Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 710: Chống cự của thành phố Thiên Thủy! (2)

Hắn còn đang suy nghĩ, Trịnh Bang Quốc đã gào lên giận dữ, chỉ một thoáng, đại bác đã xuất hiện đầy trời.

- Rầm ầm ầm...

Xe tăng lên pháo đồng loạt không ngừng phát ra âm thành, mỗi quả đạn pháo rơi xuống sẽ giết chết khoảng hai con con biến dị thú, mấy chục chiếc xe tăng cùng nhau nổ súng, một loạt bắn ra như vậy, giết được gần trăm con biến dị thú!

Trên bầu trời, từng chiếc phi cơ trực thăng được vũ trang chuyên chở ba khẩu súng liên thanh không ngừng phát ra tiếng "tạch tạch tạch", tốc độ đạn rơi xuống thú triều vô cùng khung khiếp, xẹt ra rất nhiều tia lửa.

Chiến đấu cơ cũng không ngừng bắn ra hỏa tiễn, liên hợp với đạn đạo của quân đội ở dưới mặt đất, tiến hành oanh tạc thú triều đang không ngừng tiến đến.

Dưới sự oanh tạc dã man và điên cuồng đó, vô số huyết nhục của biến dị thú bị văng tung tóe, phân mảnh, từ trên không nhìn xuống, mỗi một viên đạn rơi xuống mặt đất, nơi đó sẽ xuất hiện một đóa hoa đỏ tươi nở rộ, huyết tinh vô cùng mỹ lệ!

Nhưng đạn đạo tuy có lợi hại, nhưng cũng không có chút uy lực nào trước một số biến dị thú cấp cao, chín con Thú Vương biến dị dẫn theo đông đảo biến dị thú cấp chín điên cuồng đánh về nơi này, một số đạn đạo rơi xuống chúng nó cũng chẳng mảy may giảm được tốc độ tấn công, còn không thể tạo ra chút thương tổn đến chúng nó!

Đám người Vương Song ngưng trọng nhìn biến dị thú đang đánh tới, nhưng Vương Song dường như phát hiện ra vấn đề gì đó, vội vàng truyền âm cho Tiểu Hổ.

- Tiểu Hổ, con Thú Hoàng nhị giai kia tại sao không ra khỏi dãy núi Đại Hưng?

- Chủ nhân, ngươi mau chạy đi, thành phố Thiên Thủy không giữ được nữa đây, những con Thú Vương này điên hết rồi, chúng nó đã hạ quyết tâm tiêu diệt toàn bộ thành phố Thiên Thủy, ta cũng không biết tại sao con Thú Hoàng nhị giai kia lại như vậy, hình như có một quy tắc nào đó, bây giờ nó không thể rời khỏi dãy núi Đại Hưng!

Thú Hoàng có chút gấp rút truyền âm trở lại!

Ánh mắt Vương Song sáng lên, con Thú Hoàng này không ra được, đây là một tin tức cực kỳ tốt đối với bọn họ.

Mặc dù còn tám con Thú Vương, nhưng bọn họ cũng chỉ có bảy cường giả nhất giai, Vương Song không định để Hình Ưng ra tay, kế hoạch thật sự của Thần Hộ Thiên Xuyên còn chưa xuất hiện, hắn vẫn phải giữ lại Hình Ưng!

- Con Thú Hoàng kia không ra được!

Vương Song nói với những người còn lại.

Nghe vậy, đám người Thần Hộ Thiên Xuyên, Thường Thừa Viễn, Trịnh Bang Quốc, đều thoáng vui mừng, vội vàng nhìn, phát hiện con Thú Hoàng nhị giai kia đang đừng ở rìa dãy núi Đại Hưng, không bước ra ngoài nửa bước!

- Quá tốt, quá tốt, nếu sinh vật kinh khủng kia mà bước ra được, thành phố Thiên Thủy chúng ta thật sự không còn con đường sống nào!

Trịnh Bang Quốc lẩm bẩm, cảm thấy vô cùng vui mừng.

- Nhưng còn lại chín con Thú Vương, chúng ta đối phó thế nào đây!

Thương thế trên người Lưu Kiều đã khôi phục, nhìn mọi người, cười khổ một tiếng.

- Ta đối phó với con hổ và con cá sấu!

Vương Song nhanh chóng trả lời, Tiểu Hổ là sủng vật của hắn, mà con cá sấu biến dị kia đã bị Thần Hộ Thiên Xuyên đánh một kích, cũng bị thương rất nặng, dễ đối phó nhất.

Nhưng những người khác đâu biết chuyện này, Vương Song đã chủ động lên tiếng đánh con Hổ Vương nhìn qua vô cùng cường hãn kia, bọn họ cũng lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.

- Nếu đã như vậy. ta đối phó với con mãng xa và con đại tinh tinh.

Thần Hộ Thiên Xuyên trầm mặc một chút, lại nói.

- Thêm cả con thằn lằn đi!

Vương Song bổ sung, cười lạnh nhìn đối phương,

- Ta chưa khôi phục thương thế đã chọn đến hai con biến dị thú, thực lực của ngươi mạnh như vậy, còn đặc biệt chọn hai con biến dị thú bị trọng thương, ngươi biết chọn thật đó!

- Trừ chúng ta ra, còn bốn người bọn họ, ngươi muốn để ai chống lại hai con Thú Vương!

Nghe vậy, đám người Thường Thừa Viễn đều lắc đầu cười khổ một tiếng, đồng loạt lui về phía sau, tỏ ý bọn họ đồng ý với cách nói của Vương Song.

- Được rồi, ta đối phó với ba con!

Thần Hộ Thiên Xuyên cảm thấy vô cùng bực bội, ngay cả Tùng Bản Hạ Ngạn cũng lặng lẽ cúi đầu, không dám nhìn hắn.

Khóe miệng Vương Song lộ ra tia cười lạnh, bốn người khác đều chọn cho mình một con Thú Vương. Còn các Tiến Hóa Giả cấp tám, cấp chín cũng chọn những mục tiêu phù hợp với sức chiến đấu của mình.

Trong thú triều, cường hãn nhất là Thú Vương, chỉ cần giải quyết được Thú Vương, vậy thú triều sẽ không tấn công nữa.

- Đánh đi!

Vương Song dẫn đầu nhảy xuống tường thành, từng đạo Thiên Chi Hỏa cháy hừng hực bừng sáng cả một vùng trời hóa thành một thanh Thiên Đao chém về phía Ngạc Ngư nhất giai và tiểu Hổ kia.

Tiểu Hổ nổi giận gầm lên một tiếng, trong miệng phun ra hỏa diễm ngập trời, phương thức chiến đấu không khác so với những gì mà Vương Song hiểu biết. Trên thực tế một người và một thú cũng không thật sự chiến đấu mà là bước đầu như có như không tấn công về phía con Ngạc Ngư nhất giai kia.

Những người khác cũng đều lựa chọn đối thủ của mình, không thể không nói thực lực của Kobe Chiba thật sự mạnh mẽ, cho dù một đấu ba cũng không rơi vào thế yếu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận