Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 354: Kinh diễm!

Còn về Vương Song có thể vì quyền lợi mà ra lệnh cho Tiến Hóa Giả hay không, bọn họ căn bản không hề có chút cân nhắc nào, nói đùa, quyền lợi cực lớn đương nhiên có thể khiến một số Tiến Hóa Giả nghe mệnh lệnh của bọn họ, nhưng nếu muốn khiến Tiến Hóa Giả ngoan ngoan nghe lời, từ trong đáy lòng cảm thấy kính sợ, chỉ có lực lượng vô thượng mới có thể, trong mạt thế, chỉ có lực lượng mới là thứ quyết định mọi chuyện!

Cho nên nhìn Vương Song, rồi lại nhìn con gái bên cạnh mình, trong mắt nữ nhân lóe lên một vòng kiên định.

Vương Song mở to mắt nhìn nhóm người trước mặt, thờ ơ lên tiếng:

- Để bọn hắn đi cùng chúng ta đi, vừa hay căn cứ chúng ta cũng đang thiếu người!

Nói xong, đã muốn tiếp tục nhắm mắt lại dự định nghỉ ngơi thêm một lúc. Không nghĩ tới một giọng nói dịu dàng như nước vang lên.

- Vị đại nhân này, ta là Chu Vân Nguyệt, cựu chủ tịch của công ty dịch vụ ăn uống Gia Mỹ tại thành phố Giang Nam, lần này không cẩn thận bị những tên cường đạo này phát hiện gia, muốn cướp giật cứ điểm của chúng ta, căn cứ của các ngài không phải thiếu người sao, cứ điểm của những cường đạo này còn có không ít người, thậm chí còn có một số người bị đám cướp bắt tới, nghĩ tới chắc hẳn có thể bổ sung một ít nhân khẩu vào căn cứ của đại nhân.

Nghe được lời nói của nữ nhân, mọi người đều có chút kinh ngạc nhìn nàng, tất cả mọi người đều không dám mở miệng, nàng ngược lại đều vô cùng trấn định, đồng thời có thể căn cứ theo một câu nói của Vương Song trong nháy mắt làm ra quyết định cực kỳ thông minh, phần kiến thức và bá lực này cũng không phải việc người bình thường có thể làm được.

Vương Song từ từ mở mắt ra, nhìn nữ nhân đang trấn định trước mặt mình, bên cạnh nàng còn có một cô bé nhìn khá gầy gò, lúc này, cô bé kia cũng đang mở to một đôi mắt đen lúng liếng nhìn chính mình, trong mắt xen lẫn sự hoảng sợ và tò mò, thậm chí còn có chút kính sợ.

- Chu Vân Nguyệt!

Vương Song đọc cái tên này hai lần, dường như trước khi mạt thế đã từng nghe đến cái tên này, là chủ tịch một chuỗi các công ty nhà hàng, giá trị con người cũng là mấy trăm triệu, mặc dù không giống như Đổng Châu, nhưng cũng là một nữ cường nhân, nghe nói còn có một cô con gái vô cùng xinh đẹp.

Vương Song đã quên từ nơi nào nghe được tin bát quái này, nữ nhân này vốn dĩ còn có một người chồng, công ty cũng thuộc về người chồng, nhưng không biết nữ nhân này đã dùng thủ đoạn gì, cứ thế nắm giữ khối tài sản khổng lồ như vậy vào trong tay mình, sau này, nghe nói chồng của nàng bị tai nạn giao thông, không thể cứu được! Rất nhiều người đều suy đoán là do nữ nhân này xử lý, nhưng mà không có chứng cứ.

Nhìn hai mẹ con trước mặt, trong lòng Vương Song cũng nổi lên chút tò mò, bây giờ đã không phải thời đại của quyền lợi và tiền tài kia, mà chính là mạt thế lực lượng chí thượng, hắn ngược lại muốn biết rất rõ thủ đoạn của nữ nhân này có giống như trong lời đồn nói hay không?

Cho nên, Vương Song cười nhạt một tiếng, khẽ nói:

- Hai người các ngươi cứ đi theo chúng ta đi! Những người khác đều để bọn họ lên xe, dẫn về tiểu trấn!

- Còn về cứ điểm của những người này, Vương Hổ, Lưu Hâm, hai người các ngươi dẫn theo ba mươi người đi giải quyết bọn chúng, sau đó dẫn những người bình thường về cho ta.

Nghe vậy, Vương Hổ và Lưu Hâm đều là vẻ mặt nghiêm túc, hỏi Chu Vân Nguyệt một chút về vị trí của cứ điểm, dẫn theo một tiểu đội đi.

Chu Vân Nguyệt nhìn đám người nhanh chóng đi xa, khuôn mặt lộ ra một tia cuồng hỷ, biết mình đã bước đầu được Vương Song tiếp nhận. Không khỏi lại liên tục nói cảm ơn Vương Song.

Vương Song thờ ơ nhìn nàng, nhướng mày, khi hai người đến gần, mùi vị trên người các nàng cũng truyền đến, khiến tất cả mọi người không khỏi vô thức bịt mũi.

- Thối quá!

Triệu Hân cũng dùng tay che mũi, có chút ghét bỏ nhìn hai người.

Nhìn thấy dáng vẻ của mọi người, hai mẹ con Chu Vân Nguyệt đều biến sắc, lập tức vội vàng lùi về phía sau, vẫn luôn lùi tới gần mười mét mới dừng lại, vẻ mặt hoảng sợ nhìn Vương Song, sợ Vương Song bởi vì chuyện này mà thay đổi quyết định vừa rồi.

Vương Song nhìn dáng vẻ cẩn thận của hai người các nàng, giống như nai con bị dọa sợ, trong lòng lại mềm đi một phần, nhẹ giọng phân phó:

- Đặng Mai, ngươi dẫn hai người bọn họ tìm một chỗ tắm rửa đi.

Đặng Mai gật đầu, dẫn hai mẹ con đi tới một gia đình ở bên cạnh.

Một giờ trôi qua, Đặng Mai dẫn hai mẹ con quay về, nhất thời, một trận âm thanh kinh ngạc vang lên. Vương Song vốn dĩ đang nhắm mắt, nghe thấy động tĩnh cũng mở to mắt, nhất thời hai mắt sáng lên.

Vốn Vương Song còn không chú ý tới vẻ ngoài hai mẹ con Chu Vân Nguyệt, nhưng bây giờ sau khi tắm rửa sạch sẽ, lộ ra khuôn mặt, quả thực khiến mọi người kinh ngạc.

Một mái tóc xanh tùy ý xõa ra sau lưng, lộ ra chiếc cổ thiên nga, khuôn mặt tròn trịa, đôi mắt như một vịnh thu thủy, khóe miệng hơi nhếch lên một độ cong, có một loại khí chất tự tin cùng hơi hơi khoa trương. Dáng người nàng có lồi có lõm, trước lồi sau cong, có thể nói thiếu một phân thì gầy, nhiều một phân thì béo, một chiếc quần bò màu xanh tôn lên một đôi chân thon dài một cách hoàn hảo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận