Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Chương 2160: Cái thế vô song! (2)

- Sức mạnh… Không đủ… Chờ… Cơ…

m thanh mơ hồ ở vô tận thời không truyền đến, trước đó đã truyền tin tức cho Vương Song, đã hao phí của hắn quá nhiều sức mạnh, lúc này, dù cho có thêm một vị cường giả Chí Tôn khác, cũng không thể nào thay đổi được tình hình trước mắt!

- A…

Vị cường giả được vô tận thần quang bao phủ hét lên giận dữ, tinh hà vô tận cũng ảm đạm xuống, tinh huy vô tận bị nuốt vào nhả ra, một hít một thở cắn nuốt nguyên lực vô tận!

Hắn muốn đánh xuyên qua vách ngăn này, hỏi người kia một vấn đề!

Dù biết rõ là không thể, hắn cũng phải làm, không phải vì mản thân, mà là vì vũ trụ này!

Một đòn mà thôi, lại giống như đánh xuyên qua cổ kim tương giai, khiến Tam Giới Lục Đạo rung chuyển!

Giờ khắc này, thời gian cũng triệt để hỗn loạn, mọi thứ đều một mảnh trắng xóa, không thấy rõ gì cả!

Đợi đến khi tất cả biến mất, thân ảnh hỗn độn cũng đã biến mất, chỉ có bóng tối vô tận, tinh không ảm đạm, một thân ảnh bao trùm cả trời đất đang nhìn thân ảnh trở về hư vô, trong mắt lóe lên vẻ tiếc nuối và không cam lòng!

- Chung quy… vẫn không có cách nào…

Thân ảnh này thở dài một tiếng, khí tức trên người triệt để bình phục trở lại, giống như là hư vô, nếu không phải tận mắt thấy, không ai có thể phát giác được.

- Thời gìn, thật sự không nhiều lắm…

Thân ảnh này xoay chuyển ánh mắt, dường như thấy được hư không bên trong Vương Song. Không tùy ý quấy nhiễu, thân ảnh này lại từ từ biến mất.

Mà trong hư không, Vương Song lúc này, đang rơi vào bên trong hư không loạn lưu.

Nhưng mà, hắn lúc này đã hôn mê rồi, cả ngươi bị từng Trật Tự Thần Liên bao phủ, muốn xóa đi toàn bộ ký ức trong đầu hắn.

- Xoẹt

Mà trong đầu Vương Song, một đóa Bất Hủ Thanh Liên chậm rãi nở rộ, vao lại phần ký ức này.

Bất Hủ Thanh Liên va chạm với Trật Tự Thần Liên, khiến đầu của Vương Song nổi lên một trận phong vân.

Đây là dùng Nhân Lực chống lão Thiên Lực, Nhân Đạo nghịch Thiên Đạo!

Vương Song tất nhiên không biết tình huống này, cơ thể lang thang ở trong hư không, không biết đây là nơi nào.

Xung quanh cơ thể hắn, trên Vạn Giới Châu, một chùm sáng mơ nhạt xuất hiện, thu nhập cơ thể hắn vào trong!

Bên trong Vạn Giới Châu, đám người Tiểu Thất, Thu Ảnh Đồng, Dương Mạt đều đã hôn mê, chỉ có Tiểu Không, Tiếu Tiếu là vẫn thanh tỉnh như cũ, nhưng bọn họ cũng không biết chuyện gì xảy ra, ngơ ngác nhìn đám người đang hôn mê.

- Rốt cuộc ở bên ngoài đã xảy ra chuyện gì?

Trong đầu bọn họ xuất hiện một dấu chấm hỏi thật to, chỉ cảm thấy khí tức ở đây trở nên vô cùng khủng bố!

Thậm chí bọn họ ở bên trong cơ thể của Vương Song, cũng phát giác được khí tức cực kỳ kinh khủng, giống như thiên phạt vậy!

...

Đã qua thật lâu, Vương Song chậm rãi tỉnh lại, mở to mắt, thấy lần đầu tiên chính là Tiểu Không cùng Tiếu Tiếu!

- Phù, rốt cuộc ngươi đã tỉnh lại!

Lúc này, Tiểu Không mới chậm rãi thở phào, Tiếu Tiếu cũng ngạc nhiên nhìn hắn,

- Vương Song ca ca, rốt cuộc ngươi cũng tỉnh lại, Tiếu Tiếu vẫn luôn lo lắng cho ngươi.

Vương Song lúc này đã không còn chút tác dụng phụ nào, mỉm cười nhìn Tiếu Tiếp, nhẹ nhàng sờ đầu nhỏ của đối phương.

- Được rồi, bây giờ đại ca ca không sao.

- Mà, các ngươi có chuyện gì vậy?

Tiểu Không nhíu mày, dò hỏi. Ngón tay chỉ về phía ba người Thu Ảnh Đồng, Dương Mạt, Tiểu Thất.

- Trước đó, ta chỉ cảm giác được một khí tức cực kỳ kinh khủng, nhất định vượt qua tất cả, ta chưa từng thấy khí tức nào mạnh mẽ như vậy!

- Ôi, nói ra thì dài lắm…

Vương Song thở dài một hơi, kể về chuyện đã xảy ra cho bọn họ.

- Chậc, cường giả kinh khủng như vậy, lại còn là nghịch chuyển thời gian vì ngươi!

Nghe vậy, trong lòng Tiểu Không rung động không thôi, không thể nào tưởng tượng nổi, một cường giả Chí Tôn vậy mà lại một mực chờ Vương Song.

Nhưng mà, nghĩ đến việc trên người Vương Song có chứa rất nhiều bí mật, nó bỗng có chút giật mình!

- Cường giả kia khủng bố như vậy, để lại cho ngươi một tọa độ, đó là nơi nào?

Tiểu Không tò mò hỏi.

Nghe Tiểu Không nói vậy, Vương Song cũng nghĩ đến vấn đề này, vội vàng soát lại trong đầu mình, một đóa Thanh Liên chậm rãi tiêu tán, liên quan đến tọa độ của đối phương hắn vẫn luôn nhớ trong đầu!

Đây chính là một Thánh Thuật, lúc trước Vương Song đã nhìn thấy lúc ở Đông Tinh Vực, bảo vệ chặt chẽ nguyên thần của hắn!

Tu hành đến mức này, Vương Song cũng biết rõ ràng hơn về Thánh Thuật!

- Không biết, dường như ở Trung Ương Tinh Vực, chỉ có thể vào Trung Ương Tinh Vực mới có thể nghe ngóng được.

Vương Song lắc đầu, vẻ mặt nghiêm túc nói.

Ngay sau đó, Vương Song vận chuyển nguyên lực, đánh thức đánh người Thu Ảnh Đồng, Dương Mạt, Tiểu Thất tỉnh lại.

- Sao vậy, trước đó đã xảy ra chuyện gì?

Sau khi tỉnh lại, bọn họ lại không có chút ký ức nào về chuyện lúc trước.

Vương Song lại kể cho bọn họ nghe mọi chuyện lần nữa, lúc này, bọn họ mới biết đã có chuyện gì xảy ra.

- Chuyện này, chuyện này thật sự rất không hợp lý rồi, chỉ là truyền tống, vậy mà có thể gặp phải chuyện ly kỳ như vậy!

Dương Mạt trợn mắt há mồm, cảm gioác như có cả một trăm ngàn con thần thú giẫm qua đầu mình vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận