Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1040: Lại quay về Đại Hưng sơn mạch

Nghĩ đến chuyện này, Đàm Long trong lòng cười khổ, biết Vương Song tuy rằng dễ nói chuyện, nhưng hắn như vậy không khỏi có chút ý vị không để Vương Song vào mắt, hắn có thể cho mình thứ này, nhưng mình trực tiếp lấy đi lại là một chuyện khác!

- Khụ khụ, cái độn phù này vẫn là giao cho ngươi đi, ta cũng không cần!

Đàm Long nhanh chóng lấy độn phù ra, giao cho Thu Ảnh Đồng.

Thu Ảnh Đồng có chút kinh ngạc nhìn thoáng qua Đàm Long, trong ánh mắt hiện lên một ý cười, lập tức cầm lấy phù giấy màu vàng .

Sau đó khí tức trên người mọi người đều bình tĩnh lại, dần dần thu liễm khí thế của mình, sau đó bọn họ lập tức nhìn về phía đám người Tào Lệ đang bước tới.

- Thu tiểu thư, ta đã dựa theo yêu cầu của cô, khuyên hàng tất cả những người khác trong căn cứ, ngoại trừ một số ít người không muốn ra, những người phía sau ta đều là Tiến Hóa Giả nguyện ý gia nhập thành phố Giang Nam!

Tào Lệ nhìn đám người Thu Ảnh Đồng cười khẽ, nói.

Mà đám người phía sau nàng cũng đều vội vàng chào hỏi đám người Thu Ảnh Đồng, bọn họ đều biết đám người Thu Ảnh Đồng, địa vị của những người này ở thành phố Giang Nam có thể nói chỉ đứng sau Vương Song, lúc này đây nếu không phải vì đối phó Hầu Phong, chỉ sợ cũng sẽ không liên thủ đối phó một người!

- Ồ, còn có người không muốn!

Đám người Thu Ảnh Đồng nghe vậy sắc mặt trầm xuống, nhìn về phía Tào Lệ, hỏi:

- Là ai không muốn, bây giờ đang ở đâu?

Tào Lệ cười khẽ một tiếng, vỗ vỗ tay, trong đám người phía sau đi ra hai người, kéo ra hai tên gia hỏa bị trói chặt.

- Đây là Trầm Khiếu, còn có một người là Điền Phi, bọn họ đều là tử trung với Hầu Phong, bọn họ không muốn gia nhập thành phố Giang Nam, còn muốn giết ta, bị những người khác chế phục!

Tào Lệ lạnh nhạt kể lại mọi chuyện.

- Tào Lệ, tiện nhân ngươi, dám phản bội đại ca!

Vẻ mặt Trầm Khiếu phẫn nộ nhìn Tào Lệ, như thế nào cũng không ngờ tới Tào Lệ lại phản bội lão đại trước.

- Tiện nhân! Ngươi sẽ chết không yên thân!

Bên kia, Điền Phi cũng tức giận mắng Tào Lệ.

Hàn quang trong mắt Tào Lệ chợt lóe, một bên đã có người động thủ trước, hung hăng tát ra, "chát" một tiếng, đánh vào mặt đối phương, lập tức gương mặt hai người này trong nháy mắt sưng đỏ lên.

- Làm càn, các ngươi nối giáo cho giặc, còn dám ở chỗ này hồ ngôn loạn ngữ!

Một Tiến hóa giả lớn tiếng mắng hai người:

- Tào tỷ đây là biết đại thế, còn suy nghĩ tới sự sống còn của tất cả người sống sót trong căn cứ, tiếp tục bị Hầu Phong dẫn dắt, căn cứ chúng ta sớm muộn gì cũng sẽ xong đời!

- Cũng chỉ có hai người các ngươi, không thấy rõ thế cục, lại còn ác độc dị thường, tất cả chuyện xấu của Hầu Phong, các ngươi đều là đồ chó chết, sẽ bị thiên đao vạn quả!

Nhìn Tiến hóa giả trước mắt giận dữ mắng chửi hai người Trầm Khiếu tới nỗi nói không nên lời, trong mắt Tào Lệ hiện lên vẻ hài lòng, nhìn Thu Ảnh Đồng, khẽ cười rộ lên:

- Thu tiểu thư, người ta đã dẫn đến cho ngươi! Nên xử trí như thế nào ta đều không quan tâm!

- Chết hay sống, đều tùy ngươi!

- Thành phố Giang Nam chúng ta không cần những kẻ như vậy.

Thu Ảnh Đồng lạnh lùng mở miệng, lời nói vô cùng tàn khốc:

- Nếu các ngươi đã trung thành như vậy với Hầu Phong, vậy thì cứ đi theo hắn đi!

Vừa dứt lời, nương theo một đạo hồng sắc quang mang hiện lên, hai người Trầm Khiếu thậm chí còn chưa kịp kêu thảm thiết một tiếng đã hoàn toàn hóa thành tro tàn!

Nhìn thấy bộ dáng thê thảm của hai người, sắc mặt tất cả đám người còn lại đều bắt đầu nghiêm túc, có chút sợ hãi nhìn thoáng qua Thu Ảnh Đồng, thầm nghĩ: "Nữ nhân này thật ngoan độc, nói giết là giết!"

Tào Lệ ở trong lòng bĩu môi: "Chẳng quá chỉ là giết gà dọa khỉ!"

- Tào Lệ, Hầu Phong tử vong, e rằng căn cứ còn có một phen biến động lớn, chẳng qua những chuyện này chúng ta cũng không tham dự, dù sao cũng không phải thành phố Giang Nam chúng ta, vẫn là các ngươi tự mình giải quyết thì tốt hơn!

- Nhưng ta chỉ có một yêu cầu, căn cứ thành phố Trung Vân là không thể ở lại nữa, vẫn nên dời đến căn cứ thành phố Giang Nam! Nơi đó có đông đảo cao thủ, còn có tường thành kiên cố, so với nơi này an toàn hơn rất nhiều!

Nghe vậy, đám người Tào Lệ đều không có chút kinh ngạc nào, đám người Thu Ảnh Đồng giết Hầu Phong đương nhiên sẽ không để căn cứ thành phố Trung Vân lại biến thành một tiểu vương quốc độc lập, sáp nhập là chuyện đương nhiên.

Chẳng qua, bọn họ đối với việc Thu Ảnh Đồng không nhúng tay vào chuyện nội bộ của bọn họ, có chút kinh ngạc, cũng cảm thấy được thả lỏng, dù sao nói như thế nào, đám người Thu Ảnh Đồng đều xem như người ngoài, một khi thật sự nhúng tay vào chuyện nội bộ căn cứ của bọn họ, tuy rằng cũng có thể, nhưng tóm lại là làm cho bọn họ không thoải mái!

Hiện tại nếu Thu Ảnh Đồng đã nhắc tới, bọn họ vừa lúc thuận nước đẩy thuyền đồng ý.

Sau đó, toàn bộ thành phố Trung Vân đều biết được động tĩnh khủng bố như vậy là chuyện gì xảy ra, thì ra là thủ lĩnh Hầu Phong của bọn họ bị giết, còn là bị cao thủ của thành phố Giang Nam giết chết.

Bạn cần đăng nhập để bình luận