Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 1202: Là ai! (2)

Bây giờ, hy vọng duy nhất của hắn là Vương Song có thể kịp thời chạy đến đây, nếu không, e rằng Tần Mẫn có thể sẽ gặp nguy hiểm!

Tuy nhiên, vẫn còn cách căn cứ thành phố Giang Nam mấy trăm dặm, hắn thực sự nghi ngờ, liệu Vương Song có thể chạy đến kịp hay không.

- Liều mạng, cho dù thua, cũng phải nghĩ biện pháp kéo dài thời gian!

Trong mắt Tần Phong lóe lên một tia tàn nhẫn, hai tay lại vung lên, theo động tác của hắn, mặt đất bên cạnh Cass trực tiếp sụp đổ, "phanh phanh" một tiếng, lập tức vây khốn Cass!

Nhưng Tần Phong cũng biết, dựa vào thực lực của đối phương, có lẽ chỉ có thể bẫy được đối phương mấy giây!

Quả nhiên, giây tiếp theo, "ầm" một tiếng, bóng dáng của Cass xuất hiện trong đó, Cass nhìn Tần Phong, khoé miệng Cass lộ ra một tia tàn nhẫn:

- Xem ra ngươi là người mạnh nhất trong bọn hắn, thực lực của ngươi cũng vừa vặn, đáng tiếc , bây giờ, ngươi sắp phải chết rồi!

- Ta biết, ngươi nhất định đang muốn kéo dài thời gian. Người trong chiếc xe rời đi kia nhất định là nhân vật quan trọng nào đó, mới có thể khiến một cao thủ cảnh giới luyện thể nguyện ý liều mạng ngăn cản! Chẳng qua, chỉ như vậy mà muốn thoát khỏi tay ta sao.

Cass lạnh lùng nói.

Tần Phong sắc mặt đại biến, lúc này chỉ có thể hét lớn một tiếng:

- Ngăn cái tên này lại!

Rất nhiều vệ sĩ đều là quân riêng của Tần gia, bọn họ đều cực kỳ trung thành, nghe vậy không chút do dự trực tiếp giương súng nhắm vào đối phương, giây tiếp theo, tiếng súng điên cuồng vang lên.

- Những món đồ chơi này không có tác dụng gì với ta!

Giọng nói Cass giống như yêu vương vang lên, một cỗ cuồng phong kinh khủng xuất hiện, Tần Phong chỉ thấy một đạo ánh sáng lóe lên, phía dưới, động tác trong tay của rất nhiều vệ sĩ đều dừng lại!

"Xoẹt" "xoẹt"...

Khoảnh khắc tiếp theo, trên người tất cả đám vệ sĩ đều dính đầy vết máu, sau đó, cơ thể bọn họ trong nháy mắt bị xé nát!

Nhìn thi thể đầy đất, khoé miệng Tần Phong kịch liệt co giật, nhìn Cass đột nhiên xuất hiện ở trước mặt, hắn dường như không có chút thương tổn, vừa rồi hắn còn chưa nhìn rõ động tác của đối phương!

- Ta sẽ không giết ngươi, bởi vì ta muốn ngươi nhìn thấy người ngươi muốn bảo vệ chết trước!

Cass cười nói, nhưng trong giọng nói lại lộ ra một tia máu tanh không thể che giấu!

Nói xong, "vù" một tiếng biến mất, Tần Phong nhìn lại, trong nháy mắt, đối phương đã cách xa mấy dặm, cách chiếc xe của đám người Tần Mẫn chỉ có mấy chục mét!

- Tiểu Mẫn!

Tần Phong rống to một tiếng, thân ảnh lao về phía trước!

Trong xe, sau khi gọi điện thoại, hai người Tiết Ngưng và Tần Mẫn ngồi ở đó, có chút lo lắng, tài xế tựa như phát điên, mở hết chân ga, phóng như ngựa hoang phóng về phía con đường phía trước!

- Không biết đám người Tần thúc như thế nào rồi!

Tần Mẫn có chút lo lắng nói.

- Yên tâm đi, thực lực của Tần thúc rất mạnh, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu!

Tiết Ngưng tự an ủi chính mình, nhưng bản thân nàng cũng không tin, nếu Tần Phong có thể ứng phó được, sao có thể để bọn họ rời đi!

- Tần thúc để chúng ta đi trước là muốn bảo vệ chúng ta, Tiểu Mẫn. Chỉ cần chúng ta còn sống, chúng ta có thể tìm viện binh đi cứu Tần thúc!

Tiết Ngưng nhỏ giọng nói với Tần Mẫn.

- Chậc chậc, không ngờ lại là hai cô gái xinh đẹp!

Đột nhiên, một giọng nói xa lạ vang lên, chiếc xe đột ngột dừng lại, sau đó hất đuôi một cái, chạy về một phương hướng khác!

- Là tên kia, hắn đuổi kịp rồi!

Sắc mặt Tần Mẫn sắc đột nhiên biến đổi:

- Không xong, Tần thúc!

- Chạy mau!

Bây giờ, Tiết Ngưng làm gì còn tâm trạng quan tâm đến Tần Phong đang bây giờ ở đâu, nàng chỉ biết không ngừng thúc giục tài xế chạy nhanh! Lúc này, tài xế gần như phát điên, kỹ năng lái xe gần như bùng nổ, muốn chạy trốn, nhưng một người bình thường muốn thoát khỏi bàn tay của Cass, căn bản là chuyện không thực tế!

"Rầm"

Khi chiếc xe lắc lư, đám người Tần Mẫn cảm thấy đỉnh đầu sáng trưng, ngẩng đầu lên, mới phát hiện nóc xe đã bị nhấc lên!

"Xoẹt"

Một luồng ánh sáng dày bằng ngón tay cái lóe lên, trên trán người lái xe xuất hiện một lỗ máu, bị giết ngay tại chỗ!

- Chỉ là hai người bình thường, lại có thể khiến một tên cảnh giới luyện thể bất chấp tính mạng bảo vệ các ngươi sao?

Cass nhìn hai nữ nhân trước mắt, có chút tò mò lẩm bẩm.

- Ngươi, ngươi là ai?

Tiết Ngưng run rẩy nói:

- Chúng ta là khách quý của căn cứ thành phố Giang Nam, nếu như ngươi công kích chúng ta, thành phố Giang Nam sẽ không bỏ qua cho ngươi!

- Còn có thành chủ của căn cứ thành phố Giang Nam, cũng biết chúng ta, nếu hắn biết hành tung của ngươi, nhất định sẽ báo thù cho chúng ta!

Ban đầu, Cass vốn dĩ không có hứng thú, nghe được Tiết Ngưng nói như vậy, hai mắt lập tức sáng lên, nói:

- Ngươi biết Vương Song sao?

Thấy Cass tựa như không mảy may sợ hãi, ngược lại lộ ra vẻ hưng phấn, Tiết Ngưng có vẻ ý thức được bản mình nói sai rồi, vội vàng im lặng, không tiếp tục lên tiếng nữa!

- Ha ha, xem ra vận khí của ta rất tốt, vốn định đi tìm Vương Song, không nghĩ tới lại gặp được bằng hữu của hắn! Chậc chậc, vừa hay, ta tặng đầu của các ngươi cho Vương Song, hi vọng hắn sẽ thích món quà này, cũng có thể coi như quà gặp mặt của Cass ta!

Cass cười lớn, lộ ra vẻ hung ác!
Bạn cần đăng nhập để bình luận