chiếm được chỗ tốt nào rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận